Quan Thanh
Chương 449 : Kiên quyết phản kích
Ngày đăng: 01:44 20/04/20
An Tại Đào cũng không phải người mê tín, nhưng làm một người tái sinh, hắn lại cực kỳ tin tưởng dự cảm của mình. Mà trên thực tế, từ khi trọng sinh tới nay, loại cảm giác này gần như cảm giác "giác quan thứ sáu" hư vô mờ mịt của phụ nữ, ở rất nhiều thời điểm đều trải qua nghiệm chứng sự thật.
Giống như lời tiên đoán của nhà tiên tri trong thần thoại người Do Thái, cũng không sai lầm.
Lúc này đây, An Tại Đào cũng cảm thấy không ngoại lệ.
Quả nhiên, ngay thời điểm An Tại Đào chuẩn bị tuyên bố "cuộc họp báo này tới đây chấm dứt", một người đàn ông hơn 30 tuổi, khá cao, để tóc ngắn chậm rãi đứng lên, lớn tiếng nói:
- Xin chào, Chủ nhiệm An. Tôi là phóng viên Tiền Nhất Bình "Nhật báo Đông Sơn"... Vấn đề tôi muốn hỏi tiếp theo mặc dù hơi riêng tư, nhưng cũng liên quan tới công tác chống SARS...
Ánh mắt Tiền Nhất Bình bình tĩnh mà nhìn An Tại Đào trên đài. Tay trái An Tại Đào đặt trên đầu gối nắm chặt, sau đó liền cười cười, cất cao giọng nói:
- Phóng viên Tiền cứ việc hỏi, tôi biết thì sẽ nói hết lời, đương nhiên, vấn đề cá nhân thứ cho tôi không trả lời, ha ha!
An Tại Đào nói xong cao giọng mỉm cười, mà Sở Quân trên đài cũng mỉm cười, dưới đài cũng có mấy phóng viên mỉm cười, bởi vậy không khí trong phòng hội nghị lập tức bớt khẩn trương hơn rất nhiều.
Tiền Nhất Bình cũng mỉm cười, nhưng trong giọng nói lại bao hàm cạnh sắc khó lường:
- Chủ nhiệm An, theo tôi được biết, Chủ tịch Hội đồng quản trị tập đoàn dầu mỏ Long Đằng Hạ Hiểu Tuyết phu nhân Hạ trước đó không lâu quyên tặng dược phẩm và thiết bị chữa bệnh đạt tới 10 triệu đúng là phu nhân của ngài... Tôi chú ý tới, có bạn trên mạng nghi ngờ nói, Chủ tịch Hội đồng quản trị Hạ lựa chọn quyên tặng cho Tỉnh ta vào thời điểm Chủ nhiệm An vừa mới nhậm chức Phó Chủ nhiệm thường trực Phòng Giám sát SARS Tỉnh ủy, thật ra là vì trải đường cho Chủ nhiệm An... Thậm chí, còn có người bén nhọn nói, đây là do Chủ nhiệm An thao tác sau màn tự thể hiện mình ----
Tiếu Nhất Bình vừa thốt ra lời kia, trong phòng lập tức trở nên yên lặng, chỉ có thể nghe được tiếng hít thở dồn dập của một vài phóng viên. Tuy rằng hoàn cảnh dư luận năm 2003 mở ra rất nhiều, nhưng còn chưa tới nông nỗi như thế. Không ngờ một phóng viên báo Đảng công khai chất vấn làm khó một cán bộ cấp Phó Giám đốc Sở trong cuộc họp báo chính thức, hơn nữa ngôn từ còn ác độc như thế, vì sao lá gan của gã lớn như vậy?
Điên cuồng, quả thực chính là điên rồi!
Rất nhiều người dùng ánh mắt không thể tin nổi quay đầu nhìn Tiền Nhất Bình, thầm nghĩ tại sao người này lại thả một quả pháo trong cuộc họp báo này như vậy. An Tại Đào tốt xấu là cán bộ cấp Phó Giám đốc Sở, lại là Phó Chủ nhiệm văn phòng Tỉnh ủy, công khai đắc tội hắn như thế, chẳng lẽ đầu họ Tiền này bị ngâm nước... ?
Phó Giám đốc Sở Vệ sinh Sở Quân và vài nhân viên công tác Phòng Giám sát ngồi bên cạnh An Tại Đào đều biến sắc, theo bản năng liếc An Tại Đào một cái.
Ngoài ý liệu của mọi người, An Tại Đào hiển nhiên rất bình tĩnh. Trên mặt hắn không có một chút dao động cảm xúc nào, thản nhiên thậm chí có thể nói là lãnh đạm ngồi đó, ngưng thần nhìn Tiền Nhất Bình, khóe miệng hơi vểnh lên, tạo thành một đường cong hơi quỷ dị. Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất: https://truyenfull.vn
Sở Quân miễn cưỡng cười, đang muốn nắm micro qua, nói vài câu chắn giúp An Tại Đào, nhưng An Tại Đào nắm chặt micro trong tay, chậm rãi ngẩng đầu lên, nháy mắt, ánh mắt bén như dao, nhưng khi nhìn ra ngoài, lại trở nên rất tự nhiên bình tĩnh.
Phóng viên dưới đài đều thật bất ngờ, không ngờ An Tại Đào cười cười, khoát tay áo rất có phong độ:
An Tại Đào tới đứng phía trước cửa sổ, nhìn con đường mới xây dựng trải qua phía trước nhà khách Nam Giao, tầm mắt khuếch tán ra ngoài, mãi đến biên giới mơ hồ thấy không rõ. Nụ cười của hắn ngày càng lạnh lùng, ngày càng dứt khoát kiên quyết.
Tiền Nhất Bình là em vợ Cổ Vạn Tài không phải vấn đề. Vấn đề ở chỗ, hôm nay dưới tràng cảnh công khai, gã bụng dạ khó lường khơi mào chuyện xấu, dùng thân phận một phóng viên tiến hành khiêu khích trần trụi đối với hình tượng và quyền uy cán bố cấp Phó Giám đốc Sở An Tại Đào. Mà rất hiển nhiên, điều này trên cơ bản xuất phát từ sự châm ngòi của Cổ Vạn Tài, nếu không cho dù lá gan Tiền Nhất Bình có lớn cũng không dám.
Nếu Tiền Nhất Bình thuần túy là kẻ không biết thì không sợ, An Tại Đào đương nhiên sẽ không so đo gì với gã; nhưng Tiền Nhất Bình rõ ràng chính là công cụ Cổ Vạn Tài dùng để công khai khiêu khích mình, bản thân mình làm sao có thể duy trì trầm mặc?!
An Tại Đào hừ lạnh một tiếng. Hắn cho tới giờ không muốn gây chuyện, nhưng tuyệt đối không sợ phiền phức. Nếu Cổ Vạn Tài ông muốn chơi, như vậy, tôi liền vui vẻ chơi với ông!
Bỗng nhiên xoay người lại, An Tại Đào bước tới cửa phòng, hô một tiếng:
- Dương Hoa, Trương Lâm Lâm!
Dương Hoa và Trương Lâm Lâm đang ở trong phòng nhỏ giọng bàn luận cuộc họp báo hôm nay, đột nhiên nghe được An Tại Đào hô, liền vội vàng rời khỏi phòng, cười cười với An Tại Đào:
- Chủ nhiệm An, ngài tìm chúng tôi?
An Tại Đào mặt không chút thay đổi mà xoay người vào phòng:
- Vào trong nói.
Dường như hai cô đoán được gì trong lòng, liền kính cẩn mà vào phòng, ngồi trên sô pha, yên lặng chờ đợi An Tại Đào phân phó.
Trầm ngâm một chút, An Tại Đào cười cười:
- Chủ nhiệm Dương, cuộc họp báo hôm nay cô cũng tham gia, phóng viên Tiền Nhất Bình của Nhật báo Đông Sơn hành vi nghiêm trọng trái với kỷ luật tin tức... Ngờ vực vô cắn cứ chuyện của cá nhân tôi, nói bóng nói gió Tỉnh ủy và công tác chống SARS, quyết không thể nương tay như vậy! Nếu loại tác phong không đứng đắn này không mạnh mẽ phanh lại, tương lai công tác của chúng ta rất khó triển khai!
- Như vậy, Chủ nhiệm Dương, cô lập tức liên hệ với Phòng Tổng biên Nhật báo Đông Sơn, chuyển đạt ý tứ bản thân tôi với lãnh đạo tòa soạn bọn họ; đồng thời, Trương Lâm Lâm, cô lập tức soạn một công hàm, dùng danh nghĩa Phòng Giám sát SARS Tỉnh ủy và Phòng Tin tức UBND tỉnh, công khai chất vấn Nhật báo Đông Sơn, dùng từ nhất định phải nghiêm khắc!
An Tại Đào khoát tay áo:
- Hai cô lập tức đi làm, có việc báo cáo tôi bất cứ lúc nào.