Quan Thanh
Chương 486 : Cuối xuân, sắp về nước
Ngày đăng: 01:45 20/04/20
An Tại Đào chạy đến bệnh viện, Tần Liên Điếu bị thương nặng nhưng thoát chết.
Biết được tin tức về cuộc đấu súng của thương nhân người Hoa cũng khiến cho xã hội Moscov chấn động ở một mức độ nhất định. Dù sao, trong thời khắc nhạy cảm này, xuất hiện một vụ án mẫn cảm như vậy, cũng khiến cho nhiều người dân Moscov lo lắng rằng phía chính phủ Hoa Hạ sẽ phẫn nộ, làm cho quan hệ hai nước tiếp tục chuyển biến xấu.
Ở cửa bệnh viện, An Tại Đào chen chúc với giới truyền thông Moscov đang vây quanh, sau một cuộc trả lời phỏng vấn đơn giản, An Tại Đào mới đưa người rời khỏi bệnh viện, đi thẳng đến Bộ Ngoại giao, khẩn cấp hẹn gặp cán bộ phụ trách liên quan.
Từ Bộ Ngoại giao trở vầ cũng đã là hoàng hôn.
Vừa bước vào văn phòng của mình, mệt mỏi ngã xuống sô pha định nghỉ một lúc thì chuông điện thoại lại vang lên. Tôn Kế Hồng đứng lên, vừa nói một tiếng "xin chào" thì âm thanh đột nhiên trở nên cung kính hẳn lên, dáng đứng theo bản năng cũng lập tức thẳng tắp.
-Dạ, dạ. Xin ông chờ một lúc.
Tôn Kế Hồng dùng tay che ống nói, quay đầu nói với An Tại Đào:
-Phó Chánh văn phòng An, là phó Thủ tướng Lý gọi điện thoại từ trong nước.
An Tại Đào hoảng hốt, lập tức đứng dậy, chạy tới nghe điện thoại:
-Chào ông, phó Thủ tướng Lý, tôi là An Tại Đào.
-Đồng chí Tiểu An, tôi không chờ nghe báo cáo nổi, nói thẳng với tôi, người bị thương tình hình thế nào rồi. Có nguy hiểm đến tính mạng không? Sau khi xảy ra chuyện này, dân làm ăn người Hoa ở Moscov có thay đổi gì không? Còn nữa, thái độ đối phương thế nào?
Giọng nói của phó Thủ tướng Lý hơi khàn khàn, tốc độ nói rất nhanh và hỏi liên tiếp.
An Tại Đào hơi trầm ngâm, kính cẩn nói:
-Phó Thủ trướng Lý, là thế này. Tôi mới vừa dẫn người của Đại sứ quán từ bệnh viện trở về, Thương thế của Tần Liên rất nặng nhưng cơ bản đã không còn nguy hiểm đến tính mạng. Trước mắt, Đại sứ quán để lại bệnh viện một người. Hội Hoa Thương ở Moscov cũng phối hợp với Đại sứ quán, liên hệ với người nhà của hai vị đó. Người làm ăn Hoa Hạ ở Moscov về sau bị ảnh hưởng nhất định, nhưng được Đại sứ quán và Hội kinh doanh người Hoa trấn an, bọn họ cũng duy trì được cảm xúc ổn định. Cảnh sát hình sự quốc tế cũng phát lệnh truy nã hung thủ rồi. Nhưng bọn họ kiên quyết phủ nhận đây là vụ án giết người nhằm vào thương nhân người Hoa, cho rằng đây là một vụ án bình thường. Đồng thời, theo tôi được biết, các nhân viên ban an toàn ở Moscov cũng đã đến thăm hỏi người bị thương.
Dừng lại một chút, An Tại Đào nói tiếp:
-Bước tiếp theo, Đại sứ quán chúng ta cũng chuẩn bị can thiệp. Vừa giải quyết hậu quả với Hội kinh doanh người Hoa, vừa ra cảnh báo an toàn đến tất cả thương nhân người Hoa.
Phó Thủ tướng Lý lẳng lặng lắng nghe, lúc sau mới trầm giọng nói:
-Được, đồng chí Tiểu An, những chuyện gần đây vô cùng phức tạp, các đồng chí trong Đại sứ quán vất vả rồi. Nói với mọi người giúp tôi, càng là việc nghiêm trọng thì càng phải cẩn thận, mỗi một công tác đều phải như đi giày trên băng mỏng. Đồng thời, cũng thay tôi ân cần hỏi thăm tất cả thương nhân người Hoa ở Moscov. Hy vọng bọn họ nhớ rằng, tổ quốc luôn là hậu phương vững chắc cho tất cả bọn họ. Chỉ cần chúng ta đoàn kết nhất trí, không có khó khăn nào không vượt qua được.
Phó Thủ tướng Lý đã nhanh chóng ngắt điện thoại. Lời của ông ngắn gọn nhưng rất có sức nặng. An Tại Đào buông điện thoại, im lặng suy nghĩ. Theo giọng nói của phó Thủ tướng Lý, hắn nghe được lòng quyết tâm và tin tưởng, dường như thái độ của lãnh đạo nghiêng về sự cứng rắn và mạnh mẽ.
Tôn Kế Hồng và Phùng Thanh nhìn An Tại Đào, gần như đồng thanh hỏi:
-Phó chánh văn phòng An, lãnh đạo chỉ thị thế nào?
An Tại Đào thản nhiên mỉm cười:
-Lão Phùng, anh đi nói với Trình Quốc Bình, lập tức triệu tập mọi nhân viên trong Đại sứ quán. Chúng ta sẽ mở một cuộc họp truyền đạt tinh thần của phó Thủ tướng Lý.
Vài ngày sau, thái độ trong nước đột nhiên trở nên cứng rắn, mạnh mẽ hơn.
Là người phụ trách chủ yếu của Đại sứ quán. An Tại Đào trực tiếp thay mặt lãnh đạo trong nước không ngừng tạo áp lực cho đối phương, yêu cầu đối phương phải thi thố trên sân khấu tương quan, cho phép tất cả thương nhân người Hoa được buôn bán các loại hàng hóa trong nước.
Cùng ngày, Đại sứ quán giăng đèn kết hoa, tất cả nhân viên đều tụ tập ở nhà ăn, vừa ăn cơm tất niên, vừa xem chương trình chúc xuân của CCTV qua TV vệ tinh của Đại sứ quán.
Đồng thời, tối nay còn có một tiết mục đặc biệt. Mấy hôm trước, tổ biên đạo chúc xuân đột nhiên liên hệ với Đại sứ quán, nói là trong tiết mục chúc xuân, sẽ có một tiết mục nhỏ, đến lúc đó, người dẫn chương trình sẽ phỏng vấn An Tại Đào, các nhân viên trong trong Đại sứ quán có liên quan và đại diện thương nhân Hoa Hạ qua điện thoại, để cho mấy người này chuẩn bị cho tốt. Ngoài ra, phóng viên ngoại cảnh của CCTV còn bay tới Đại sứ quán Moscov để lấy một ít hình ảnh ngoại cảnh.
Cho nên tới nay mọi người cùng nhau ở lại Đại sứ quán, có cả Hoàng Đức Hồng mà mười mấy đại diện thương nhân và du học sinh Hoa Hạ.
Hai cán bộ cấp bậc cao nhất trong Đại sứ quán là An Tại Đào và Trình Quốc Bình sóng vai bước vào nhà ăn. Tất cả mọi người đang ngồi đều cùng nhau đứng dậy, nhiệt liệt vỗ tay.
-Mời ngồi, mọi người tiếp tục dùng cơm đi.
An Tại Đào khoát tay, vừa đi vừa cười nói.
Hoàng Đức Hồng dẫn theo vài đại biểu thương nhân Hoa Hạ, bắt chặt tay An Tại Đào, liên tục nói cảm ơn:
-Phó Chánh văn phòng An, tất cả mọi người nhờ tôi cảm ơn anh và lãnh đạo Đại sứ quán. Tất cả mọi người đều muốn đến Đại sứ quán chúc tết các lãnh đạo đều bị tôi ngăn lại cả.
An Tại Đào mỉm cười, buông tay Hoàng Hồng Đức ra, bắt tay các đại diện thương nhân và du học sinh khác, sau đó cười nói:
-Các vị, đừng khách khí như vậy. Chúng ta đều là đồng bào ruột thịt. Chúng ta đều là người một nhà cả.
-Đại sứ quán cũng như nhà của các vị. Khi nào các vị nhớ nhà, cứ đến Đại sứ quán ăn cơm quê hương, chúng tôi nhiệt liệt hoan nghênh. Ha ha… được rồi, mọi người cứ ngồi đi, tiết mục chúc xuân bắt đầu rồi. Chúng ta hãy cùng nhau nâng chén, mong tổ quốc vĩ đại và những người thân ở quê hương năm mới hạnh phúc!
Mọi người ăn ăn uống uống, nâng chén chúc mừng nhau, mừng năm mới. Không khí trong nhà ăn cũng rất náo nhiệt. Không bao lâu, tiết mục chúc xuân trên TV cũng bắt đầu. Mọi người cũng dần dần buông ly rượu và chén đũa, chăm chú xem TV.
Nếu ở trong nước, An Tại Đào căn bản sẽ lười xem tiết mục Chúc xuân lặp đi lặp lại này. Nhưng những người đang tha hương nơi xứ người khi xem tiết mục này sẽ có cảm giác nhớ nhà mãnh liệt.
Sau khi tiết mục bắt đầu được chừng một giờ, hình ảnh đột nhiên lấy phong cảnh Moscov làm bối cảnh. MC đơn giản thuật lại sự kiện hoàng hóa của thương nhân Hoa Hạ liên tục gặp khó khăn, sau đó tán dương mạnh mẽ công tác của các nhân viên Đại sứ quán mà người dẫn đầu là An Tại Đào đã vượt qua muôn ngàn khó khăn gian khổ để hoàn thành nhiệm vụ. Tiếp theo, bắt đầu phỏng vấn An Tại Đào.
An Tại Đào không ở trong nước, Mạnh Cúc và Lưu Ngạn cùng ông Tiếu đón năm mới ở Nam Dương, còn Hạ Hiểu Tuyết thì bay đến Lam Yên, cùng Hạ Thiên Nông vui tết.
Đã biết đêm nay An Tại Đào được phỏng vấn, Hạ Hiểu Tuyết và Hạ Thiên Nông đã sớm ngồi chờ trước TV. Nhìn lên TV, trên bối cảnh sân khấu xuất hiện hình ảnh Đại sứ quán cùng An Tại Đào mặc áo khoát màu đen tiếp giới truyền thông, Hạ Hiểu Tuyết lập tức hưng phấn hẳn lên:
-Cha, mẹ, mọi người xem này, Tiểu Đào nhà mình xuất hiện trên tiết mục chúc xuân.
-Hứ, đừng gào to, để nghe Tiểu Đào nói những gì.
Hạ Thiên Nông trừng mắt nhìn Hạ Hiểu Tuyết, khoát tay.
-Phó Chánh Văn phòng An, Tham tán An, trong mấy tháng nay, anh lãnh đạo tổ công tác và nhân viên Đại sứ quán làm một lượng công việc rất lớn. Đặc biệt là vấn đề thị trường ở Nga gần đây. Mọi người đã vượt mọi khó khăn, vất vả bàn bạc mới có được quyết định mang tính đột phá cứu vớt hàng hóa của hơn ba mươi ngàn thương nhân người Hoa, cứu được tổn thất hàng trăm triệu tệ. Xin hỏi, lúc này, anh có gì muốn nói với nhân dân cả nước không?
-Đầu tiên, tôi xin đại diện tất cả các nhân viên công tác trong Đại sứ quán cùng ba mươi bốn ngàn thương nhân Hoa Hạ chúc tết nhân dân ở tổ quốc, mong muốn tổ quốc chúng ta mãi ãi phồng vinh hùng mạnh.
Trên TV truyền đến giọng nói trầm ổn và thu hút của An Tại Đào, đôi mắt của Hạ Hiểu Tuyết đột nhiên đầy lệ, trong lòng cảm thấy khó chịu, nên sau đó, An Tại Đào nói những gì cô cũng không nghe rõ.
"Ông xã, anh phải quay về đi." Cô lẳng lặng quay mặt, đưa lưng về phía cha mẹ, giấu đi hàng lệ của mình.