Quan Thanh
Chương 293 : Phía dưới Trưởng phòng là cái gì?
Ngày đăng: 01:42 20/04/20
Ngô Quốc Cẩm cười cười, cũng không nói gì nữa, chợt bị một đám người vây quanh tiếp tục tham quan. Tới lúc giữa trưa, lúc này Trương Quốc Lực mới mang theo vài Phó tổng công ty rượu Quy Ninh tự đi xe theo phía sau xe Lãnh Mai và Ngô Quốc Cẩm tới khách sạn Quy Ninh, Phòng Công an huyện còn phái ra xe cảnh sát mở đường, điều này khiến cho Trương Quốc Lực cảm thấy có mặt mũi bội phần. Đương nhiên, cùng mê hoặc còn có rất nhiều khách quý các giới tới tham gia nghi thức khởi công.
Giữa trưa Công ty rượu Quy Ninh bày hơn 20 bàn tiệc tại khách sạn Quy Ninh, chiêu đãi khách. Vì hoạt động hôm nay của công ty rượu Quy Ninh, nhà ăn khách sạn Quy Ninh gần như đình chỉ kinh doanh bên ngoài.
Làm lãnh đạo tội cao tham dự hoạt động khởi công lần này, Ngô Quốc Cẩm tự nhiên là đạt được đãi ngộ mặt trăng được các vì sao vây quanh. Ở trong một căn phòng riêng xa hoa tại lầu hai khách sạn Quy Ninh, người có tư cách cùng ngồi ăn cơm với Ngô Quốc Cẩm, đơn giản là Lãnh Mai và Trương Quốc Lực cùng với vài Phó Tổng công ty Quy Ninh.
Ngô Quốc Cẩm nhìn lướt qua vị trí trống bên cạnh mình, cười cười:
- Thế nào, Phó Bí thư Tiểu An còn chưa đến à?
Trương Quốc Lực xấu hổ cúi đầu nói:
- Phó Chủ tịch thành phố Ngô, ngại quá, vừa rồi tôi đã gọi cho Phó Bí thư An, nhưng điện thoại không kết nối ---- Phó Chủ tịch huyện Lãnh, nếu không ngài lại gọi Phó Bí thư An hỏi một chút?
Mày liễu của Lãnh Mai nhẹ nhàng nhíu lại, do dự một chút, vẫn lấy di động vừa đi ra bên ngoài phòng, vừa gọi cho di động của An Tại Đào:
- Phó Bí thư An, anh đang ở đâu? Anh nhanh chóng tới khách sạn Quy Ninh tham gia tiệc trưa, Phó Chủ tịch thành phố Ngô còn đặc biệt nhắc tới anh! Anh nhanh lên chút, đừng để cho lãnh đạo chờ ở chỗ này!
- Phó Chủ tịch huyện Lãnh, ngại quá, bụng tôi không thoải mái, bây giờ còn đang ngồi trong WC... Ha ha, phiền Phó Chủ tịch huyện Lãnh nói với Phó Chủ tịch thành phố Ngô, tôi sẽ tới chậm một chút!
Nói xong, An Tại Đào liền cúp điện thoại.
Nghe xong lời này, dường như trước mắt hiện ra bóng dáng An Tại Đào ngồi trên bồn cầu nhà vệ sinh, Lãnh Mai không kìm nổi đỏ mặt, âm thầm phun một ngụm, thu điện thoại bước trở về, lấy lại bình tĩnh mỉm cười nói với Ngô Quốc Cẩm:
- Phó Chủ tịch thành phố Ngô, Phó Bí thư An nói là bụng đau, đang làm chuyện đó... Một lát anh ta sẽ tới!
- Chuyện đó cái gì?
Ngô Quốc Cẩm hơi sửng sốt, liền cười ha ha:
- Đồng chí Tiểu An này, thú vị thú vị!
Ngô Quốc Cẩm mỉm cười không nói, An Tại Đào nhíu mày, tiết mục ngắn ở tiệc rượu cấp thấp này kiếp trước hắn nghe rất nhiều, như nào không biết Trương Quốc Lực muốn nói cái gì. Tuy rằng hắn không phải người thanh cao gì, nhưng hiện tại dù sao có một lãnh đọa nữ ở bên, dù sao Trương Quố Lực ông cũng phải kiêng dè một chút chứ?
An Tại Đào vốn có ấn tượng không tốt với Trương Quốc Lực, bởi vậy càng thêm sâu sắc một tầng phản cảm.
Một Phó Tổng rượu nghiệp Quy Ninh ra vẻ ngạc nhiên nói:
- Trương Tổng, phía dưới Trưởng phòng không phải Trưởng khoa sao? Chẳng lẽ phía dưới Trưởng phòng là Cục trưởng sao?
Trương Quốc Lực cười ha ha:
- Ừ, là Trưởng khoa, đúng vậy. Nói một vị Trưởng phòng khiêu vũ với một mỹ nữ xinh đẹp, khi khiêu vũ Trưởng phòng hơi kích động, phía dưới rất cái kia, sau khi phát hiện mỹ nữ tò mò hỏi: phía dưới ngài là cái gì? Trưởng phòng trả lời: phía dưới tôi là Trưởng khoa. Mỹ nữ ngạc nhiên: quan không lớn còn rất cái kia...
- Rất cái kia!
Mọi người không kìm nổi cười lên ha ha. Ngô Quốc Cẩm cười thiếu chút nữa phun rượu và thức ăn trong miệng ra, chỉ Trương Quốc Lực:
- Quốc Lực, anh thật sự là rất cái kia! Ha ha!
Lãnh Mai nhíu mày, nhưng không nói gì thêm. Cô đặt mình trong quan trường, tuy rằng chắn ghét loại tiết mục ngắn này, nhưng cũng không có cách nào. Chỉ có điều nhìn thấy bộ dáng "mê đắm" của đám đàn ông, cảm giác chán ghét đối với đàn ông trong lòng cô lại sâu sắc thêm một tầng.
- A, Trương Tổng, tiết mục này của ngài không có ý nghĩa, các vị lãnh đạo lại nghe tôi nói: một vị gian tình với cô em vợ ở nhà vừa lúc bị bà xã gặp được, bà xã anh ta liền lớn tiếng chất vấn chồng: Muốn làm gì? Chồng giận khiển trách lại một câu: Làm gì, cô nói làm gì? Tôi có thể làm gì? Ừ? Đứa nhỏ tiểu di cả năm không tới chỗ chúng ta vài lần, đến rồi, tôi liền ưu tiên khách.
Một Phó Tổng rượu nghiệp Quy Ninh đứng dậy nói nước miếng văng khắp nơi, chẳng những nói mà thần thái và ý tứ ngôn ngữ "Giống như đúc", tiếp theo mọi người cười vang, không khí tiệc rượu nháy mắt bị điều tiết tới vấn đề dục vọng rồi.
Ngô Quốc Cẩm cười ánh mắt mê ly, trong lúc vô tình onogta quay đầu nhìn thấy sắc mặt Lãnh Mai đã hơi đỏ lên và xấu hổ, trong lòng cười thầm, vội vàng ho khan hai tiếng:
- Khụ khụ! Tốt lắm, ngừng lại ngừng lại, uống rượu uống rượu! Ai cũng không được bậy bạ nữa, ừ?