Quan Thanh
Chương 386 : Bí thư Huyện ủy giàu có nhất trong lịch sử
Ngày đăng: 01:43 20/04/20
Hạ Hiểu Tuyết và Mạnh Cúc, Lưu Ngạn có thể nói là nhân vật nổi danh trong giới người Hoa trong nước. Ba cô gái này đã thành lập nên tập đoàn dầu mỏ Long Đằng, tiến hành thu mua dầu mỏ từ nước ngoài, tiến quân vào lĩnh vực năng lượng. Tin tức trọng đại này đã lan truyền từ Nam Dương đến Trung Quốc. Ngày mồng hai, An Tại Đào tạm biệt Tiếu lão trở về nước, còn ba cô gái vẫn ở lại để tiếp tục xây dựng tập đoàn dầu mỏ Long Đằng.
Thông tin Hạ Hiểu Tuyết chính là vợ của An Tại Đào cũng đã dần dần bị lan truyền ra ngoài. An Tại Đào còn chưa trở về nước thì tin tức về hắn đã được đưa tin khắp nơi, thậm chí trên mạng truyenfull.vn chỗ nào cũng có.
Rất nhiều hãng truyền thông đã cử phóng viên đến huyện Quy Ninh, ý đồ mặt đối mặt phỏng vấn An Tại Đào, nhưng đều trở về tay không. Trưởng ban Tuyên giáo Huyện ủy Trương Minh gần như mỗi ngày đều tiếp đãi giới truyền thông từ các nơi trong nước đổ đến, mà An Tại Đào lại không ở trong huyện. Gọi điện cho An Tại Đào thì chỉ nhận được một câu: Cự tuyệt hết thảy những phỏng vấn.
Nhưng An Tại Đào càng cự tuyệt phỏng vấn thì giới truyền thông lại càng hứng thú đối với hắn. Những người muốn khai thác thông tin từ hắn vẫn ngày càng nhiều.
Đây là sự việc bất ngờ của An Tại Đào, nhưng là chồng của Hạ Hiểu Tuyết, hắn nhất định không thể không quan tâm.
Ngày mồng năm, An Tại Đào vừa mới trở lại huyện, được hơn nửa ngày thì nhận được được tin các phóng viên của báo nghiệp Phòng Sơn tìm đến cửa. Bọn họ nghĩ rằng, nếu An Tại Đào không tiếp nhận phỏng vấn của giới truyền thông bên ngoài thì chắc sẽ không cự tuyệt phỏng vấn của giới truyền thông trong tỉnh. Hơn nữa, Chủ tịch báo nghiệp Phòng Sơn Hoàng Tắc Danh quan hệ với An Tại Đào rất tốt. Đây là điều mà mọi người đều biết.
Đầu giờ chiều, An Tại Đào ở trên ghế sofa trong văn phòng ngủ hơn một giờ mới tỉnh dậy rửa mặt. Chánh văn phòng Huyện ủy Đồng Hồng Cương liền gõ cửa bước vào, kính cẩn nói:
- Bí thư An, thật ngại quá. Trưởng ban Tuyên giáo Trương vừa gọi điện đến, nói là có ba phóng viên của báo nghiệp Phòng Sơn đến đây, yêu cầu muốn được phỏng vấn anh. Không biết anh….
An Tại Đào nhíu mày, khoát tay nói:
- Nói cho Trương Minh biết, cứ một mực từ chối khéo giùm tôi. Tôi không tiếp bất cứ một giới truyền thông nào. Trong tỉnh cũng không ngoại lệ.
An Tại Đào lời nói như đinh đóng cột, không có bất luận một ngã rẽ nào. Đồng Hồng Cương không dám nói gì, liền xoay người muốn rời khỏi văn phòng An Tại Đào đi trả lời điện thoại cho Trưởng ban Tuyên giáo. Y vừa mới xoay người thì lại nghe An Tại Đào cười nói:
- Lão Đồng à, công tác rút lui huyện đổi thị tiến triển như thế nào rồi? Nói cho tôi nghe một chút đi. Thời gian gần đây tôi không có mặt ở huyện, công tác tổng thể của huyện anh cũng nên báo cáo tôi một chút.
- Bí thư An, báo cáo của chúng ta ở thành phố đã có ý kiến phúc đáp. Phòng Dân chính huyện đã trực tiếp báo danh lên phòng Dân chính tỉnh, trước mắt đang trong giai đoạn trình tự hóa xét duyệt. Nói chung, ở tỉnh chỉ có một chút trình tự, hẳn là không có vấn đề quá lớn. Phỏng chừng trong thời gian nửa tháng, thì tỉnh sẽ phê chuẩn, xong thì ở huyện có thể trực tiếp báo cáo bộ Dân chính. Sau khi bộ Dân chính phê duyệt sẽ đưa lên quốc vụ viện. Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất: https://truyenfull.vn
Đồng Hồng Cương cẩn thận nói:
- Cục Dân chính đã thành lập tổ công tác chuyên môn, phụ trách trình báo việc rút lui huyện đổi thị. Chủ tịch huyện Cổ đích thân quản lý việc này. Anh ấy hiện tại đang ở tỉnh.
An Tại Đào ồ lên một tiếng, gật đầu:
Trong đầu đột nhiên nhớ đến cái đêm An Tại Đào điên cuồng như thế, sắc mặt Đông Phương Du lập tức đỏ lên. Cặp mông đẫy đà dường như mơ hồ run lên.
Cô oán hận nắm chặt tờ báo trong tay, rồi đột nhiên xé nó thành hai mảnh, thuận tiện ném lên mặt đất.
Ngẩn người ngồi trên ghế sofa thật lâu, cô mới đứng dậy, đến bên chiếc điện thoại trước mặt, bấm một dãy số.
Ghen tỵ có thể khiến cho con người điên cuồng.
Đối với Trương Hân trước mặt mà nói, An Tại Đào oai phong một cõi khiến cho y phải ghen tỵ gần như điên cuồng.
Hắn dựa vào cái gì? Hắn tính cái gì? Bí thư Huyện ủy giàu có nhất trong lịch sử? Cho má, đầu cơ! Đầu cơ vô sỉ! Trương Hân trong lòng mắng điên cuồng, sắc mặt gần như biến đổi.
Đột nhiên tiếng chuông điện thoại vang lên. Y lấy lại bình tĩnh, thở phù một hơi, phát hiện là điện thoại của Chủ tịch thành phố Đông Phương Du, thì liền khẩn trương tiếp lấy:
- Chào cô, Chủ tịch thành phố Đông Phương, tôi là Trương Hân.
- Tiểu Trương, hôm nay có đọc báo chưa? Bạn học cũ của cậu thật là khó lường đấy.
Giọng điệu của Đông Phương Du thong thả, rất bình tĩnh.
Trương Hân cắn chặt răng, cười cười, không nói gì thêm. Y biết, Đông Phương Du gọi điện thoại đến tuyệt đối không phải là muốn thảo luận chuyện xưa của Bí thư huyện ủy giàu có nhất trong lịch sử.
Nghĩ đến đây, Trương Hân tâm tình không ngờ bình tĩnh trở lại. Y ở trong điện thoại nói chuyện với Đông Phương Du, vòng vo qua lại thì Đông Phương Du cũng chân chính nói ra dụng ý thật sự:
- Chủ tịch thành phố Đông Phương cứ yên tâm. Chuyện này tôi sẽ xử lý tốt. Tôi hiện giờ tuy rằng không còn công tác ở huyện QUy Ninh, nhưng dù sao tôi cũng là cán bộ của Phòng Sơn. Haha, sự việc huyện Quy Ninh rút lui huyện đổi thị tôi sẽ ghi nhớ. Mấy ngày nay tôi về Yên Kinh thăm gia đình, thuận tiện sẽ làm luôn công tác ở huyện.
Lời nói của Trương Hân có chút ít kỳ quái. Giọng điệu này của y khiến Đông Phương Du nghe xong thì rất không thoải mái. Nếu không phải vì chèn ép An Tại Đào thì Đông Phương Du cùng không muốn phản ứng lại Trương Hân.
Đông Phương Du đến tột cùng thì mang một dạng cảm xúc gì với An Tại Đào? Bất mãn? Thù hận? Hay là…? Dường như chính bản thân cô ta cũng không rõ. Cô chỉ biết là, nhìn tên tiểu tử đó đường quan rộng mở khiến cho cô cảm thấy không thích. Cô chỉ muốn An Tại Đào phủ phục dưới chân mình.