Quan Thanh

Chương 38 : Chị họ

Ngày đăng: 01:38 20/04/20




Một bóng hình xinh đẹp vọt ra từ phòng ngủ Hạ Hiểu Tuyết, cười hì hì nói:



- Hiểu Tuyết.



Đôi mắt Hạ Hiểu Tuyết sáng ngời, vội vàng buông chén nước lạnh trong tay, tiến tới ôm chị họ Tôn Thiến:



- Chị Thiến, sao đại cảnh sát như chị lại rãnh rỗi đến Tân Hải vậy, chị em ta đã hơn hai năm không gặp mặt.



- Chị xin nghỉ, vừa lúc cùng mẹ đến Tân Hải ở vài ngày.



Tôn Thiến ôm Hạ Hiểu Tuyết, ánh mặt dừng lại trên người An Tại Đào, ánh mắt trở nên cực kỳ cổ quái.



Tôn Thiến là nữ cảnh sát An Tại Đào gặp ở phòng trực ban phân cục công an khu Giải Phóng thành phố Thiên Nam, chỉ có điều tâm tình An Tại Đào lúc ấy rất xấu, lại là buổi tối, cũng không ghi nhớ trong lòng, cho nên không có ấn tượng gì đối với Tôn Thiến.



Nhưng Tôn Thiến lại có ấn tượng rất sâu sắc với hắn. Tuy rằng lúc ấy lãnh đạo cục cũng không nói An Tại Đào là người ra sao, nhưng trong mắt Tôn Thiến, người có thể phát sinh "xung đột" với Phó trưởng ban thường trực Ban tổ chức cán bộ Tỉnh ủy mà không bị "truy cứu" dường như không phải nhân vật đơn giản. Hơn nữa, vì hắn, không ngờ Trần Phó trưởng ban tự mình gọi điện thoại cho Cục trưởng phân cục. Mà buổi sáng ngày hôm sau, Tôn Thiến ngồi xe buýt đi làm, trong lúc vô ý phát hiện An Tại Đào đi ra từ trong khu nhà ở của Tỉnh ủy.



Phải biết rằng, khu nhà ở này đều là lãnh đạo cấp sở trở lên ở. Lúc ấy, Tôn Thiến tò mò trong lòng vài ngày. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyện FULL chấm cơm.



Không bao lâu, thanh niên cao lớn anh tuấn này lại lọt vào tầm mắt của cô. TV, báo chí, nhiều lần xuất hiện tên tuổi và bóng dáng người thanh niên này, tên tuổi nhất thời lan truyền.



- Hiểu Tuyết, đây là?



Tôn Thiến thuận tay nhéo bả vai Hạ Hiểu Tuyết.



Hạ Hiểu Tuyết cười hì hì:



- Chị Thiến, đây là An Tại Đào, là… bạn trai của em.



Hạ Hiểu Tuyết vụng trộm liếc Thạch Thanh, hai chữ "bạn trai" này trở nên nhỏ không thể nghe thấy, nhưng vẫn truyền vào lỗ tai Tôn Thiến rõ ràng.



- An Tại Đào?



Mày liễu của Tôn Thiến nhướng lên, ưỡn bộ ngực đầy đặn, liếc An Tại Đào một cái, cười cổ quái vươn tay ra:



- Tiểu An à, xin chào.



- Xin chào.


Tôn Thiện lắc đầu:



- Không, tuyệt đối không có khả năng, cháu nhớ rất rõ ràng, chắc chắn là cậu ta.



Hạ Thiên Nông đột nhiên nói chen vào:



- Hiểu Tuyết, có phải ngày đó An Tại Đào nhờ con hỏi thăm Trần Cận Nam?



Hạ Hiểu Tuyết ngẩn ra, lúc này mới khôi phục tinh thần:



- Ba, đúng vậy, ngày đó Tiểu Đào hỏi con… Chẳng qua, con cảm thấy điều này không có khả năng, nếu Tiểu Đào có quan hệ như vậy, anh ấy tuyệt đối sẽ không gạt con.



Hạ Thiên Nông thở phào một cái:



- Có một số việc, chưa chắc đơn giản giống mấy người tưởng tượng, chẳng qua, tôi có thể nói cho mọi người, sau khi An Tại Đào bị tấn công, Chủ tịch thành phố Mông Hổ từng nhận được điện thoại của Trần Phó trưởng ban Ban tổ chức cán bộ Tỉnh ủy, mà nghe nói Đỗ Bí thư cũng nhận được điện thoại từ Tỉnh ủy… Nói như vậy, dường như đúng là…



Hạ Thiên Nông bỗng nhiên đứng dậy:



- Hiểu Tuyết, con tìm cơ hội hỏi Tiểu An một chút đi.



An Tại Đào trở lại Thần báo, một đường thẳng tới văn phòng của Hoàng Trạch Danh. Nhẹ nhàng gõ cửa, liền được Triệu Sách mở cửa từ bên trong.



Triệu Sách hô:



- Tiểu An, mau tới.



Một người đàn ông béo lùn đứng dậy chào hỏi An Tại Đào:



- Tiểu An, còn nhớ tôi chứ?



Hoàng Trạch Danh cười ha ha, đứng dậy vẫy tay:



- Tiểu An, Dịch Thần phóng viên lớn của báo tỉnh tự mình tới Tân Hải làm tin tức về cầu vượt này, hai người nói chuyện cẩn thận, đưa ra một cách phân tích thật sắc bén. Lão Triệu, anh mời Dịch Trưởng ban và Tiểu An tới phòng họp đi.