Quan Thanh
Chương 602 : Tống Nghênh Xuân Thôi Chức
Ngày đăng: 01:46 20/04/20
Báo Đảng của Tỉnh ủy quả thật không phải là nơi dễ chơi. Nhật báo Đông Sơn cũng tương đương với đơn vị cấp Giám đốc sở, trực tiếp chịu sự lãnh đạo của Tỉnh ủy và Ban Tuyên giáo Tỉnh ủy, làm sao mà sợ sự áp chế của Thành ủy của một thành phố cấp địa chứ.
Sau khi Nhật báo Đông Sơn hướng tỉnh báo cáo sự việc, một Phó trưởng ban Tuyên giáo Tỉnh ủy Đông Sơn đã gọi điện thoại cho Bí thư Thành ủy Phòng Sơn Tống Nghênh Xuân để hỏi về vấn đề này. Tống Nghênh Xuân tuy rằng trong lòng khó chịu nhưng cho là không còn cách nào khác.
Ngay khi sự kiện sắp được bình ổn thì đột nhiên sóng lại gợn lên. Phóng viên Ngưu Khải, đồng thời cũng là người chấp bút cho bài bình luận, trong ngày hội tụ bạn bè đã nhắc lại vấn đề này, khiến cho một số người bạn làm trong nghề truyền thông cảm thấy tổn thương vì bất công.
Ngày hôm sau, một người bạn của Ngưu Khải, là phóng viên Trương Lôi của Nhật báo Tài chính và Kinh tế Đông Sơn đã đến Phòng Sơn để phỏng vấn về vấn đề lệnh cấm rượu. Nhưng tất cả bộ môn của Thành ủy và Ủy ban nhân dân Phòng Sơn đều cự tuyệt phỏng vấn. Mặc dù Trương Lôi đã thông qua nhiều con đường khác nhau để gặp trợ lý Chủ tịch thành phố Trang Ninh, nhưng Trang Ninh trong thời điểm này làm sao dám nhận phỏng vấn nên đành từ chối.
Sau đó, Trương Lôi thông qua nhân vật số một của báo nghiệp Phòng Sơn là Lý Tương để gặp Chủ tịch thành phố An Tại Đào, ý đồ phỏng vấn hắn. Nhưng An Tại Đào tuy rằng không từ chối phỏng vấn, nhưng lúc ấy hắn đang ở khu kinh tế mới Tư Hà để giám sát công trình nông nghiệp sinh thái, trong lúc nhất thời không kịp quay lại, nên việc phỏng vấn An Tại Đào cũng thất bại.
Đương nhiên, cho dù là ở thành phố, An Tại Đào cũng chưa chắc tiếp nhận phỏng vấn của Trương Lôi. Hắn cảm thấy chuyện này không đáng. Dù sao, nếu hắn tiếp nhận phỏng vấn, chẳng khác nào công khai thái độ của hắn và Bí thư Thành ủy không hợp nhau, đối với cá nhân hắn cũng ảnh hưởng không tốt.
Rơi vào đường cùng, Trương Lôi chỉ có thể phỏng vấn một số người dân bình thường ở thành phố. Sau đó căn cứ vào những tin tức đã đưa của các tờ báo khác, kết hợp với thực tế phỏng vấn của y tại Phòng Sơn để viết ra một bài báo với tựa đề "Lệnh cấm rượu ở Phòng Sơn được thực hiện trong nửa năm, vậy con số thống kê là từ đâu có?"
Trương Lôi trong bài báo của mình, không chỉ truy vấn về nguồn gốc thật sự của con số thống kê kia, mà còn dùng lời nói sắc bén của mình để phê bình việc các bộ môn ở thành phố Phòng Sơn cự tuyệt phỏng vấn, nghi ngờ cái gọi là "lệnh cấm rượu" chỉ là bệnh hình thức, cái gọi là "thành quả" cũng chỉ là sự hư cấu nào đó. Trương Lôi hô hào rằng, những bộ môn liên quan của thành phố Phòng Sơn hẳn là phải lập tức công khai chi phí chiêu đãi trong một năm, còn công chúng thì có quyền giám sát nó.
Trong đoạn cuối bài báo, Trương Lôi còn nhắc đến việc phóng viên Nhật báo Đông Sơn bởi vì bài văn phê bình của mình mà bị Thành ủy Phòng Sơn chất vất và làm áp lực khiến phải nghỉ ở nhà một thời gian. Bài báo đăng trên Nhật báo Tài chính và Kinh tế Đông Sơn đã được giới truyền thông trong nước hưởng ứng mãnh liệt, mà được các trang web khác đăng lại.
- Đã là lãnh đạo thì phải có trách nhiệm bảo vệ an toàn cho phóng viên của mình.
Vương Hi Luân thấy thái độ của đối phương cứng rắn, mạnh mẽ thì trong lòng cũng nổi nóng.
Phan Xuân Sinh lạnh lùng, không tranh luận với Vương Hi Luân nữa, phẩy tay bỏ đi. Tuy nhiên, người của Cục công an thành phố Phòng Sơn sau khi rời khỏi tòa soạn báo, thì lại tìm tới tòa soạn chủ quản, là cơ quan Tài chính và Kinh tế Đông Sơn, chỉ trích tòa soạn bao che nhân viên, không phù hộp với trình tự điều tra tư pháp. Lãnh đạo tập đoàn giao trách nhiệm cho lãnh đạo tòa soạn xử lý thích đáng sự kiện, yêu cầu tòa soạn nhanh chóng phối hợp với Thành ủy và Cục Công an thành phố Phòng Sơn.
Trưa ngày 22 tháng Lưu Ngạn, Tổng biên tập Nhật báo Tài chính và Kinh tế Đông Sơn đã nói chuyện điện thoại với Cục trưởng Cục công an thành phố Phòng Sơn Hoàng Thu Sinh. Hoàng Thu Sinh trong điện thoại có vẻ nóng giận, không muốn nói nhiều. Buổi chiều cùng ngày, ba vị lãnh đạo tòa soạn đã đến gặp Hoàng Thu Sinh để trình bày nguyên nhân.
Hoàng Thu Sinh không nói chuyện nguyên nhân, chỉ vào ba vị lãnh đạo:
- Một phóng viên nho nhỏ, vì sao lại trốn tránh sự chất vấn của cảnh sát? Ai cho anh ta lớn gan như vậy? Nếu các người không đem phóng viên đó ra đây, chúng tôi sẽ áp dụng biện pháp tiếp theo.
Hoàng Thu Sinh kiêu ngạo, hống hách khiến cho lãnh đạo tòa soạn không thể nói điều gì.