Quan Thanh
Chương 610 : Ba Phóng Viên Đài Truyền Hình CCTV
Ngày đăng: 01:46 20/04/20
Ba cải cách lớn của An Tại Đào chỉ là biện pháp thi hành chính trị tổng thể trong tương lai. Nếu muốn biến nó thành sự thật thì còn cần thêm một bước luận chứng, làm đủ công tác cơ sở. Người bên ngoài có lẽ không rõ ràng lắm, nhưng Dương Hoa thì lại khác. Từ mấy tháng trước, An Tại Đào đã dặn cô bắt tay vào đẩy mạnh công khai tài sản cán bộ và xe công, chuẩn bị công tác giai đoạn trước cải cách.
Việc cán bộ công khai khai báo tài sản, kỳ thật thì cũng không phải là chuyện gì mới mẻ. Chỉ có điều là trước đây đều làm cho có, cưỡi ngựa xem hoa. Khiến cán bộ tự mình khai báo tài sản của mình, lỡ xuất hiện vấn đề thì sao? Có địa phương, thậm chí còn yêu cấu cán bộ cấp Phòng trở lên định kỳ hướng Ủy ban Kỷ luật trình báo gia đình có hôn sự hay cưới hỏi gì không. Con cái cán bộ kết hôn thì mở tiệc đều có quy định rõ ràng. Chỉ có điều "quy phạm" này bởi vì thiếu sự giám sát nên chỉ dừng lại ở văn kiện của Đảng, căn bản là không thể chứng thực.
Nói cách khác, cái gọi là cán bộ khai báo tài sản trước mắt trong nước chỉ có một số địa phương làm công tác thí điểm, và chỉ mang màu sắc thể hiện. Còn việc An Tại Đào đẩy mạnh công khai tài sản cán bộ lại không quan hệ gì với việc thể hiện. Hắn hy vọng có thể trong một nhiệm kỳ ngắn ngủi có thể chân chính thực hiện được ý nghĩa của việc khai báo tài sản cán bộ.
Đương nhiên, hắn trong lòng cũng rất minh bạch, trong nước này, cái gọi là chống tham nhũng sở dĩ hô hào rất nhiều năm mà không chân chính tiến triển, mấu chốt ở chỗ là gặp phải lực cản của một quần thể cán bộ lớn. Bảo một số lượng lớn cán bộ công khai cắn vào tay của mình thì khó khăn là có thể nghĩ đến. Đề cập đến chính sách và hoàn thiện chế độ, còn đề cập đến điều chỉnh lợi ích, đồng thời còn có cùng nhịp thở với thể chế kinh tế chính trị là một điều không dễ dàng.
An Tại Đào có thể nói là biết rõ núi có hổ nhưng vẫn đi. Có thể thành công hay không là một chuyện, cố gắng hay không cố gắng lại là một chuyện khác. An Tại Đào tin rằng, kết quả cuối cùng cũng không bằng nhân ý. Nhưng ở giữa đẩy mạnh thì có thể gây dựng một mầm mống văn minh cho thành phố Phòng Sơn.
Cũng có thể nói như vậy. An Tại Đào coi trọng việc thử nghiệm quá trình này. Còn về phần kết quả thì không quan trọng.
Lấy việc trước dễ sau khó, kế hoạch công tác đầu tiên của An Tại Đào chính là công khai tin tức chính đảng. Hắn đã chuẩn bị nửa năm nay, thông qua nhiều cách thức và con đường khác nhau, bước đầu xây dựng việc công khai tin tức chính đảng, lột bỏ đi vẻ thần bí và cao cao tại thượng của quyền lực, khiến dân chúng biết chính phủ đang làm gì, có thể làm gì và đã làm gì.
Cuối tháng hai, không khí tết rốt cuộc đã tan hết. Thời tiết vẫn còn rét lạnh, không ngờ có ngày xuống thấp nhất đến âm 16o. Bên ngoài tuy trời giá rét, nhưng bên trong lại vô cùng ấm áp. Cho nên, cây hoa lan trong phòng của An Tại Đào không ngờ lại nở được vài nụ hoa màu vàng nhạt.
Buổi sáng, An Tại Đào đang ngồi xem văn kiện đột nhiên có tiếng gõ cửa bên ngoài. An Tại Đào ngẩng đầu nhìn ra cửa, trầm giọng nói:
- Mời vào!
Tuy rằng đã danh chính ngôn thuận trở thành Bí thư Thành ủy, nhưng bởi vì còn đồng thời kiêm nhiệm luôn chức Chủ tịch thành phố. Cho nên An Tại Đào vẫn chưa chuyển đến Thành ủy. Khi cán bộ Thành ủy, muốn xin chỉ thị báo cáo thì phải chạy đến Ủy ban nhân dân thành phố.
Cánh cửa được đẩy ra, Ủy viên thường vụ Thành ủy, Trưởng ban Tổ chức cán bộ Chu Tế Nam hiện ra ở cửa, cười nói:
- Bí thư An!
An Tại Đào cười ha hả, khoát tay nói:
- Lão Chu à, mời ngồi. Tìm tôi có việc gì sao?
- Bí thư An, dựa theo chỉ thị của anh, Ban tổ chức cán bộ trong khoảng thời gian này đã khảo sát một bộ phận cán bộ, chuẩn bị tiến hành điều chỉnh bộ máy các bộ môn ở thành phố, quận huyện. Đây là danh sách cán bộ cấp Cục phó trở lên và phương án thực thi. Mặt sau còn có ý kiến khảo sát của Ban tổ chức cán bộ, mời anh thẩm duyệt qua một chút. Nếu cảm thấy không ổn thì chúng tôi sẽ chỉnh sửa lại.
- Nhân sinh chỉ vài chục năm ngắn ngủi, tôi chỉ muốn tận dụng khoảng thời gian về sau để làm những gì mình thích. Chỉ đơn giản như vậy thôi.
Lý Nam thần sắc bình tĩnh. Những lời này y đã sớm chuẩn bị, nên nói chậm rãi đâu vào đấy.
- Nếu ngài không thích công tác ở chính phủ, như vậy tại sao ngay từ đầu ngài lại tiến vào cơ quan làm việc làm gì?
Nữ phóng viên này thoạt nhìn trông rất trẻ tuổi, nét mặt tươi cười, lời nói trực tiếp đi thẳng vào vấn đề.
Lý Nam ngẩn ra, nụ cười chợt tắt:
- Đồng chí phóng viên, cô đây là cả vú lấp miệng em đấy. Trên con đường nhân sinh, sự lựa chọn của mỗi người bất cứ lúc nào cũng có thể thay đổi. Nếu dựa theo những gì mà cô nói, chúng ta tồn tại trên thế giới này làm gì, hoặc đổi nghề khác làm cho rồi.
Nữ phóng viên nghịch ngợm thè lưỡi, vừa cười vừa nói:
- Nhưng tôi nghe nói ngài sở dĩ từ chức là bởi vì cha của ngài là Bí thư Tỉnh ủy tỉnh Đông Sơn Lý Đại Niên.
Lý Nam lấy lại bình tĩnh, nhìn thật sâu vào cô nữ phóng viên trước mắt, mặc dù xinh đẹp nhưng y lại cảm thấy không thích chút nào. Y trầm giọng nói:
- Tôi không thể phủ nhận đây là một trong những nhân tố khiến tôi quyết định từ chức. Cha của tôi là một người công chính vô tư. Tôi tin rằng, nếu tôi từ chức thì có thể khiến cha tôi làm tốt công tác vì đảng vì dân. Cha tôi đã nói qua, làm lãnh đạo Đảng viên, chúng ta có được quyền lực mà Đảng và nhân dân giao cho, nên kiềm chế bản thân của mình vì những việc cá nhân. Cha tôi vẫn thường hay nói với tôi như vậy.
Nữ phóng viên im lặng một chút, rồi chợt cười nói:
- Xin hỏi Lý Nam tiên sinh, bước tiếp theo ngài có tính toán gì không? Là chuẩn bị xuống biển theo thương hay là…..
- Vấn đề này là vấn đề cá nhân, tôi có thể không trả lời.
Lý Nam cười ha hả, đứng dậy kết thúc buổi phỏng vấn mà y cảm thấy không thoải mái.