Quan Thanh

Chương 330 : Ngăn cơn sóng dữ - Đột biến

Ngày đăng: 01:42 20/04/20


Lãnh Mai trở về phòng làm việc, nhẹ nhàng cài chặt cửa, liền gọi điện thoại tới văn phòng An Tại Đào.



Thấy là điện thoại của Lãnh Mai, An Tại Đào hơi kỳ quái, nhưng vẫn nhận.



- Bí thư Lãnh, tôi là An Tại Đào.



- Đồng chí Tại Đào, nghi thức khai mạc tiệc rượu ngày mai đối với huyện chúng ta mà nói, cực kỳ quan trọng, tôi nghĩ, điểm này anh hẳn là rất rõ ràng. Buổi chiều, rượu nghiệp Quy Ninh cũng sẽ mời một cuộc họp báo... Thật sự, anh vẫn nên tới đi, anh là Chủ tịch huyện, không tới mà nói chắc chắn sẽ dẫn tới một số lời đồn. Tôi là Bí thư, hai chúng ta cùng nhau làm tốt công tác Quy Ninh, không phải rất tốt sao?



Nghe giọng Lãnh Mai không ngờ hơi dịu dàng, mất đi cạnh sắc ngày xưa, tim An Tại Đào nhảy lên, cảm thấy rất quỷ dị.



Nhưng hắn cảm nhận được sự chân thành của Lãnh Mai, hắn cũng muốn nỗ lực tới cùng, cũng không khỏi thở dài, cúi đầu nói:



- Bí thư Lãnh. Vẫn câu nói kia của tôi, rượu nghiệp Quy Ninh muốn làm tiếp như vậy là không được, sớm hay muộn sẽ suy sụp! Cô xem xem, Trương Quốc Lực đem tài chính kiến thiết cơ sở rượu nghiệp tới quảng cáo đầu cơ... Phàm chuyện gì cũng đều có hạn chế... Tiếp tục như vậy, một khi dây xích tài chính đứt gãy, hậu quả không thể tưởng tượng nổi!



Đầu dây bên kia, Lãnh Mai trầm mặc một hồi, nhưng cô vẫn kiên trì nói:



- Không có đáng sợ như anh nghĩ đâu, lượng tiêu thụ của rượu nghiệp Quy Ninh đều tăng vọt mỗi ngày, cũng không phải anh nhìn không thấy, số xe mỗi ngày tới chở hàng!



An Tại Đào thấy Lãnh Mai như vậy, liền cười lạnh, rốt cuộc ngậm miệng không nói. Từ biểu hiện của Lãnh Mai, An Tại Đào hiểu được trong lòng, cô cũng chưa chắc tán thành hình thức kinh doanh hiện giờ của Trương Quốc Lực, nhưng tên đã lên dây không thể không bắn, hơn nữa cũng chỉ có như vậy mới khiến cô đạt được chiến tích chói mắt. Trong mắt cô, dù rượu nghiệp Quy Ninh muốn suy sụp, cũng đã là chuyện vài năm sau rồi.



Thấy không khí "hòa hợp" vừa mới xây dựng ra không tới vài phút bỏi vì ích lợi phân tranh khác nhau mà tan thành bọt nước, Lãnh Mai cảm thấy rất bất đắc dĩ, cũng rất xấu hổ.



Cô cắn chặt răng, hung hăng cúp điện thoại, cầm lấy bút ghi lên giấy ba chữ An Tại Đào to, lại căm giận mà gạch chéo lên tên.



****



Buổi sáng ngày 15 tháng 2 năm 2001, nhà khách Quy Ninh.



Ánh nắng tươi sáng, gió xuân ấm áp, nhiệt độ không khí tăng trở lại, khí trời dường như cũng rất tốt, tăng thêm chút vui mừng vì huyện Quy Ninh gánh vác khai mạc tiệc rượu tỉnh Đông Sơn lần này.



Cờ màu bay bay, chiêng trống vang trời.



Người dân Quy Ninh trong mong tiệc rượu mùa xuân tỉnh Đông Sơn năm 2001 chính thức khai mạc ở Quy Ninh đã lâu, hơn 1200 doanh nghiệp tới từ trong ngoài tỉnh tới "bới vàng". Xí nghiệp rượu trắng các nơi tại Quy Ninh có thể nói là Bát Tiên vượt biển mỗi người tự thể hiện mình, do rất nhiều xí nghiệp tổ chức đội ô tô triển lãm bán hàng, còn có xí nghiệp khua chiêng gõ trống vây quanh hội trường "Du Nhai"... Bắt đầu từ 7h sáng, đội xe 6 chiếc Đông Phong kéo dài "xuyên qua" huyện thành Quy Ninh, cực kỳ bắt mắt, biển quảng cáo rộng "Tư Hà đặc khúc" cực kỳ rõ ràng.



Trên không huyện Quy Ninh rung động "ong ong", Trương Quốc Lực còn có một khoản phí lớn động trời: thuê khí cầu lớn từ tỉnh thành bay tới bay lui trên trời, bên trên rất nhiều khí cầu này, hai biểu ngữ lớn tung bay trên không trung, chữ "Rượu số một Giang Bắc, Tư Hà chào đón ngài" bắt mặt rung động lòng người.



Không chỉ như thế, với tư cách một rượu nghiệp tài trợ duy nhất của tiệc rượu đang tiến hành, làm vì sao mới xuất hiện của rượu nghiệp trong nước, tiệc rượu đang tiến hành của rượu nghiệp Quy Ninh có thể nói là hết sức nổi bật.



Ở trung tâm hội trường, rượu nghiệp Quy Ninh dựng một sân khấu, vừa biểu diễn vừa phát quà tặng, thuê một ban nhạc rock mang theo dải lụa đỏ thẫm Tư Hà đặc khúc, vòng quanh hội trường liều mạng tấu nhạc gióng trống khua chiêng triển khai đầu cơ chính mình.



Lầu hai hội trường. Một phòng vài chục mét vuông, cửa bày một chiếc TV, bên trên phát quảng cáo "thành tên tuổi" cho "Tư Hà đặc khúc" và "Tư Hà trần nhưỡng" do Trương Quốc Lực thuê nữ minh tinh tuyến hai trong nước đóng: một cô gái trang điểm rất đậm, mặc cực kỳ gọi cảm, dường như chuẩn bị tư thế mà nói: "có thể không uống nước Trường Giang, không thể không uống rượu Tư Hà". Hình ảnh như vậy truyền lặp lại khắp nơi, giọng nói nũng nịu kia khiến người ta nghe xong thấy thích thú.



Trong gian phồng triển lãm bày đủ loại kiểu dáng rượu trắng rượu nghiệp Quy Ninh làm ra. Sau khai mạc ngắn ngủi, Lãnh Mai cùng một số lãnh đạo tỉnh thành phố dưới vòng vây của đám người Trương Quốc Lực, bắt đầu chậm rãi đi thăm triển lãm các xí nghiệp. Không thể nghi ngờ, phòng triển lãm của rượu nghiệp Quy Ninh là một trọng điểm.



An Tại Đào đi ở sau cùng, hắn yên lặng theo sát đám người đi về phía trước, trên mặt lộ ra nụ cười không thể nắm lấy. Phần đông phóng viên khiêng máy ảnh và camera theo sát theo sau đám người, đèn flash không ngừng lóe sáng.



- Ngài uống qua Tư Hà đặc khúc chưa?



Một nữ phóng viên tuổi còn trẻ hỏi một người tới thăm điểm bán ra, trong tay người này cầm theo một chiếc áo sơ mi cá sấu rượu nghiệp Quy Ninh vừa mới tặng, cười trả lời:



- Sao có thể chưa uống, đã uống, rất có tên, CCTV quảng cáo nhãn hiệu vua mà!



Trong tiếng người ồn ào, cảnh đối thoại như vậy thật ra cũng không hấp dẫn người ta chú ý. Chỉ là An Tại Đào đi ở cuối cùng, lại nghe được đối thoại như vậy rất rõ ràng. Hắn quay đầu nhìn lướt qua, kinh ngạc phát hiện, không ngờ nữ phóng viên kia là phóng viên Trương Xuân Yến đường dây nóng Ban Tin tức Báo chiều Đông Sơn, hắn liếc mắt liền thấy được chiêu bài hai bím tóc nhỏ đen huyền của cô.



- Chủ tịch huyện An?



Mày liễu của Trương Xuân Yên nhảy lên, vui mừng quá đỗi, vội vàng kéo cánh tay trợ thủ một chút, mỉm cười chạy qua, cười hì hì:


Lãnh Mãi cúi đầu trầm giọng nói.



An Tại Đào nhíu mày:



- Có chuyện gì?



An Tại Đào vừa mới mở cửa ra, Lãnh Mai liền đẩy An Tại Đào vào cửa, kéo chặt lấy cánh tay hắn, phẫn nộ mà hô:



- An Tại Đào, anh rất đáng giận, anh quả thực khinh người quá đáng! Anh phá đổ rượu nghiệp Quy Ninh, có ưu đãi gì đối với anh? Xí nghiệp này suy sụp, anh làm Chủ tịch huyện chẳng lẽ vốn không có trách nhiệm?



An Tại Đào ngạc nhiên, thầm nghĩ tại sao cô lại quăng lên đầu tôi?



Hắn nhíu mày vùng khỏi tay Lãnh Mai, trầm giọng nói:



- Cô đừng kích động, chuyện này không liên quan tới tôi...



- Không liên quan tới anh? Lại là Nhật báo Kinh tế kia? Phóng viên này không phải anh tìm tới? Lần trước, cũng là Nhật báo Kinh tế này, cho tôi một tên hiệu "Bí thư bán tên", anh đừng nói anh không biết gì!



Lãnh Mai phẫn nộ nhào tới:



- An Tại Đào, anh quả thực là buồn cười! Anh chơi loại xiếc nhàm chán này, anh khiến tôi rất thất vọng rồi!



An Tại Đào cũng hơi nổi giận:



- Cô nói bậy bạ gì đó? Chuyện này có liên quan gì tới tôi?



Thấy Lãnh Mai vừa muốn "rít gào", hắn quả quyết khoát tay áo:



- Cái gì cô cũng đừng nói nữa, chính vì việc này tôi mới cự tuyệt ăn cơm cùng thương khách, trở về gấp. Cô trước ngồi một hồi, tôi lập tức gọi điện thoại hỏi một chút!



An Tại Đào nói xong lấy di động ra vội vàng gọi cho Lưu Ngạn, để cô giúp đỡ tra tình hình phóng viên Triệu Khải Nhật báo Kinh tế một chút, sau đó lại nói cho cô phong ba đột nhiên xảy ra ngày hôm nay.



Lưu Ngạn nghe An Tại Đào gọi tên và chức vụ của cô, chỉ biết trước mặt hắn chắc chắn có người, cũng không nói tỉ mỉ liền cúp điện thoại, gọi và cuộc điện thoại tới Yên kinh hỏi. Cô vốn là phóng viên Nhật báo Kinh tế, lại là thiên kim nhà quyền quý thủ đổ, tra chút chuyện này tự nhiên là rất dễ dàng.



Mười phút sau, Lưu Ngạn liền gọi điện thoại tới cho An Tại Đào:



- Đào, em hỏi rồi, từ năm trước Nhật báo Kinh tế liền nhìn chằm chằm xí nghiệp Quy Ninh, đề tài này còn là Tổng biên định. Qua tết âm lịch, người ta liền phái vài phóng viên tới đây phỏng vấn ngầm...



- Em nhận được tin tức là, năng lực sản xuất rượu nguyên chất của rượu nghiệp Quy Ninh chỉ khoảng 4000 tấn, bọn họ mua sắm rất nhiều rượu lẻ từ trong Tứ Xuyên, thêm rượu cồn nguyên chất của nhà máy, pha chế thành rượu thấp độ, sau đó lấy thương hiệu "Tư Hà đặc khúc, "Tư Hà trần nhưỡng" bán ra thị trường cả nước.



Lưu Ngạn thở dài:



- Đừng có không thừa nhận, em biết Triệu Khải, hắn sẽ không bịa đặt. Mà báo chí chúng em cũng là tác phong cẩn thận, báo chí nghiêm túc, nếu không có căn cứ vô cùng chính xác, sẽ không viết loạn. Em nói rõ ngọn nguồn cho anh, ở Tứ Xuyên, Triệu Khải và vài phóng viên tra được một nhà máy rượu trắng gọi "Phong Tuyền". Nghe nói, rượu lẻ của rượu nghiệp Quy Ninh chủ yếu là do doanh nghiệp này thu mua ở địa phương rồi cung cấp.



Nghe xong lời Lưu Ngạn nói, An Tại Đào hít một ngụm khí lạnh. Làm một cán bộ xuất thân truyền thông, không ai rõ ràng hơn hắn, nếu như tin tức "rượu nghiệp Quy Ninh pha chế rượu trắng lừa gạt người tiêu thụ" đưa ra ngoài ánh sáng, đả kích gây ra cho rượu nghiệp Quy Ninh có tính chất hủy diệt. Có lẽ, không cần chờ đợi tài chính đứt gãy, rượu nghiệp Quy Ninh phá sản đóng cửa sẽ tiến vào thời gian đếm ngược.



...



...



Lúc này Lãnh Mai mới tỉnh hồn lại, đây hoàn toàn là có chuyện xảy ra, không liên quan tới An Tại Đào. Cô cũng ý thức được tính nghiêm trọng của vấn đề, hơi hoang mang lo sợ mà nhìn An Tại Đào, cúi đầu nói:



- Làm sao bây giờ? Anh đi kết nối với tòa soạn báo kia một chút đi, trước để Trương Quốc Lực rút ra!



An Tại Đào trầm ngâm, thần sắc hơi thay đổi.