Quan Thanh

Chương 589 : Tuyệt đối không dung tha

Ngày đăng: 01:46 20/04/20


Công nhân viên chức phơi thuốc lá và rượu bên đường phố? Chuyện này thật kỳ lạ! Thật ra thì không cần điều tra, người sáng suốt liếc mắt nhìn một cái là có thể nhìn ra sau lưng chuyện này chắc chắn ẩn chứa ẩn chứa điều mờ ám không thể công khai ngoài ánh sáng.



Thuốc lá và rượu trong nhà máy dùng để tiếp đãi khách, sao lại để mang ra ngoài? Nhà máy không trông coi hay trông coi không nổi? Từ phương diện này có thể thấy rõ hiện giờ nhà máy này đang ở trong tình trạng rất lộn xộn. Nếu không, những thuốc lá và rượu này không thể "ra đường" như thế này được. Nói cách khác, nhà máy có vấn đề nghiêm trọng đến nỗi công nhân viên chức đều bất bình, đã làm không tốt còn gây ảnh hưởng tiêu cực rất lớn.



-Chủ tịch thành phố An!



-Chủ tịch thành phố An, Uỷ ban nhân dân thành phố phải làm chủ chuyện này cho công nhân viên chức chúng tôi!



-Hơn trăm triệu tài sản quốc doanh đi về đâu? Chuyện này là tham nhũng nghiêm trọng, thành phố mặc kệ cái lũ sâu mọt trời đánh kia sao?



-Nếu thành phố mặc kệ, chúng tôi sẽ lên tỉnh tố cáo, néu tỉnh mặc kệ, chúng tôi sẽ tố cáo lên Trung ương! Chúng tôi không tin rằng trên đời này không có nơi nào không hiểu lý lẽ?



Một đám công nhân viên chức vây lấy An Tại Đào, mồm năm miệng mười ồn ào. Lý Bình và Hoàng Thao hơi bối rối, đứng che trước mặt An Tại Đào, lòng nóng như lửa đốt. Bên ngoài, còn có một đám người đi đường tò mò đứng lại xem náo nhiệt, tụ lại trên đường càng lúc càng đông.



Nhận được điện thoại của Lý Bình, Dương Hoa lập tức gọi điện cho Tà Vĩnh Sinh, yêu cầu Cục công an phái ngay cảnh sát đến duy trì trật tự; còn Chu Quân vội dẫn theo vài nhân viên của văn phòng Uỷ ban nhân dân thành phố, ra sức chen vào đám người đang vây quanh An Tại Đào, tìm cách "cứu viện" cho hắn. Nguồn: https://truyenfull.vn



Hoàng Thao lập tức lái xe tới, Dương Hoa vội vàng nói:



-Chủ tịch thành phố An, xin hãy lên xe trở về, chuyện này để tôi ở lại xử lý là được rồi.



An Tại Đào lắc đầu, không chịu lên xe. Hắn đẩy Lý Bình và Chu Quân ra, bước tới một bước, đối mặt với quần chúng và đám công nhân viên chức đang ồn ào như chợ vỡ, cao giọng hô lên:



-Các đồng chí công nhân viên chức nhà máy phân hoá học, tôi là An Tại Đào. Mọi người có ý kiến gì, có thể nói với tôi. Xin mọi người yên tâm, Uỷ ban nhân dân thành phố sẽ thật sự lắng nghe ý kiến của mọi người.Tôi đang ở đây, đồng chí Phó chủ tịch thường trực thành phố Dương Hoa, đồng chí Trợ lý chủ tịch thành phố Chu Quân đều ở đây…



An Tại Đào phất phất tay, lớn tiếngnói:



-Nhưng chúng ta đổ ra đường như vậy cũng không giải quyết được vấn đề, còn ảnh hưởng giao thông công cộng, mọi người xem như thế này được không, chúng tôi đến nhà máy của các vị, ngồi xuống mà nói chuyện cho đàng hoàng. Tôi có thể đại diện cho Uỷ ban nhân dân thành phố hứa với mọi người, chỉ cần yêu cầu của mọi người là hợp tình hợp lý và hợp pháp, chính quyền thành phố đều coi trọng!



An Tại Đào đi đầu, Dương Hoa, Chu Quân và một số nhân viên văn phòng Uỷ ban nhân dân thành phố theo sau, băng qua đường đi về phía nhà máy phân bón Phòng Sơn ở phía đối diện, phía sau là một đám đông đảo cảnh sát đi theo để đề phòng, cuối cùng là đám công nhân viên chức của nhà máy phân hóa học mang theo những chiếc thùng chậm rãi theo sau.



Tà Vĩnh Sinh đích thân dẫn người chạy tới đây, vội vàng theo sát sau lưng An Tại Đào, kính cẩn nói:



-Chủ tịch thành phố An, chúng tôi tới chậm, xin lãnh đạo phê bình!



An Tại Đào thản nhiên:
-Luôn điều tra một cách công khai, tiếp nhận sự giám sát của công nhân viên chức nhà máy và các giới trong xã hội.



An Tại Đào nói xong, quay lại nhìn chằm chằm Tôn Khánh, lãnh đạm nói:



-Việc điều tra cần thời gian, vấn đề xá minh cũng cần thời gian. Kết quả điều tra, tạm thời chưa bàn tới, nhưng điều tôi muốn nói ở đây là, bất kể kết quả cuối cùng như thế nào, bất kể tập thể bộ máy lãnh đạo nhà máy phân hóa học Phòng Sơn có tham nhũng hay không, có thâm lạm tài sản nhà nước hay không, có một vấn đề tôi có thể khẳng định chắc chắn: Tôn Khánh, bộ máy của các người là vô cùng khốn kiếp!



An Tại Đào phẫn nộ, đột nhiên vỗ mạnh lên bàn, chỉ thẳng vào khuôn mặt tái nhợt của đám người Tôn Khánh:



-Rượu cao cấp các người uống, thuốc thượng hạng các người hút, xe hơi nhập khẩu các người ngồi, đều là mồ hôi và máu của công nhân viên chức, đều là tài sản quốc gia, các người tiêu xài lãng phí như thế, làm sao không khiến công nhân viên chức phẫn nộ! Ai cho các người cái quyền dùng tài sản quốc gia ăn nhậu thả cửa, hưởng lạc một cách xa xỉ? Ai? Là thành phố hay toàn thể các công nhân viên chức nhà máy? Chỉ riêng chuyện đó, các người đã mất đi tư cách lãnh đạo doanh nghiệp này, toàn bộ đều bị cách chức chờ xử lý! Nếu cuối cùng điều tra ra vấn đề là thật, pháp luật nhà nước và kỷ luật Đảng treo cao, sẽ không dễ dãi như thế đâu!



Bỗng An Tại Đào đứng dậy, tức giận nói:



-Mông Đào, Uỷ ban kinh tế thương mại phái cán bộ đến tổ chức lại bộ máy lãnh đạo của nhà máy, vừa triển khai điều tra, vừa trấn an công nhân viên chức, mau chóng khôi phục sản xuất!



Mông Đào lập tức đứng dậy đáp ứng:



-Tôi đã rõ, Chủ tịch thành phố An, tôi nhất định làm đúng theo chỉ thị của lãnh đạo. Xin lãnh đạo yên tâm, tôi nhất định phối hợp với Phó chủ tịch thành phố Dương thẩm tra và điều tra rõ vấn đề của nhà máy phân hoá học!



An Tại Đào gật đầu:



-Tốt! Đồng chí Dương, vất vả cho đồng chí rồi, trước mắt phải theo dõi sát chuyện này. Đồng thời bảo với Cục công an, phải giám thị mấy người Tôn Khánh tận nơi cư trú. Một khi điều tra ra vấn đề, tuyệt đối không dung tha!



An Tại Đào bước ra khỏi phòng họp, khuôn mặt bình tĩnh, Dương Hoa, Chu Quân vội đi theo. Thư ký Lý Bình cũng mang theo túi công văn đuổi theo An Tại Đào.



"Sáng hôm qua, công nhân viên chức nhà máy phân hoá học Phòng Sơn đem các vật phẩm tiếp đãi khách ra đường phơi nắng. Họ nói đó là các vật phẩm do lãnh đạo nhà máy cất giữ trong gian phòng giáp với văn phòng nhà máy, đem ra là để mọi người thấy thế nào là dùng công quỹ ăn uống. Trong số các vật phẩm phơi nắng có hàng chục thùng rượu Mao Đài thượng hạng, một thùng rượu tráng dương, các đồ mỹ nghệ sang trọng…Chúng ta thường nghe nói về hiện tượng dùng công quỹ ăn nhậu, cuối cùng bây giờ chúng ta đã được chứng kiến thực tế. Chúng ta vẫn biết tệ nạn ăn nhậu bằng công quỹ là nghiêm trọng, nhưng không thể ngờ một nhà máy cũng có tình trạng ăn nhậu bằng công quỹ nghiêm trọng đến mức đó. Mà các chai rượu Mao Đài, rượu tráng dương trị giá mấy trăm tệ đem so với đồng lương của công nhân, càng hết sức chướng mắt. Hiện giờ, những thứ này bị đem ra phơi nắng, nhưng phơi xong rồi thì phải làm thế nào?



Hiện giờ, một tháng công nhân lĩnh được hơn bốn tệ tiền lương, thế mà lại có người tiêu xài hoang phí như thế. Công nhân viên chức biểu lộ sự oán giận là muốn nói cho chúng ta biết, tham ô, hủ hoá và tiêu xài xa xỉ, rốt cuộc đã xoá tan niềm tin, bởi vì sự sự nhẫn nại và chịu đựng của của quần chúng nhân dân là có hạn, bởi vì bọn tham ô, hủ hoá chà đạp lên của cải mà người dân tạo ra. Vượt quá giới hạn này, quần chúng không thể chịu đựng thêm nữa, đã tự phát phản kháng. Việc công nhân viên chức tự phát đem vật phẩm ra phơi, còn nói lên nhiệt tình chống tham nhũng to lớn đang ẩn chứa trong quần chúng.



Mấy thùng rượu là phí tổn thấy được, trong khi ngoài ăn uống ra, còn có rất nhiều khoản "chi phí" mờ ám được che giấu. Xây dựng một xí nghiệp không hề dễ dàng, phá đổ một xí nghiệp chỉ trong nháy mắt. Cái gọi là bảo vệ chính sách, trợ giúp tài chính và tạo sự công bằng trong môi trường kinh doanh, có thể nói là không giải quyết được vấn đề then chốt. Thật ra, đem các vật phẩm ra đường phơi nắng, chính là hành động nối kết giữa sự chín muồi của cơ chế thị trường và điều khó nói ra của con đường phân phối nguồn tài nguyên theo cơ chế, đối với điều này, chúng ta chỉ e là không thể đem ra phơi nắng!"



truyenfull.vn phát triển mạnh mẽ, từ chân trời góc biển đến nhà láng giềng, trong nước phát sinh bất cứ chuyện gì cũng đều không qua khỏi ánh mắt của công chúng, trong thời gian ngắn nhất sẽ trở thành tiêu điểm để mọi người chú ý. Buổi chiều cùng ngày, có người đem chuyện công nhân viên chức nhà máy phân hoá học Phòng Sơn phơi rượu và thuốc bên đường, tung lên mạng, rồi ngày hôm sau, vô số báo chí của các cơ quan truyền thông trong tỉnh và trong nước đều đưa tin về vụ này.



So với làn sóng phê bình và chất vấn đanh thép ở bên ngoài, truyền thông Phòng Sơn có vẻ hết sức khiêm tốn và lặng lẽ. Chỉ có nhật báo Phòng Sơn, giật một cái tít không lớn không nhỏ trên trang đầu "Chủ tịch thành phố An điều tra nghiên cứu ở nhà máy phân hoá học Phòng Sơn". Bài báo này cũng không vạch rõ vấn đề mấu chốt, mà chỉ thuật lại một cách đơn giản về cuộc họp của An Tại Đào ngay tại hiện trường, kèm với một tấm hình.