Quan Thanh
Chương 305 : Giải quyết dứt khoát (2)
Ngày đăng: 01:42 20/04/20
Vỗ vỗ tay, Triệu lão lại cười ha hả:
-Tốt lắm, chúng ta tiếp tục đi thăm!
Mạnh Cúc nhìn An Tại Đào đang đứng cách đó không xa trao đổi một ánh mắt, sau đó ghé vào bên tai Triệu lão nhẹ nhàng nói mấy câu.
Triệu lão gật đầu, cười nói:
-Tốt lắm. Đã trưa rồi, như vậy chúng ta chuẩn bị ăn cơm! Đồng chí Tiểu An, tôi là khách, cậu là chủ, vấn đề ăn uống của mấy người chúng tôi cũng giao cho cậu! Chúng ta không đi nhà hàng khách sạn lớn, ở ngay trong núi này ăn món dân dã, tôi thấy cũng rất tốt!
Trương Bằng Viễn vội vàng kính cẩn cười cười, tiến lên nói:
- Ông Triệu, các vị lãnh đạo, khu kinh tế mới dù sao điều kiện đơn sơ, ở huyện đã an bài xong, ông Triệu và các lãnh đạo dùng cơm ở nhà khách Quy Ninh, Chủ tịch huyện Lãnh đang ở huyện chuẩn bị
Tiếu Tác Niên cũng cười cười:
- Đúng vậy, ông Triệu, đi lên huyện đi, tôi thấy khu kinh tế mới xây dựng này của bọn họ, cũng không có đủ điều kiện tiếp đãi lãnh đạo dùng cơm, hơn nữa...
Cảm thấy Mạnh Cúc nhẹ nhàng kéo kéo cánh tay mình, ông Triệu ha hả cười:
- Tôi đến đây cũng không thể gây thêm phiền toái cho các đồng chí ở tỉnh ở thành phố và ở huyện. Ừm, tôi gần đây huyết áp hơi bị cao, tôi thấy tốt nhất vẫn là ở lại đây ăn bữa cơm nhà nông đạm bạc đi - về phần các đồng chí khác, các anh cứ lên huyện ăn cơm đi. Đồng chí Tác Niên, có thể thỏa mãn yêu cầu ăn bữa cơm nhà nông của người già tôi đây được không?
Thấy ông Triệu khăng khăng như vậy, Tiếu Tác Niên cũng không dám nói gì nữa, nhưng... y nhíu nhíu mày, xoay người nhìn Trương Bằng Viễn nhỏ giọng nói:
- Đồng chí Bằng Viễn, thế nào?
Tiếu Tác Niên là đang lo lắng phía dưới không có tiêu chuẩn như vậy
Phải biết rằng ông Triệu không phải lãnh đạo trung ương bình thường, vấn đề ăn uống ẩm thực của ông ta không phải là việc gì tầm thường, nếu điều kiện vệ sinh không đạt tiêu chuẩn, khiến lãnh đạo ăn phải rồi xảy ra vấn đề gì, vậy phải sao đây? Phải biết là không ai gánh nổi trách nhiệm này đâu nhé! Hơn nữa, ăn cơm nhà nông, cũng không phải tùy tiện là có thể ăn, giống như lần trước y đến khu kinh tế mới ăn cơm, rất hiển nhiên là An Tại Đào đã chuẩn bị trước rất kỹ lưỡng. Nhưng lần này…
Trương Bằng Viễn lập tức có chút luống cuống, y bước đến trước mặt An Tại Đàohạ giọng nói:
- Đồng chí Tiểu An, bây giờ chuẩn bị có còn kịp không vậy?
An Tại Đào khẽ mỉm cười, nhỏ nhẹ nói:
- Bí thư Trương, tôi cho chuẩn bị hai phương án, chính là để dự phòng nếu chẳng may, một khi lãnh đạo yêu cầu ăn cơm nhà nông, chúng ta cũng không đến mức luống cuống!
- Mấy năm nay, xây dựng khu kinh tế mới trong nước đã không còn phát triển nhanh chóng, thành tích rất lớn, nhưng cũng tồn tại và lộ ra một số vấn đề. Cụ thể biểu hiện, không theo nhu cầu thực tế, chỉ theo phong trào, có tiếng mà không có miếng, không làm việc theo quy luật kinh tế, chỉ làm vì thành tích, còn không chú trọng hiệu quả và lợi ích xã hội, hiệu quả và lợi ích sinh thái, hiệu quả và lợi ích lâu dài v.v… Mà ở mặt này, khu kinh tế mới Tư Hà của các anh thì làm rất tốt, đều tránh được mấy vấn đề này.
Triệu lão phất tay, thanh âm trở nên trầm thấp
- Thông qua một ngày khảo sát điều tra nghiên cứu, cá nhân tôi cảm thấy, kinh nghiệm thành công của khu kinh tế mới Tư Hà có thể dùng mấy câu này để tổng kết lại: quy hoạch khoa học, bố cục thống nhất, nội dung rõ ràng, đặc biệt nổi bật, phát triển có hệ thống, xây dựng đồng bộ… Chính nhờ như thế, khu kinh tế mới có phát triển, quần chúng có lợi ích thực tế, trên dưới một lòng đoàn kết nhất trí, từ đó trải ra một con đường mới khiến người ta có cảm giác mới mẻ!
Triệu lão nhìn Tiếu Tác Niên gật gật đầu:
- Tôi cho rằng, tỉnh Đông Sơn nên mau chóng đem kinh nghiệm phát triển của khu kinh tế mới Tư Hà, tổng kết lại rồi thành tài liệu báo lên trung ương, tôi sẽ đề nghị trung ương đem khu kinh tế mới Tư Hà làm điển hình tiên tiến thúc đầy trong cả nước, để cho các đồng chí các tỉnh bạn học tập tham khảo một chút!
Triệu lão nói những lời này, giống như là giải quyết dứt khoát, đứng ở độ cao chiến lược trung ương tiến hành khẳng định một cách trực tiếp đối với thành tích của khu kinh tế mới Tư Hà, cũng tạo thành điển hình cả nước. Đây là một công trình và cũng là thành tích hạng nhất mà không đến hai năm khổ tâm thực hiện, An Tại Đào đã giành được Hiệu quả và lợi ích lớn nhất có thể. Đồng thời, cũng thực sự làm được rất nhiều việc thực tế cho quần chúng địa phương
Đương nhiên, làm Bí thư Thành ủy, Trương Bằng Viễn cũng từ trong đó đạt được thứ mà y muốn. Phải biết rằng, khu kinh tế mới này phải dưới sự chỉ đạo của y mà thành, đây cũng sẽ trở thành công trình chiến tích chói lóa nhất trong năm của y, và sẽ được viết thẳng vào lý lịch công tác của của y.
Vào lúc ban đêm, Triệu lão ngủ lại nhà khách Quy Ninh. Mà Mạnh Cúc thì lặng lẽ chuồn ra cùng An Tại Đào gặp riêng một đêm, hai người xa cách đã lâu nay gặp lại tất nhiên là một đêm triền miên không cần đề cập tới. Sáng hôm sau, Triệu lão đột nhiên nhận được điện thoại trung ương, quyết định tạm thời thay đổi hành trình, không tiếp tục tham gia hoạt động của khu kinh tế mới, trở về Bắc Kinh sớm hơn dự định
Triệu lão vừa đi, tự nhiên các hoạt động của An Tại Đào sắp xếp liền không còn là gì. Thật ra, vào lúc này, hoạt động này làm và không làm, cũng đều không có ý nghĩa gì lớn. Có được Ý kiến công khai phát biểu và bài diễn văn tinh thần của Triệu lão, hắn đã có được thứ mình muốn
Quả nhiên, ngày thứ 2 Triệu lão trở lại Bắc Kinh, các cơ quan truyền thông lớn trong nước liền tiến hành công khai đưa tin một cách bùng nổ đối với cuộc khảo sát điều tra của Triệu lão ở khu kinh tế mới Tư Hà, nhất thời, khu kinh tế mới Tư Hà được Triệu lão khẳng định trong nháy mắt trở thành tiêu điểm chú ý trong cả nước.
Gần như cùng lúc đó, văn phòng Ủy ban nhân dân tỉnh và Sở Nông nghiệp tỉnh cũng phối hợp tổ chức thành lập một tổ khảo sát điều tra nghiên cứu, cùng ngày tiến đến khu kinh tế mới Tư Hà, chuẩn bị tổng kết kinh nghiệm tiên tiến của khu kinh tế mới, tạo thành điển hình mở rộng. Trong nháy mắt, lễ quốc khánh chẳng mấy chốc đã trôi qua.
Thời tiết dần dần trở nên lạnh lẽo, một trận mưa thu một luồng gió lạnh, vừa mới nổi lên những luồng gió thu hiu quạnh, thì sau đó lại là những trận mưa thu triền miên. Thời tiết đầu mùa đông đều thế cả, cứ lặng lẽ mà tớ.i
Một ngày tháng 11, An Tại Đào đang ở trong phòng làm việc của cơ quan Huyện ủy xem tài liệu, Chánh văn phòng Huyện ủy Trương Manh mới nhậm chức - do Lãnh Mai đề bạt - sắc mặt mang chút hưng phấn đi tới, đứng ở cửa phòng An Tại Đào do dự một chút, lúc này mới nhẹ nhàng gõ gõ cửa.
Trương Manh đối với An Tại Đào, không chỉ có vài phần căm hận còn có vài phần sợ hãi. Có lẽ, chính là bởi vì hai ngày trước khi cô được đề bạt, An Tại Đào công khai tỏ vẻ phản đối mãnh liệt. Tuy rằng sau đó An Tại Đào cũng yên lặng cho phép bổ nhiệm tổ chức, Đồng Hồng Cương rơi vào đường cùng đến nhà máy điện Quy Ninh nhậm chức, mà Trương Manh được như ý nguyện tiếp nhận chức vụ, nhưng trong lòng cô lúc nào cũng có khúc mắc nào đó.
Hơn nữa, cô luôn cảm thấy An Tại Đào đối với cô ấy dường như mang thành kiến gì đó, thái độ đối với cô không mặn không nhạt. Nhưng An Tại Đào hiện giờ ở Quy Ninh có thể nói là thế lực nổi bật, ngay cả Lãnh Mai sắc sảo cũng thua xa, cô cũng không dám biểu hiện ra điều gì:
- Vào đi!
Trương Manh nhẹ nhàng đẩy cửa đi vào, thật cẩn thận đi tới trước hai bước, cười nói:
- Bí thư An, vừa rồi nhận được điện thoại của Thành ủy, nói là 2 giờ chiều, Ban tổ chức cán bộ Thành ủy muốn tới tuyên bố bổ nhiệm của tổ chức, Chủ tịch huyện Lãnh bảo tôi thông báo Bí thư An và lãnh đạo khác ở huyện, đến họp đúng giờ!