Quan Thanh

Chương 427 : Chu Lệ Lệ thỉnh cầu

Ngày đăng: 01:44 20/04/20


An Tại Đào không kìm nổi quay sang nhìn Đông Phương Du một cái, thấy cô đang cắn chặt môi, rõ ràng cảm thấy bối rối, nhưng trên mặt vẫn hết sức nghiêm nghị.



An Tại Đào đi đến nửa đường thì xuống xe. Hoàng Thao lái xe đi sau xe Đông Phương Du, thấy lãnh đạo xuống xe, liền khẩn trương mở cửa.



Những hành động như thế này, căn bản không cần lãnh đạo yêu cầu, làm lái xe phải tay mắt nhanh nhẹn. Nếu lái xe không để ý, cứ dừng lại đó chờ, chính mình khó coi cũng sẽ gây phiền toái cho lãnh đạo.



Cho nên, người làm lái xe hoặc thư ký, không tinh ý thì sẽ không làm tốt được công việc, sớm muộn cũng sẽ bị đào thải.



An Tại Đào mở cửa xe, vội vàng lên xe, trong lòng lại lặng yên tính toán. Trong cuộc họp Chủ tịch thành phố sau đó, còn cần phải chuẩn bị những tài liệu gì? Hạng mục nhà máy khí gas cỡ lớn mà mình đề xuất, có thể bị lãnh đạo phản đối hay không? Chính mình sẽ phải ứng đối như thế nào?



Trong số 6 Phó chủ tịch thành phố hiện tại, phía Phó Chủ tịch thường trực thành phố Khâu Phong trên cơ bản đã gật đầu. Trước đó, An Tại Đào đã tiếp xúc với ông ta. Dưới sự giật dây của Tiết Đức Bản, còn ăn cơm với nhau một lần.



Phó Chủ tịch thành phố Lãnh Mai liền không cần phải nói, khẳng định đứng về phía An Tại Đào. Phó Chủ tịch thành phố Vương Chí Quân và Cổ Lam thái độ tuy rằng trước mắt không trong sáng lắm, nhưng An Tại Đào tin tưởng hai người này sẽ không dám công khai làm trái ý Chủ tịch thành phố Đông Phương Du. Việc mà Chủ tịch thành phố đã đồng ý, bọn họ căn bản là không dám phản đối. Hơn nữa còn có bản thân mặt mũi An Tại Đào.



Về phần Phó Chủ tịch thành phố Triệu Kiến Quốc, An Tại Đào chưa từng có bất cứ tiếp xúc nào với y, nhưng hẳn là vấn đề không lớn. Loại này là công trình vì nhân dân, ai cũng sẽ không thể ra mặt phản đối. Dù sao nếu xảy ra chuyện gì cũng đã có Đông Phương Du chịu trách nhiệm, bọn họ là Phó Chủ tịch thành phố, cũng không quan hệ gì lắm.



Còn lại cũng chỉ có Phó Chủ tịch thành phố Ngô Quốc Cẩm. Ngô Quốc Cẩm cùng An Tại Đào từng có mấy lần "Giao phong" nhưng đều thất bại. Có thể nói, Ngô Quốc Cẩm đối với An Tại Đào là "Hận thấu xương", lúc này đây bắt được cơ hội, nếu làm không tốt thì Ngô Quốc Cẩm sẽ nhảy ra làm ầm ĩ.



Nhưng đối với Ngô Quốc Cẩm, An Tại Đào lại cũng không để ở trong lòng. Ở trong tay hắn đang nắm rất nhiều điểm yếu của Ngô Quốc Cẩm, nếu Quốc Cẩm thật sự không thức thời thì hắn cũng không nể nang gì.



Suy trước tính sau, An Tại Đào cảm thấy đã không có bất kỳ "Lỗ hổng" nào, cũng dần dần yên lòng. Hắn phải làm tốt việc này trước khi Bí thư mới Tống Nghênh Xuân đến nhậm chức. Nếu mọi việc đã đi vào quỹ đạo, trên cơ bản sẽ không xuất hiện cái gì bất ngờ ngoài ý muốn.



Cũng không biết tại sao, nhưng đối với bí thư mới Tống Nghênh Xuân, dù chưa bao giờ gặp mặt nhưng An Tại Đào luôn có một cảm giác nguy cơ và nguy hiểm không biết tại sao.



Trong tiềm thức, hắn hy vọng trước khi Tống Nghênh Xuân đến, hắn có thể bố trí xong xuôi mọi việc, sau đó "Thu hoạch quả thực", mau chóng chấm dứt chức vụ tạm thời ở công ty, tránh để xảy ra chuyện gì không hay. Cái này giống như "Giác quan thứ sáu" của phụ nữ, nghi ngờ chồng mình ngoại tình...Kết quả lại thường là đúng như vậy.



Sự việc sau này đã chứng minh, "Giác quan thứ sáu" của An Tại Đào là vô cùng chuẩn xác. Mà đáng được ăn mừng chính là, hắn đã an bài mọi việc xong xuôi, do đó sau này có sóng to gió lớn thế nào thì cũng vẫn chiếm thế chủ động. Đây đều là về sau, tạm thời không đề cập tới. Hoàng Thao là người cực kỳ tinh ý, khi An Tại Đào ở trong xe suy nghĩ, y sẽ lái xe thật chậm rãi, thật vững vàng, tránh phát sinh tình huống đột ngột làm ngắt đoạn suy nghĩ của An Tại Đào.



Sự cẩn thận này của y khiến An Tại Đào vô cùng tán thưởng và coi trọng. Đây cũng chính là nguyên nhân chủ yếu khiến An Tại Đào không chịu thay lái xe, đến công ty Phòng Sơn cũng mang Hoàng Thao đi cùng.



Hắn đã quen với sự phục vụ chu đáo, cẩn thận của Hoàng Thao, nếu đổi là người khác, còn không biết phải mất bao nhiêu thời gian mới được ăn ý như thế này. Không chỉ có lãnh đạo và thư ký, lãnh đạo và cấp dưới cần ăn ý, mà lãnh đạo và lái xe cũng cần ăn ý. Sự ăn ý này có thể khiến cho lái xe thư thái, lãnh đạo ngồi xe an tâm.



Thấy An Tại Đào đã ngẩng đầu lên, nhìn ra ngoài cửa kính xe, Hoàng Thao lúc này mới tăng tốc, xe chạy như bay đến công ty Than - Khí gas Phòng Sơn.



Lúc sắp đến công ty, An Tại Đào đột nhiên cười cười, chủ động nói chuyện.



-Lão Hoàng, vợ anh ở Quy Ninh dạy học à? Là giáo viên tiểu học hay trung học?



Bình thường lúc ở trong xe, nếu An Tại Đào không chủ động nói chuyện, Hoàng Thao cũng duy trì trầm mặc. Nghe An Tại Đào quan tâm đến cuộc sống của mình, Hoàng Thao ha hả cười:



-Sếp An, vợ tôi là giáo viên tiểu học. Trình độ có hạn, chỉ là một giáo viên bình thường, cũng không có tiền đồ gì lớn, chỉ là đủ kiếm bát cơm.



An Tại Đào trầm ngâm một chút, lại nói:



-Ngày nào anh cũng theo tôi đi khắp nơi, làm thêm giờ, rất vất vả. Thật là ngại quá. Tôi bình thường bận công việc, cũng quên quan tâm đến cuộc sống riêng của anh. Như vậy đi, tôi trưng cầu một chút ý kiến của anh.



Nếu anh muốn về Quy Ninh làm việc, tôi sẽ nói với lão Cổ, sắp xếp anh đến xã, thị trấn hoặc là phòng ban nào đó của thành phố làm một cán bộ cấp phó phòng. Sau này cũng đừng lái xe, anh theo tôi nhiều năm như vậy, quanh năm suốt tháng cực cực khổ khổ, không được cái gì cả, tôi trong lòng cũng rất áy náy.



Hoàng Thao ngẩn ra, tiện đà có chút lo lắng la lên:
Chỉ có điều vấn đề lớn nhất ở chỗ, Triệu gia có thể đồng ý hay không? Hiện giờ Triệu lão luôn duy trì thái độ trầm mặc, có thể vì vậy mà nổi trận lôi đình hay không? Điểm mấu chốt là ở đó, cũng chính là điều An Tại Đào và Hạ Hiểu Tuyết lo lắng.



Ngẫm nghĩ một chút, không khỏi có chút nhức đầu. Nhưng nghĩ lại, nếu Mạnh Cúc đã muốn sinh con, khẳng định sẽ có biện pháp giải quyết vấn đề của Triệu gia. Cô không còn là đứa trẻ, sẽ biết phải làm gì. Nghĩ thế, tâm trạng An Tại Đào liền bình tĩnh trở lại.



Đột nhiên, có ai đó gõ cửa văn phòng.



-Vào đi!



An Tại Đào hô lớn.



Cửa kẽo kẹt một tiếng mở ra, đứng đó là một người phụ nữ gương mặt có chút tái nhợt, An Tại Đào giật mình kinh hãi, đứng dậy kinh ngạc nói:



-Chủ tịch huyện Chu? Mau tới đây, mời ngồi.



-Thật ngại quá, tôi tới thật mạo muội, xin Trợ lý An thứ lỗi.



Chu Lệ Lệ duyên dáng đi tới, ngồi ở sofa.



-Có chút việc muốn làm phiền Trợ lý An.



Chu Lệ Lệ đương nhiên là có chuẩn bị mà tới, cũng không muốn cùng An Tại Đào khách sáo hàn huyên, trực tiếp đã nói ra ý đồ.



-Vâng, xin mời cứ nói!



An Tại Đào có chút không ngờ, thầm nghĩ người phụ nữ này đến tìm mình làm gì.



Chu Lệ Lệ có chút do dự, khuôn mặt đỏ bừng. Cô chậm rãi lấy từ trong túi ra một gói nhỏ bọc kín, đưa qua. Truyện Sắc Hiệp - https://truyenfull.vn



-Đây là việc cá nhân của tôi, nếu như tôi xảy ra chuyện gì, phiền Trợ lý An thay tôi xử lý mấy thứ này.



Chu Lệ Lệ nói xong, vội vàng đứng lên chào An Tại Đào sau đó chạy đi.



An Tại Đào ngẩn ra, còn chưa kịp phản ứng gì thì Chu Lệ Lệ đã đi rồi. Hắn nghi hoặc mở gói nhỏ ra, thấy bên trong có một mẩu giấy và một băng ghi âm mi ni cùng vái thứ lặt vặt khác. Xem xong mấy thứ này, sắc mặt hắn trở nên cực kỳ cổ quái, hắn nở nụ cười khổ.



Vì sao cô ta muốn tìm mình? Hiển nhiên là cô ta cho rằng mình là "Đối thủ" và "Kẻ thù" của Trương Hân, những thứ này ở trong tay mình khá an toàn. Một khi cô xảy ra việc gì, chính mình vì muốn đánh bại Trương Hân, sẽ giao mấy thứ này ra. Như vậy cũng sẽ bảo vệ được cô.



Người phụ nữ này không đơn giản! An Tại Đào thầm than một tiếng.



Chu Lệ Lệ lái xe chạy như bay mà đi. Cô muốn gặp mặt ông nội Trương Hân để đàm phán. Thần sắc kiên nghị và lạnh lùng, phen này cô phải "Nói chuyện" rõ ràng với Trương gia, giành quyền lợi cho mình.



Cô dù sao cũng đã lăn lộn trong quan trường, biết Trương gia thế lực rất lớn, chính mình chỉ là một cô gái yếu ớt, nếu cùng Trương gia đối đầu thì khẳng định là chịu thiệt. Để đề phòng bất trắc, cô phải tính đường lui cho mình.



Nghĩ tới nghĩ lui, cô nhớ tới An Tại Đào. Cô rất rõ ràng, cô đem mấy thứ này giao cho An Tại Đào, một khi cô xảy ra sự tình gì, An Tại Đào khẳng định sẽ nghĩ biện pháp đem chuyện này truyền ra ngoài. Cái này gọi là "Kẻ thù của kẻ thù chính là bằng hữu". Nếu chính mình phải "Đấu tranh" với Trương gia, An Tại Đào liền là đồng minh.



Đương nhiên, cô giao cho An Tại Đào chỉ là bản sao, một số bản sao như vậy cũng đang ở trong tay người nhà và bạn bè của cô.