Quan Thanh
Chương 415 : Nỗi xấu hổ của mẹ vợ
Ngày đăng: 01:44 20/04/20
Hai người dù sao cũng là vợ chồng mấy chục năm cho nên rất hiểu nhau. Lấy sự hiểu biết của Thạch Thanh đối với Hạ Thiên Nông, chỉ cần ông ta không có nói lời phản đối, vậy cho thấy bà đã đoán đúng rồi. Trong lúc nhất thời, cho dù trong lòng sớm có tư tưởng chuẩn bị, nhưng Thạch Thanh vẫn cảm thấy có chút hụt hẫng.
-Rất xin lỗi!
Hạ Thiên Nông cúi đầu nói:
-Bà muốn trừng phạt tôi như thế nào cũng được, chỉ cần đừng nói cho Hiểu Tuyết biết, chừa cho tôi chút thể diện được không?
Hạ Thiên Nông buông cái giá và sự uy nghiêm của Bí thư thành ủy, cúi đầu mềm giọng chân thành đứng trước mặt Thạch Thanh xin tha thứ, Thạch Thanh biết ông ta có thể làm đến như vậy đã là không dễ dàng rồi. Đây chính là biểu hiện nhận sai và ăn năn của ông ta.
Nếu ép ông ta, có thể ông ta sẽ suy nghĩ cực đoan và quyết định ly hôn. Nhưng nếu không ly hôn thì...
-Hai ngày nữa, tôi muốn đến Thiên Nam nói chuyện với Lưu Phương.
Thạch Thanh thần sắc biến ảo, thật lâu sau mới thản nhiên cười:
-Kỳ thật, nhiều năm như vậy, Hạ Thiên Nông, tôi vẫn muốn nói với ông một câu. Chuyện của hai người tôi đã biết từ lâu rồi, chỉ có điều tôi tin tưởng hai người vĩnh viễn không thể đến với nhau được. Từ trước là như thế, bây giờ vẫn là như thế, ngay cả chúng ta ly hôn, các người vẫn là hữu duyên vô phận.
Người phụ nữ tên Lưu Phương này chỉ biết bản thân mình. Trong mắt cô ta, gia đình, hôn nhân, đàn ông đều chỉ là công cụ mang lại lợi ích.
Đừng thấy tình cảm của các người sâu đậm, nếu như ông trở thành chướng ngại đối với tiền đồ của cô ta, cô ta sẽ không khách khí một cước đá văng ông đi. Ông có tin không Hạ Thiên Nông?
Thạch Thanh khóe miệng hơi nổi lên một chút trào phúng:
-Mà tôi thì không giống. Trong mắt tôi, ông xã, con gái và gia đình luôn luôn là số một. Hai người là cuộc sống của tôi, tôi sẽ dùng toàn bộ sinh mạng để bảo vệ. Mà trên thực tế, mấy chục năm nay, toàn bộ thể xác và tinh thần cũng đều dành cho hai cha con ông.
Hạ Thiên Nông, tôi không muốn công kích ông, không muốn nhắc lại chuyện xưa. Nhưng ông thử vấn lại lương tâm suy nghĩ một chút, nếu không có Thạch gia chúng tôi, nếu không phải tôi mặt dày mày dạn lợi dụng quan hệ của Thạch gia để rải đường cho ông, ông có thể được như ngày hôm nay sao?
Ông thử nghĩ xem, tôi có chỗ nào không phải với cha con ông? Vì tiền đồ của ông, tôi đã lùi về sau, nghỉ việc ở nhà làm một người phụ nữ chăm lo cho gia đình. Tốt nghiệp đại học, kết hôn rồi nghỉ làm, tất cả là vì ông. Toàn bộ cuộc sống của tôi đều chuyển động quanh ông.
Cho nên, mấy chục năm nay cùng ông đồng cam cộng khổ, người cuối cùng ở bên cạnh ông vẫn là tôi, vĩnh viễn là tôi.
Thạch Thanh lẳng lặng nói, đôi mắt đỏ hoe, vẻ mặt nghiêm trọng.
Nghe vợ nói những lời này, Hạ Thiên Nông trăm mối cảm xúc ngổn ngang.
Ông ta có chút kinh ngạc, có chút áy náy nhìn người vợ chung chăn gối mấy chục năm nay, đột nhiên cảm thấy Thạch Thanh có chút xa lạ.
Không ngờ bà hiểu Lưu Phương đến thế. Không ngờ trong lòng bà nặng trĩu tâm tư đến thế.
Nhớ tới người phụ nữ này bao nhiêu năm nay không hề màng tới tuổi thanh xuân, chỉ vất vả vì chồng vì con, Hạ Thiên Nông trong lòng trào lên một nỗi xúc động, đi liền theo đó là cảm giác xấu hổ và áy náy càng rõ rệt hơn.
Ngoài cửa.
Hạ Hiểu Tuyết đang áp tai vào cánh cửa nghe, đột nhiên lệ rơi đầy mặt, cô run rẩy nhào vào lòng An Tại Đào, khóc nghẹn ngào.
An Tại Đào ôm chặt lấy cô, nhẹ nhàng vuốt ve sau lưng cô, cũng không có nói gì. Hắn trong lòng hiểu được, giờ phút này, đối với ba người nhà Hạ Hiểu Tuyết, cái họ cần không phải là ngôn ngữ mà là sợi dây tình cảm.
Quả nhiên như An Tại Đào đoán trước, bởi vì Hạ Thiên Nông một đêm không về và sợi tóc của một người phụ nữ mà làm cho phong ba như vậy tan thành mây khói, hết thảy khôi phục bình tĩnh như xưa.
Thạch Thanh vẫn như trước ở trong phòng bếp bù đầu với đống thức ăn. Kỳ thực bởi vì con gái và con rể đến nên hai ngày nay bà sớm đã chuẩn bị không ít đồ ăn. Hơn nữa, bây giờ là tết âm lịch, trong nhà không thiếu gì cả. Theo ý của Hạ Thiên Nông là đi ra ngoài ăn nhưng Thạch Thanh không đồng ý, kiên quyết muốn cho con gái và con rể nếm thử tay nghề của mình.
Giữa lúc ấy, thư ký của Hạ Thiên Nông đến gửi một ít tài liệu, nhìn thấy An Tại Đào, tự nhiên lại là một phen hàn huyên.
Đã sớm nghe nói con rể của Bí thư Hạ tuổi trẻ đầy hứa hẹn, ở thành phố Phòng Sơn đã là Trợ lý chủ tịch thành phố, thư ký Hàn Cổ của Hạ Thiên Nông vừa thấy An Tại Đào liền đánh giá hắn. Tuy rằng trong lòng có tư tưởng chuẩn bị, nhưng thấy An Tại Đào trẻ tuổi như thế, y trong lòng cũng giật mình kinh hãi.
Thật là ghen tị chết đi được. Con rể Bí thư Hạ so ra tuổi còn nhỏ hơn mình, vậy mà đã là cán bộ cấp Phó giám đốc sở. Xem tình hình này thì quả thực tương lai tiền đồ vô lượng.
Hàn Cổ nịnh bợ nói vài câu với An Tại Đào, sau đó mới tạm biệt ra về. Với thân phận hiện giờ của An Tại Đào, làm sao hắn có thể coi trọng một thư ký, đối với việc Hàn Cổ cố ý lấy lòng, hắn chỉ có điều thản nhiên cười, cũng không để ở trong lòng.
Mà Hạ Thiên Nông thì vẫn trầm ổn bình tĩnh, bày ra tư thế "Nhạc phụ đại nhân", cùng với An Tại Đào ngồi ở phòng khách, vừa hút thuốc vừa nói chuyện quan trường.
Hạ Hiểu Tuyết ngồi bên cạnh chán nản nhìn TV. Cô vốn định vào bếp giúp đỡ, nhưng bị Thạch Thanh đuổi ra, ngại cô chân tay vụng về chỉ thêm phiền.
-Tiểu Đào, chuyện cái công ty kia, cha vẫn muốn nói chuyện với con. Cha biết con là muốn giảm xóc, để cho mình tích lũy thêm ít kinh nghiệm lý lịch và chiến tích, nhưng tiểu Đào à, tích lũy cũng có rất nhiều cách. Con không nhất thiết phải dính vào vũng nước đục này. Lên Tỉnh làm việc nửa năm, sau đó buông tay trở về, kỳ thật là giống nhau.
Tuy rằng chỉ là con rể, nhưng trong lòng Thạch Thanh và Hạ Thiên Nông, An Tại Đào sớm đã không khác gì con ruột. Con gái duy nhất, con rể duy nhất, không có gì khác nhau cả. Hơn nữa, con gái và con rể lại có tình cảm tốt đẹp hiếm thấy.
Sự tình liền đơn giản như vậy. Con gái và con rể tình cảm càng tốt thì quan hệ giữa con rể với nhà bố mẹ vợ càng tốt. Đây là một loại quan hệ hỗ trợ lẫn nhau. Có thể nói ngược lại, nếu quan hệ vợ chồng của An Tại Đào và Hạ Hiểu Tuyết chuyển biến xấu, liệu Hạ Thiên Nông và Thạch Thanh còn có thể hòa nhã với hắn không?
Khụ!
Thạch Thanh bỗng đứng dậy, mặt đỏ bừng, vừa đi vào phòng bếp vừa nói:
-Tôi đi gọt táo cho mọi người ăn.
An Tại Đào dạo qua một vòng trong phòng sách của Hạ Thiên Nông, vốn định tìm một quyển sách để xem giết thời gian. Trong lúc vô tình, hắn thấy một văn kiện trên bàn Hạ Thiên Nông, nhìn lướt qua thấy hứng thú liền cầm lên xem.
Đó là văn kiện mà Ủy ban nhân dân thành phố chuyển cho Thành ủy Lam Yên. Là một hạng mục do tập đoàn than và khí đốt Lam Yên đề xuất, muốn tiến hành đầu tư xây dựng trạm cấp khí cho xe ô tô trên toàn thành phố.
Trạm cấp khí cho xe ô tô? An Tại Đào trong lòng lập tức liền nhớ lại kiếp trước: Cái này gọi là trạm cấp khí nén hoặc là trạm cấp khí đốt hóa lỏng, chuyên môn cung cấp cho xe ô tô, giống như các trạm xăng dầu trên toàn thành phố.
An Tại Đào trong lòng hiểu được, trên thế giới, việc dùng khí nén và khí đốt hóa lỏng làm nhiên liệu cho xe ô tô đã có lịch sử nhiều năm. Italy là nước khởi xướng, sau đó trên thế giới nhiều quốc gia cũng bắt đầu thăm dò.
Công ty Dương Quang của Quy Ninh sản xuất cũng chính là máy cấp khí loại này. An Tại Đào trong lòng trầm ngâm. Tuy rằng chuyện này cũng không mới mẻ, nhưng hắn cảm thấy nó mang đến một gợi ý và linh cảm nào đó.
Nghĩ đến đây, hắn lập tức gọi điện thoại cho Lý Kiệt.
Lý Kiệt đang ăn cơm với người nhà, nhận được điện thoại của An Tại Đào, y hướng chị mình cười cười:
-Chị, là điện thoại của Trợ lý chủ tịch thành phố An.
Lý Tương thản nhiên cười:
-Lãnh đạo của em gọi điện thoại cho em. Em báo cáo với chị làm gì?
Nói xong, Lý Tương quay đầu đứng dậy đi vào phòng bếp giúp đỡ mẹ dọn dẹp.
Lý Kiệt cười khổ một tiếng, ấn nút nhận cuộc gọi:
-Xin chào Trợ lý Chủ tịch thành phố An, tôi là Lý Kiệt.
-Lý Kiệt à, tôi đang ở Lam Yên, ở nhà không có việc gì chứ? Đúng rồi, tôi nghe nói cha mẹ cậu đều chuyển đến thành phố rồi à? Chị cậu có về ăn tết không? Thay tôi chúc tết cha mẹ và chị cậu nhé.
An Tại Đào ngữ tốc rất nhanh, vội vàng nói.
Lý Kiệt thầm nghĩ: "Anh gọi điện thoại đến là chúc tết nhà tôi sao? Sắp hết tết đến nơi rồi mới nhớ tới chị của tôi?"
Tâm tư của Lý Tương đối với An Tại Đào, Lý Kiệt trong lòng rất rõ ràng. Nhiều năm như vậy, Lý Tương vẫn đóng cửa thế giới tình cảm của mình, chưa từng kết giao với bất cứ người đàn ông nào, đã trở thành nỗi lo của cả nhà Lý gia.
Biết chị mình với An Tại Đào không thể có bất cứ khả năng gì, nhưng trong tiềm thức Lý Kiệt vẫn mong chờ An Tại Đào có thể đem đến cho chị mình một chút an ủi.
-Đúng vậy, lãnh đạo. Trước tết chúng tôi đã chuyển nhà rồi. Tôi ở thành phố có mua hai căn hộ, tôi ở một căn và bố mẹ ở một căn đối diện. Mẹ tôi vẫn nhắc nhở là phải mời ngài đến ăn cơm. Cảm ơn sự quan tâm của lãnh đạo, tôi sẽ chuyển lời. Trợ lý An, chị tôi đang ở trong bếp, ngài có muốn nói chuyện một chút không?
Lý Kiệt cười cười. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
An Tại Đào trong lòng run lên, do dự một chút rồi cười nói:
-Để lúc khác, hôm nay tôi gọi điện thoại cho cậu là có hai việc cần cậu làm.
Nói tới công tác, Lý Kiệt lập tức kiềm chế tình cảm, trịnh trọng nói:
-Lãnh đạo, xin mời cứ nói.
An Tại Đào thở phào một cái:
-Chuyện thứ nhất, cậu lập tức triệu tập phòng ban có liên quan của công ty, mở một hội nghị tọa đàm công nhân viên chức. Trưng cầu ý kiến cũng như đề xuất của bọn họ đối với sự sắp xếp công tác của công ty. Nhớ là phải làm thật cẩn thận, không được để ra sai sót, nếu không chúng ta sẽ không thể xong việc được đâu.
-Vâng, sáng mai tôi sẽ bố trí. Ngài yên tâm, tôi sẽ theo sát.
-Ừ, Lý Kiệt, trong khoảng thời gian này, tôi có thể phải ở lại Lam Yên vài ngày. Hiểu Tuyết muốn ở nhà với bố mẹ, tôi cũng không thể đi được. Đành nhờ cả vào cậu vậy, cậu vất vả rồi.
-Lãnh đạo khách khí như vậy, tôi thật sự rất xấu hổ.
-Được rồi, còn một chuyện nữa. Cậu lập tức chứng thực một chút, lập tức tổ chức một đoàn khảo sát, thành viên gồm có Phòng hành chính, Đảng ủy, phòng Tài vụ, phòng An toàn sản xuất, do lão Lương dẫn đầu, sáng sớm mai liền tới Lam Yên tập hợp. Tôi muốn dẫn bọn họ đến Tập đoàn than và khí đốt Lam Yên học tập kinh nghiệm vận hành cũng như xây dựng một số hạng mục của họ.
Nhớ kỹ, sáng mai đến văn phòng làm một công văn khảo sát fax qua bên tập đoàn Than và khí đốt Lam Yên, liên hệ trước một chút.