Quan Thanh
Chương 604 : Thủ Đoạn Cũa Bí Thư An
Ngày đăng: 01:46 20/04/20
Sau khi tuyên bố bổ nhiệm xong, dựa theo lệ thường của quan trường là phải mời dự họp hội nghị thường vụ Thành ủy. Một Bí thư rời đi, một Bí thư mới lại đến, cho nên hình thức này là không thể thiếu.
Nhưng ngay khi các Ủy viên thường vụ Thành ủy đang đứng chờ ở cửa để tiếp tục cuộc họp sau, An Tại Đào lại khiến Phó trưởng ban thư ký Thành ủy, Chánh văn phòng Thành ủy Hoàng Phủ Cương thông báo với mọi người không tổ chức cuộc họp. Chỉ có điều nói là buổi tối, Thành ủy và bộ máy Ủy viên thường vụ sẽ ở làng du lịch Tư Hà làm liên hoan, tiễn đưa Tống Nghênh Xuân và Tống Tử Lâm.
Mọi người có chút không ngờ, sau lại nghĩ tới, An Tại Đào trước mắt chung quy chỉ là một quyền Bí thư trên danh nghĩa. Trong thời khắc mẫn cảm này, hắn có lẽ là muốn cố ý khiêm tốn một chút.
Kỳ thật, An Tại Đào cũng không phải là một người lên giọng. Chỉ có điều tuy hắn luôn kiên trì nguyên tắc khiêm tốn của mình, nhưng trên thực tế, trong quan trường, làm người và làm việc làm sao có thể phân rõ ràng được? Cho nên, hắn lên giọng làm việc ở rất nhiều thời điểm lại khiến cho người ta cảm giác là lên giọng làm người. Nhất là đối với An Tại Đào trẻ tuổi, khí thịnh. Hắn mỗi lời mỗi câu mỗi cử động đều vô hình bị người ta phóng đại. Đây là điều khó tránh.
An Tại Đào trở lại văn phòng làm việc của mình, bảo thư ký Lý Bình mang cho mình một phần cơm hộp. Giữa trưa ở lại phòng làm việc tùy ý ăn một chút gì đó, sau đó hắn chuyên tâm vào thẩm duyệt lại bản dự thảo phương án công trình cải tạo quy hoạch gia đình sống bằng lều ở phía nam thành phố mà Cổ Vân Lan đã trình lên.
Đây là một công trình quan trọng của thành phố Phòng Sơn mà hắn quản lý trong thời gian gần đây, chiếm gần nửa năm thời gian. Là một công tác quan trọng, hắn tất nhiên là phải cẩn thận.
Sau khi xem xong phương án, hắn cảm thấy rất hài lòng. Nhưng trong đó có hai chi tiết không ổn, cần tiến thêm một bước chỉnh sửa lại. Trầm ngâm một lát, An Tại Đào cầm điện thoại, gọi cho Cổ Vân Lan:
- Cô sang phòng gặp tôi một chút, tôi có chút chuyện muốn thương lượng lại với cô.
- Vâng, Chủ tịch An, à không, Bí thư An. Rất xin lỗi, lãnh đạo, tôi gọi không quen.
Sau khi thốt ra tiếng "Chủ tịch An", Cổ Vân Lan lập tức chỉnh sửa lại, khiêm tốn nói. An Tại Đào cười ha hả:
- Cô sang đây đi!
Cổ Vân Lan cúp điện thoại, cảm thấy An Tại Đào có chút khác lạ, nhưng cụ thể là ở chỗ nào thì trong lúc nhất thời cô không biết rõ. Dù sao, sau cuộc điện thoại này, Cổ Vân Lan cảm giác An Tại Đào đã thay đổi.
Văn phòng của Cổ Vân Lan ở dưới lầu. Cô vội vàng gõ cửa phòng hắn, vừa muốn nói gì thì thấy An Tại Đào đã mỉm cười đứng dậy, khoát tay nói:
- Đến đây, cô muốn uống trà hay cà phê? Tôi có cà phê nhập từ Nam Mỹ, có muốn nếm thử một chút hay không?
Thấy An Tại Đào không ngờ đứng dậy, tự mình pha trà cho mình, Cổ Vân Lan đầu tiên là cảm thấy bất ngờ, nhưng sau đó lại thủ sủng nhược kinh, cung kính cười nói:
- Cám ơn Bí thư An, không cần đâu, xin cám ơn.
An Tại Đào mỉm cười, bước ra khỏi bàn làm việc, ngồi đối diện với Cổ Vân Lan trên sofa. Cổ Vân Lan nhìn thật sâu An Tại Đào, gương mặt chợt đỏ ửng lên. Gương mặt anh tuấn trước mắt nở nụ cười ôn hòa, trong lòng cô thầm nghĩ sao hắn lại làm vậy? Bây giờ hắn là quyền Bí thư Thành ủy, sau này sẽ chính thức nhậm chức, quan uy của hắn phải ngày càng cao lên mới đúng, nhưng hắn có vẻ ôn hòa hơn so với quá khứ rất nhiều. Vì sao vậy? Hay là….
Đảm nhận trọng trách của Tống Nghênh Xuân? Nói thật dễ nghe quá! Nghe An Tại Đào lên giọng quan như vậy, Trịnh Phương trong lòng khinh miệt, nhưng trên mặt lại lộ vẻ tươi cười dịu dàng.
- Tôi đối với công tác của Thành ủy cũng có sự quan tâm, nhưng tinh lực của tôi có hạn. Tôi suy xét là, tạm thời tinh lực của tôi sẽ đặt ở Ủy ban nhân dân thành phố, về lĩnh vực kinh tế. Còn công tác bên Thành ủy, lão Trịnh, lão Mã, Hoàng Phủ, phiền ba người gánh vác trọng trách này. Công tác thường vụ do lão Mã, lão Hoàng xử lý. Còn công tác cao hơn nữa thì do lão Trịnh xử lý. Hiện tại bộ máy Thành ủy khuyết một Phó bí thư phụ trách công tác Đảng. Tôi đang suy nghĩ có nên xin lãnh đạo Tỉnh ủy, tranh thủ hoàn thiện bộ máy Thành ủy của chúng ta.
Lời nói này của An Tại Đào mơ hồ ám chỉ một điều gì đó. Trịnh Phương và Mã Đức Thắng làm sao mà không rõ ý tứ của An Tại Đào. Thứ nhất, An Tại Đào đây là ủy quyền cho bọn họ, giao công tác không chỉ là giao quyền lực. Có công tác thì có quyền lực nắm giữ. Thứ hai, An Tại Đào ám chỉ hai người còn có thể bay lên. Ủy viên thường vụ bình thường và Phó bí thư Thành ủy là có chút khác nhau. Cho dù là nằm trong bộ máy Ủy viên thường vụ Thành ủy, nhưng thứ hạng xếp trước thì cũng được xem là một sự tiến bộ.
Nghĩ như vậy, nên Trịnh Phương và Mã Đức Thắng gần như là cùng mở miệng:
- Xin Bí thư An cứ yên tâm, hai chúng tôi nhất định sẽ phối hợp tốt với nhau, chủ trì công tác hàng ngày của Thành ủy, vì Bí thư An mà chia xẻ. Tuy nhiên, Bí thư An, những chính sách quan trọng hay đại sự thì cần có sự đánh nhịp của ngài.
Bốn người hiểu ý mà cười ha hả. Hoàng Phủ Cương tâm trạng bình tĩnh trở lại. Y giờ phút này vẫn chưa rõ suy nghĩ đích thực của An Tại Đào. Tuy nhiên, có thể khẳng định một chút, An Tại Đào sẽ không có hành động đối với y. Nếu không thì An Tại Đào sẽ không cho y tham gia hội nghị thường vụ Thành ủy nhỏ ngày hôm nay.
Trịnh Phương, Mã Đức Thắng và Hoàng Phủ Cương sau khi rời đi, nét tươi cười của An Tại Đào dần biến mất. Hiện tại hắn còn có một việc phải xử lý, chính là Cục trưởng Cục Công an kiêm Chính ủy Phòng Sơn Hoàng Thu Sinh trong sự kiện Trương Lôi.
Tuy rằng Phó cục trưởng Cục Công an Hình Vĩnh Sinh đã bắt đầu dần dần nắm quyền lực trong tay. Nhưng dù sao thì vẫn phải do nhân vật số một Cục Công an Hoàng Thu Sinh định đoạt. Giấc mộng trở thành trợ lý Chủ tịch thành phố tuy rằng đã tan thành mây khói, nhưng một ngày chức vụ của y vẫn chưa bị miễn thì y vẫn còn có quyền lên tiếng.
Tỉnh ủy đã điều Tống Nghênh Xuân đi, trên thực tế chính là xử lý những nhân viên có liên quan đến sự kiện Trương Lôi. Ở tỉnh đã xử lý Tống Nghênh Xuân, thành phố Phòng Sơn cũng nên phối hợp một chút, xử lý những người chịu trách nhiệm nhiều nhất trong sự kiện đó, bao gồm Hoàng Thu Sinh ở bên trọng, để cấp cho dư luận một công đạo.
Nếu An Tại Đào đồng ý, Hoàng Thu Sinh khẳng định sẽ là bị miễn chức. Nhưng hắn cũng không thể làm như vậy. Vấn đề nằm ở chỗ, Hoàng Thu Sinh với Phó chủ tịch thường trực tỉnh Mục Thao bây giờ có một chút quan hệ. Nếu An Tại Đào lựa chọn vào lúc này để xử lý Hoàng Thu Sinh, tuy rằng danh chính ngôn thuận vô hình chung sẽ đắc tội với Mục Thao.
Nếu Mục Thao còn ở Ủy ban Kỷ luật thì An Tại Đào căn bản sẽ không suy nghĩ nhiều như vậy. Nhưng hiện tại, Mục Thao lại là chủ quản của Ủy ban nhân dân tỉnh, Phó chủ tịch thường trực tỉnh. Đắc tội Mục Thao, đương nhiên là không sợ, có Lý Đại Niên và Trần Cận Nam thì Mục Thao cũng không dám làm gì An Tại Đào. Nhưng trong một số công tác, Mục Thao nếu cố ý tất sẽ khiến cho An Tại Đào đau đầu.
Quan trọng hơn cả, An Tại Đào nếu muốn mau chóng danh chính ngôn thuận trở thành Bí thư Thành ủy Phòng Sơn, xóa đi chữ "quyền" thì không nên đắc tội với một Ủy viên thường vụ Tỉnh ủy. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - https://truyenfull.vn
Nghĩ tới nghĩ lui, An Tại Đào chung quy cảm thấy vì một Hoàng Thu Sinh nho nhỏ mà đắc tội với một lãnh đạo tỉnh thì không đáng. Coi như là nể mặt Mục Thao. An Tại Đào suy nghĩ như vậy nên gọi điện thoại bảo Lý Bình lập tức thông báo cho Cục trưởng cục Công an thành phố Hoàng Thu Sinh nhanh chóng lại đây.
Dưới sự sai khiến của Tống Nghênh Xuân, Hoàng Thu Sinh trực tiếp xử lý vụ Trương Lôi. Khi Tống Nghênh Xuân bị Tỉnh ủy điều tra, Hoàng Thu Sinh trong lòng cũng thấp thỏm lo âu. Sau khi đại hội cán bộ kết thúc, Hoàng Thu Sinh trở lại văn phòng, gọi điện thoại cho Mục Thao. Nhưng y thấp giọng năn nỉ hơn nửa ngày, Mục Thao chỉ hung hăng giáo huấn y rồi bảo y chủ động đi tìm lãnh đạo chủ chốt của Thành ủy làm kiểm điểm.
Hoàng Thu Sinh trong lòng thầm chửi chó má, vừa cúp điện thoại thì liền nhận được điện thoại của thư ký An Tại Đào Lý Bình. Nghe nói An Tại Đào muốn gặp mình, Hoàng Thu Sinh vốn đã căng thẳng thần kinh nay lại căng thẳng nhiều hơn.