Quan Thanh
Chương 537 : Thận trọng - Đấu đá quyết liệt (Phần 5)
Ngày đăng: 01:45 20/04/20
Thấy Tiết Lợi Binh do dự, An Tại Đào nhíu mày, trầm giọng nói:
- Tiết tổng, công ty hiện nay đang đứng trước bờ vực phá sản, người này là nhà đầu tư chiến lược của công ty, ít nhất cũng nên ra mặt một chút chứ? Một lượng tài sản lớn như vậy, mà không ngờ là cũng không để ý. Chuyện này có chút không phù hợp.
Tiết Lợi Binh đột nhiên phục hồi lại tinh thần, miễn cưỡng cười:
- Được, Phó chủ tịch thành phố An, tôi sẽ thông báo cho Triệu tiên sinh.
An Tại Đào thản nhiên nói:
- Vị Triệu tiên sinh này là người nơi nào? Là một nhà đầu tư lớn à? Anh giới thiệu qua một chút đi.
Tiết Lợi Binh trong lòng căng thẳng, do dự nhẹ nhàng nói:
- Phó chủ tịch thành phố An, Triệu tiên sinh thời gian tiếp quản còn ngắn. Những thông tin về ông ấy tôi cũng không rõ lắm. Tôi sẽ trở về hỏi phòng Tài vụ, hẳn là sẽ có tư liệu về ông ta. Tôi chỉ biết ông ấy là người Lục Đảo, thường làm công tác đầu tư đối ngoại, rất có thực lực.
An Tại Đào cau mày, quét mắt nhìn Tiết Lợi Binh, đột nhiên giơ cao một xấp tài liệu nắm trong tay, cất cao giọng nói:
- Tiết tổng, các người quản lý xí nghiệp thật sự là hỗn loạn. Anh là Phó tổng, trước mắt là người cầm lái cho tập đoàn Vân Lan, không ngờ lại không thể nói ra được tình hình của cổ đông lớn nhất của tập đoàn, nói ra thì có ai tin không? Tài chính và quản lý của tập đoàn các người nhìn qua rất hỗn loạn. Chẳng lẽ vị Triệu tiên sinh thần bí này là một người ngoài hành tinh? Ông ta đầu tư vào tập đoàn Vân Lan lớn đến như vậy, không ngờ là không đảm nhận bất cứ một chức vụ nào ở tập đoàn sao? Chỉ đảm nhiệm là một thành viên trên danh nghĩa của Hội đồng quản trị? Điều này có thể sao?
An Tại Đào nói với tốc độ rất nhanh, giọng nói cũng trở nên sẵng giọng. Đối mặt với những câu hỏi bất mãn của An Tại Đào, Tiết Lợi Binh xấu hổ ngồi im, một câu cũng không thể nói nên lời.
Trang Ninh ở một bên nghe xong, trong lòng căm tức, trầm giọng nói:
- Lão Tiết, chuyện này rốt cuộc là như thế nào? Các người là một tập đoàn tư nhân có tiếng trong nước, được xưng là doanh nghiệp tư nhân lớn nhất trong toàn tỉnh, sao lại có sự việc này xảy ra? Thật sự là hồ đồ mà!
An Tại Đào trầm mặc một hồi, sau đó ngẩng đầu thản nhiên nói:
- Tiết Lợi Binh, tôi mặc kệ anh làm như thế nào. Dù sao tôi cũng phải nói chuyện với vị Triệu tiên sinh này. Đồng thời, anh hãy thao tác một chút, thông báo cho các đại cổ đông của tập đoàn Vân Lan, tranh thủ cuối tuần mở một cuộc họp Ban giám đốc. Đến lúc đó, tôi và đồng chí ở khu Cao cấp - Hiện đại sẽ tham gia.
Buổi sáng ngày hôm sau, An Tại Đào trong phòng làm việc đang cân nhắc lại sự việc của tập đoàn Vân Lan thì Bành Quân gõ cửa bước vào, đặt lên trên bàn hắn một tờ báo chiều Đông Sơn.
- Lãnh đạo, anh hãy xem tin tức mà báo chiều Đông Sơn viết về tập đoàn Vân Lan.
- Vài trăm triệu cần hoàn lại cho ngân hàng, còn có nợ nần khác, nợ của tập đoàn Vân Lan ít nhất phải hơn một tỷ.
Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật thành phố Bộ Đồng nhíu mày, lãnh đạm nói:
- Chuyện này nói dễ làm khó, gần như là không thể được.
An Tại Đào nhìn Bộ Đồng nói:
- Làm được hay không là do con người thôi. Chủ nhiệm Bộ, chúng ta không thể trơ mắt nhìn xí nghiệp suy sụp được.
Bộ Đồng cười lạnh một tiếng:
- Tôi có thể hiểu được tâm tình của đồng chí Tại Đào. Nhưng chuyện này không phải là chuyện nhỏ. Việc tổ chức lại tài sản có thể thu hút được tập đoàn có tài chính thực lực tham gia. Cho dù là có thì cũng phải hướng tỉnh báo cáo trước. Nếu tỉnh đồng ý thì mới có khả năng triển khai. Chứ không đơn giản như cậu đã nghĩ đâu.
Nụ cười trên mặt An Tại Đào chợt tắt đi:
- Báo cáo là trình tự, nhưng hành động cũng là cố gắng. Việc này không mâu thuẫn với nhau. Báo chiều Đông Sơn hôm nay mọi người hãy xem đi, có một đoạn trong đó mà tôi cảm thấy rất đúng. Nhân viên của tập đoàn Vân Lan có gần hai chục ngàn người. Sau lưng hai chục ngàn người này khả năng còn có thân thích, bạn bè. Tôi vừa mới nhận được tin tức ở tỉnh, lãnh đạo tỉnh đối với chuyện này rất chú ý. Phó chủ tịch thường trực tỉnh đồng chí Cung Minh Quân trong ngày hôm nay cũng đưa ra chỉ thị.
Bộ Đồng yên lặng không nói gì.
Đông Phương Du hắng giọng:
- Đồng chí Tại Đào nói rất có lý. Bí thư Tống, các đồng chí, tôi nghĩ cơ bản nên định như vậy. Chúng ta trước hết hãy theo phương hướng đó mà làm. Còn về có thành hay không trong tương lai thì hãy nói sau.
Đông Phương Du vừa nói xong thì Phó bí thư Thành ủy Tống Tử Lâm, Ủy ban chính trị pháp luật Trịnh Phương, Trưởng ban thư ký Mã Đức Thắng cũng lần lượt mở miệng ủng hộ. Bởi vậy, trong hội nghị thường vụ Thành ủy, An Tại Đào chặt chẽ chiếm thế chủ động. Trước mắt Tống Nghênh Xuân, những người tay chỉ có Trưởng ban tổ chức cán bộ Đan Tân Dân, Trưởng ban Tuyên giáo Âu Dương Khuyết Như, cùng với Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật thành phố Bộ Đồng.
Tống Nghênh Xuân hiển nhiên đã sớm ý thức được điều này.
Ông ta ngẩng đầu nhìn An Tại Đào. Chỉ một cái liếc mắt nhưng An Tại Đào vẫn thấy được sát khí đằng đằng. An Tại Đào nhếch miệng, không sợ hãi ngẩng đầu nhìn lại. Hai người lạnh như băng, ánh mắt chạm nhau như phóng hỏa.