Quan Thanh
Chương 290 : Sự riêng tư của Lãnh Mai
Ngày đăng: 01:42 20/04/20
Sau khi kết thúc cuộc họp, toàn bộ khu kinh tế Tư Hà dưới sự chỉ đạo của Tôn Hiểu Linh đã tiến vào hoạt động cao độ.
Đem toàn bộ chuyện của khu kinh tế mới giao cho Hiểu Linh xử lý, An Tại Đào chủ yếu tập trung tinh lực vào việc ổn định cục diện ở huyện.
Lãnh Mai thì đang bận rộn phối hợp với công ty Kiến An Quy Ninh cùng với việc góp vốn của tập đoàn Dân Thái để thành lập công ty mới, tất cả mọi việc ở huyện Quy Ninh đều dồn lên vai An Tại Đào. Sau cuộc hội nghị cán bộ trung tầng các cơ quan ở huyện lần trước, tác phong kỷ luật của Huyện ủy được đề cao. Tối thiểu là khôi phục lại trạng thái trước khi Tôn Cốc gặp chuyện không may.
Một tháng rất nhanh đã trôi qua.
Dưới sự điều tra xâm nhập của tổ điều tra của Ủy ban Kỷ luật tỉnh, một số cán bộ trung tầng và cán bộ cấp dưới liên quan đến Tôn Cốc đã bắt đầu lòi ra ngoài. Trong thời gian một tháng, có rất nhiều cán bộ cấp phòng trước sau đều bị Tôn Cốc liên lụy, lần lượt bị Ủy ban Kỷ luật huyện bắt giam. Mà trong đó, Phó trưởng phòng công an huyện Quy NInh Lý Hạo bởi vì cảm giác mình khó khoát khỏi tội nên đã uống thuốc tự sát ngay trong phòng làm việc.
Tin Lý Hạo tự sát đã làm chấn động cả huyện Quy Ninh. Quan trường Quy Ninh trở nên càng thêm rung chuyển. Ngoài mặt thì tuy chưa thấy gì, nhưng mạch nước ngầm bên trong đã bắt đầu khởi động.
Huyện Quy Ninh đã trở thành tiêu điểm chú ý của giới truyền thông trong nước. Rất nhiều phóng viên truyền thông trong cả nước đã liên tiếp đến huyện Quy Ninh để phỏng vấn, thậm chí còn có người thường trú tại Quy Ninh, liên tục phỏng vấn Lãnh Mai khiến cô cảm thấy rất phiền lòng nhưng vẫn không có cách nào khác để tránh.
Lãnh Mai thì lo ứng phó với phóng viên, nhưng An Tại Đào thì cũng không được nhàn rỗi. Ngoại trừ sự việc tại khu kinh tế mới, dưới sự chủ trì của hắn, Ban tổ chức cán bộ Huyện ủy mấy ngày nay đã thường xuyên khảo sát, đề bạt cán bộ. Rất nhiều cán bộ cấp phòng bị miễn chức, ghế trống bày ra rất nhiều và cần có người để thay thế.
Cũng chính trong lúc này, công ty xây dựng Quy Ninh và tập đoàn Dân Thái đã góp vốn thành lập một công ty TNHH Bất động sản Tư Hà, thông qua việc đăng ký thủ tục ở sở Công thương trước kia, chính thức treo biển hành nghề. Công ty mới do có cổ phần của tập đoàn Dân Thái, công ty Kiến An Quy Ninh đã lấy những tài sản và thiết bị còn lại bỏ vào công ty mới, còn tập đoàn Dân Thái thì đầu tư hơn năm triệu. Sau đó chuyển toàn bộ nhân viên từ công ty cũ sang công ty mới.
Chủ tịch Hội đồng quản trị công ty mới là do tập đoàn Dân Thái đề cử, vẫn do Lộ Bin kiêm nhiệm. Đại diện của công ty Kiến An Quy Ninh chiếm ba ghế trong hội đồng quản trị, còn tập đoàn Dân Thái thì chiếm bốn ghế.
Nguyên bản, Chủ tịch Hội đồng quản trị là do tập đoàn Dân Thái cử đến. Nhưng Tổng giám đốc là phải do công ty Kiến An Quy Ninh đề cử. Tuy nhiên, Lãnh Mai đã suy xét đến việc công ty mới cần một nhân tài am hiểu nghiệp vụ quản lý cầm lái. Mà công ty Kiến An Quy Ninh lại không có người thích hợp. Lúc này mới có sự điều chỉnh một chút, một phó Tổng giám đốc của công ty Bất động sản Tập đoàn Dân Thái được điều đến làm Tổng giám đốc công ty mới. Nhưng điều kiện tiên quyết là, công ty mới phải tiếp nhận toàn bộ công nhân viên chức đang bị thất nghiệp của công ty Kiến An Quy Ninh.
Kỳ thật thì lần này, công ty Kiến An Quy Ninh cũng không đến nỗi chịu thiệt. Công ty Kiến An Quy Ninh hiện tại chỉ là một công ty trống rỗng. Cái gọi là tài sản quốc hữu, đơn giản chỉ là một ít máy móc thiết bị cũ kỹ và nhà xưởng rách nát. Nếu công ty mới muốn vận hành thì phải nhờ vào sự đầu tư của tập đoàn Dân Thái. Điều này, Lãnh Mai hiểu rất rõ và cả người của công ty Kiến An Quy Ninh cũng vậy.
Nếu không phải trong thời điểm mấu chốt thì việc công ty mới được thành lập, tài sản quốc hữu được sống dậy, sắp xếp hơn trăm công việc cho các công nhân viên chức thì đây cũng là một tin tức rất đáng quan tâm. Tuy nhiên, hiện tại, mọi ánh mắt truyền thông đều tập trung vào vụ án của Tôn Cốc, căn bản không có hứng thú đối với vấn đề này.
Trúc Tử cuối cùng cũng đã lên đường sang Mỹ du học.
Nick của đối phương lập tức tắt sáng, dường như là đã thoát ra ngoài hoặc để ở chế độ ẩn.
An Tại Đào chậm rãi bước xuống lầu, đứng ở trước cửa phòng Lãnh Mai. Không bao lâu, Lãnh Mai mặc áo ngủ ra mở cửa, nhìn thấy An Tại Đào thì không khỏi nhíu mày, lạnh lùng nói:
- Bí thư An, đã trễ thế này, có việc gì sao?
An Tại Đào liếc nhìn Lãnh Mai một cái, thấy mái tóc cô ướt sũng, rối tung, khuôn mặt xinh đẹp cũng không giấu được việc vừa mới tắm thì nở nụ cười:
- Phó chủ tịch huyện Lãnh, tôi đến tìm cô là có việc. Có thể vào nhà ngồi không?
- Đã trễ thế này, có việc gì thì ngày mai bàn.
Lãnh Mai lắc đầu:
- Tôi muốn nghỉ ngơi, anh về đi, ngày mai nói sau.
- Ngạo Tuyết Hàn Mai?
An Tại Đào nhìn Lãnh Mai, đột nhiên trong miệng thốt ra bốn chữ.
Lãnh Mai sắc mặt chợt biến đổi. Đầu vai của cô run lên, nhỏ giọng hô:
- Anh….!