Quan Thanh
Chương 3 : Phó ước
Ngày đăng: 01:38 20/04/20
Thạch Thanh hiển nhiên không đoán được tâm tình An Tại Đào buông lỏng như thế, không ngờ còn "đùa giỡn" vợ chồng bọn họ. Mặt bà ta đỏ lên, không kìm nổi cúi đầu khiển trách một câu:
- Cậu … làm càn !
- Cô, cháu biết, gia thế hai nhà chúng ta cách xa, nhưng cháu cùng Hiểu Tuyết thật lòng yêu nhau, hy vọng cô và chú không nên chia rẽ chúng cháu. Xin tin tưởng cháu, cháu nhất định sẽ làm Hiểu Tuyết hạnh phúc.
An Tại Đào nói cực kỳ chân thành.
Thạch Thanh ung dung cười;
- Cậu dựa vào cái gì để Hiểu Tuyết hạnh phúc ?
Hiểu Tuyết nhà chúng ta sắp xuất ngoại du học, cậu có thể đi theo sao? Hiểu Tuyết nhà chúng ta phải ở phòng lớn lái xe con, cậu có thể cung cấp được cho nó sao?
An Tại Đào thản nhiên cười:
- Cô, Hiểu Tuyết sẽ không xuất ngoại.
Đối với chuyện Hạ Hiểu Tuyết xuất ngoại An Tại Đào bài xích từ trong lòng, cho dù thế nào, lần này hắn tuyệt đối sẽ không để Hạ Hiểu Tuyết rời khỏi hắn. Hắn quay đầu lại liếc Hạ Hiểu Tuyết, thấy Hạ Hiểu Tuyết nhìn mình đầy thâm tình, trong lòng càng thêm bình tĩnh.
Giờ phút này, dưới cái nhìn khinh bỉ gây sự từ trên cao nhìn xuống của Thạch Thanh, hắn không cảm thấy nhục nhã, trái lại tâm tình ổn định, hắn nhất định sẽ đoạt được hạnh phúc vốn thuộc về hắn. Không thể buông tha, hắn âm thầm nắm chặt tay.
- Cho dù Hiểu Tuyết không ra nước ngoài, cậu là một con cháu bình dân, cậu xứng được với Hiểu Tuyết nhà chúng ta sao?
- Cô, lúc trước chú Hạ cũng chỉ là cán bộ bình thường, hiện giờ không phải cũng làm được phó Chủ tịch Thành phố sao?
An Tại Đào nhẹ nhàng nói, đột nhiên ánh mắt hắn tùy ý dừng lại trên đồng hồ thạch anh treo tại vách tường góc nhà ăn Hạ gia, thấy đồng hồ chỉ hai giờ chiều, trong lòng đột nhiên nhảy dựng: hỏng rồi, hôm nay không phải chính là ngày Hoàng Trạch Danh hẹn gặp mặt ở tòa soạn sao? Hai rưỡi chiều! Trời!.
Ngày này kiếp trước, bởi vì hắn gặp phải Hạ gia lạnh nhạt tâm tình phẫn uất, sau khi giận dữ rời khỏi liền quên "cuộc hẹn" với Hoàng Trạch Danh. Mãi tới chạng vạng tối mới nhớ đến, nhưng Hoàng Trạch Danh lại đi Yến Kinh công tác vào buổi chiều cùng ngày.
An Tại Đào cười khổ một tiếng, kiếp trước lỡ hẹn khiến Hoàng Tổng biên tập đại nhân thiếu chút nữa đá văng hắn qua một bên, nếu không phải giáo sư Mạnh gặp mặt nói ngọt thay hắn, chỉ sợ hắn đã mất công việc này. Cuộc đời này, chẳng lẻ vẫn phải lỡ hẹn sao?
Nghĩ tới đây, An Tại Đào thở phào một cái, cười cười với Thạch Thanh, buông tha ý niệm " chiến đấu" với bà trong đầu, sau đó xoay người nói với Hạ Hiểu Tuyết:
- Hiểu Tuyết, anh có việc gấp phải tới tòa soạn. Chú Hạ, cháu có việc đi trước, hôm nào lại đến thăm cô và chú.
…
…
An Tại Đào vội vàng rời khỏi Hạ gia, cũng may khoảng cách tòa soạn báo Tân Hải Thần và Hạ gia chỉ hai con phố, hắn chạy một mạch tới, cách thời gian gặp mặt với Hoàng Trạch Doanh còn 5 phút.
Nhìn cao ốc báo Tân Hải Thần xa lại mà quen thuộc trước mặt, An Tại Đào hai kiếp người khó trách khỏi tâm tình có chút không yên, lấy lại bình tĩnh, hắn bước vào.
Báo Tân Hải Thần là báo đô thị mới cải tổ, đời trước là "Báo Thanh Niên", là cơ quan ngôn luận của thành đoàn Tân Hải. Tổng biên tập Hoàng Trạch Danh mượn cơn gió xuân khởi đầu báo đô thị quốc nội, rất nhanh liền hoàn thành chuyển biến thật lớn của báo Tân Hải Thần từ cơ quan ngôn luận chính thống thành báo thị trường.
Báo chí truyền thong ở Tân Hải không nhiều lắm ngoài Tân Hải Thần ra, còn có ba tờ. Đứng đầu đương nhiên là "Tân Hải Nhật báo" cơ quan ngôn luận của Thành ủy Tân Hải, còn có báo con của "Tân Hải Nhật báo" là "Tân Hải Vãn báo" (bản tin cuối ngày) và "Kim Nhật Tảo báo" (bản tin buổi sáng). "Tân Hải Nhật báo" là báo Đảng, tự nhiên có hệ thống chính phủ cưỡng chế phát hành, mà bản tin cuối ngày và tin tức buổi sáng dựa vào thực lực kinh tế mạnh mẽ, bối cảnh cứng rắn của báo mẹ hùng mạnh, hơn nữa hai tờ báo sớm tiến vào thị trường, phần lớn định mức thị trường báo Tân Hải đều bị hai tờ báo này chia cắt.
Mà lúc này báo Tân Hải Thần, lượng phát hành không đến năm mười ngàn tờ, tạm thời còn đang bù đầu bù cổ trong giai đoạn mở đầu.