Quan Thanh
Chương 311 : Lấy ai khai đao?
Ngày đăng: 01:42 20/04/20
Buổi chiều, tại hội trường Ủy ban nhân dân kín hết chỗ, âm thanh ồn ào.
Các bộ môn, các đơn vị chính quyền huyện, cùng với các cán bộ trung tầng khu kinh tế mới đều ngồi ngay ngắn tại vị trí của mình, vừa nhìn lên đài chủ tịch chưa có ai ngồi vừa nhỏ giọng bàn tán.
An Tại Đào vừa nhậm chức Chủ tịch huyện ngày đầu tiên đã bắt đầu triệu tập đại hội này, có phải hay không là muốn đốt lên ba đống lửa? Đối với ba đống lửa của lãnh đạo tân nhậm, các cán bộ kỳ thật đã sớm quen mắt, có được sức chống cự và sách lược ứng đối.
Chỉ có một số cán bộ khu kinh tế mới Tư Hà hiểu được tính tình và tác phong làm việc của An Tại Đào thì khóe miệng đều hiện lên nụ cười kỳ lạ, biết An Tại Đào đốt lên ba đống lửa này tuyệt đối không phải chỉ là một cơn gió lướt qua. Có một số người sẽ gặp xui xẻo đây. Lão Lộ và Mã Hiểu Yến đưa mắt nhìn đám người chung quanh, âm thầm cười lạnh trong lòng.
- Sao lại thế này, sáu lãnh đạo huyện sao trên đài chủ tịch lại bố trí bảy cái ghế?
- Chẳng lẽ lại có thêm một Phó chủ tịch huyện?
- Là ở thành phố phái xuống sao?
Bên tai truyền đến tiếng người bàn luận khe khẽ, Mã Hiểu Yến cảm thấy giật mình. Cô biết, vị trí đó nhất định là dành cho Tôn Hiểu Linh. Tôn Hiểu Linh hiện giờ là nhân vật số một của khu kinh tế mới Tư Hà kiêm trợ lý Chủ tịch huyện. Bất kể là dựa vào tầm quan trọng của khu kinh tế mới hay là với thân phận của trợ lý Chủ tịch huyện, trong đại hội Ủy ban nhân dân huyện, cô đều có tư cách ngồi trên đài chủ tịch.
Cửa phòng hội nghị nhẹ nhàng mở ra. Giang Ba mang theo một bao văn kiện kính cẩn đứng ở một bên cửa, còn Bành Quân thì cầm lấy cái tách trà của An Tại Đào, đứng một bên cửa còn lại.
Kế tiếp là các lãnh đạo bước vào. An Tại Đào đi đầu, tiếp theo đó là năm Phó chủ tịch và một trợ lý Chủ tịch huyện nối đuôi nhau đi vào, chậm rãi hướng đến đài chủ tịch. Mọi người đều đứng dậy, vỗ tay hoan nghênh.
Tôn Hiểu Linh đi ở cuối cùng. Xuất hiện với tư cách thành viên ban lãnh đạo, cô còn có chút không quen. Dưới đài, có rất nhiều người phát ra tiếng kinh hô. Lúc này, bọn họ mới nhận ra, hóa ra Tôn Hiểu Linh bây giờ cũng đã là lãnh đạo huyện.
Các cán bộ dưới đài, nhất là các Chủ tịch xã, thị trấn cảm thấy rất hâm mộ. Trong quan trường của một huyện, một cán bộ cấp phòng muốn trở thành một cán bộ cấp phó huyện thì nhiều khi cả đời cũng không vượt qua được.
Những người của khu kinh tế mới Tư Hà ra sức vỗ tay. Bọn họ trong lòng cảm thấy rất cao hứng, thật sự cao hứng. Bộ máy Ủy ban nhân dân huyện có hai người xuất thân từ khu kinh tế. Điều này có ý nghĩa địa vị của khu kinh tế mới ở huyện sẽ ngày càng phát triển hơn.
Ánh mắt của Lương Mậu Tài có chút lóe ra. Y tuy rằng ra sức vỗ tay, nhưng ánh mắt lại không phục khi nhìn Tôn Hiểu Linh. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
Quả nhiên như An Tại Đào đã đoán trước, hiện tại tâm tính Lương Mậu Tài có chút thay đổi. Đối với việc Tôn Hiểu Linh thăng quan tiến chức, y quả thật cảm thấy có chút không phục. Y cảm thấy, đối với khu kinh tế mới hiện giờ, y là người bỏ công sức nhiều nhất, cống hiến nhiều nhất, xứng đáng là trợ thủ số một của An Tại Đào, vì An Tại Đào mà làm rất nhiều công việc nhưng lại không đạt được địa vị cao.
Tôn Hiểu Linh tiếp nhận chức vụ nhân vật số một của khu kinh tế mới kiêm trợ lý Chủ tịch huyện thì y trong lòng còn có thể miễn cưỡng chấp nhận, nhưng An Tại Đào lại chỉ lo cho Tôn Hiểu Linh mà không để ý gì đến y. Không đảm đương được nhân vật số một khu kinh tế mới, thì phải xóa đi danh phận "trợ lý trưởng ban", danh chính ngôn thuận trở thành Phó trưởng ban, Phó bí thư thì có làm sao đâu?
Hoàng Liên Trung cẩn thận quan sát sắc mặt của An Tại Đào, cười nói. An Tại Đào ồ lên một tiếng, ngẩng đầu lên, thản nhiên nói:
- Xin mời ngồi, Trưởng phòng Hoàng.
- Lãnh đạo, thật sự là….Tôi xin làm kiểm điểm với lãnh đạo. Đơn vị của tôi xuất hiện hiện tượng này, tôi thân là Trưởng phòng, phải chịu trách nhiệm về vấn đề này. Xin lãnh đạo cứ việc phê bình.
Hoàng Liên Trung xấu hổ, nhỏ giọng nói:
- Tôi trở về nhất định sẽ chỉnh đốn lại toàn đơn vị, lập tức xử lý những hóa đơn tạm đó.
Hoàng Liên Trung đứng trước bàn làm việc của An Tại Đào, cười nịnh bợ nói:
- Tôi lập tức xử lý ngay.
An Tại Đào thản nhiên cười:
- Hóa đơn tạm tôi đã giao cho phòng Điều tra. Sau đó phòng Điều tra sẽ liên hệ với mọi người. Cụ thể xử lý như thế nào thì hết thảy đều theo quy định.
Một câu "hết thảy đều theo quy định" khiến cho Hoàng Liên Trung run lên. Ông ta mơ hồ cảm thấy có chút không thích hợp:
- Chủ tịch huyện An, tôi….
- Được rồi, tôi lập tức phải đến khu kinh tế mới. Cứ như vậy đi!
An Tại Đào đứng dậy, khẽ mỉm cười:
- Trưởng phòng Hoàng, hy vọng anh về chỉnh đốn lại tác phong của đơn vị mình.