Quan Thanh
Chương 617 : Ai ở Đằng sau Phát Cơn Gió Lạnh
Ngày đăng: 01:47 20/04/20
An Tại Đào vẫn ở lại Tân Hải chơi với mẹ và Trúc Tử chứ chưa trở về Phòng Sơn. An Nhã Chi thì hay về thăm gia đình. Bà dù sao cũng là người rất dễ mềm lòng, không kháng cự được sự nhiệt tình của những người bà con. Chung quy mang theo một ít lễ vật đến thăm họ.
An Tại Đào thì cùng với Lưu Ngạn đi dạo những khu thắng cảnh của Tân Hải vài ngày. Trúc Tử thì không làm kỳ đà cản mũi hai người, nhu thuận ở nhà nghỉ ngơi, thỉnh thoảng cùng An Nhã Chi đến huyện Cao Lam thăm người thân.
Khi An Tại Đào ở lại Tân Hải, công tác công khai quản lý nhà nước ở thành phố Phòng Sơn được Dương Hoa và Mã Đức Thắng chung tay hợp tác đẩy mạnh, tạo được sự đột phá. Toàn bộ các bộ môn, bao gồm các cơ quan của Thành ủy và Ủy ban nhân dân thành phố, đều công khai quyền hạn quyền lực của mình, bao gồm nhân vật số một và bộ máy thành viên bên trong. Thành phố Phòng Sơn đã xuất bản một cuốn bách khoa toàn thư, sau này, phàm có người dân nào muốn tìm hiểu về sự vụ chính Đảng, đều có thể tìm đọc cuốn bách khoa toàn thư này.
Chẳng hạn như, một Chủ tịch thành phố thì làm gì, dân chúng kỳ thật không rõ. Hiện tại, quyền lực của Chủ tịch thành phố như thế nào, có thể làm gì và không thể làm gì, vừa xem là có thể hiểu ngay.
Sự kiện "danh sách quyền lực" của thành phố Phòng Sơn tiếp tục trở thành tiêu điểm của dư luận. Tờ Nhật báo Kinh tế đã đưa tin trên trang nhất:
- Từ tháng giêng đến tháng ba năm nay, thành phố Phòng Sơn tỉnh Đông Sơn triển khai trong phạm vi toàn thành phố, lấy quy phạm vận hành quyền lực của chính phủ, yêu cầu mỗi một hạng mục quyền lực hành chính đều thành lập những chế độ tương ứng. Đồng thời, các cấp chính quyền bộ môn còn đưa ra mục lục đơn vị chức quyền, cũng như là quy trình vận hành quyền lực của mình.
Ngày 12 tháng 3, An Tại Đào dù sao cũng là người của quan trường, cũng không thể rời khỏi quá lâu. Hắn lưu luyến tiễn Lưu Ngạn, Trúc Tử và An Nhã Chi quay về thủ đô. Sau khi về đến Yên Kinh, Trúc Tử quay trở về Mỹ tiếp tục đến trường, còn An Nhã Chi thì ở lại Yên Kinh, chuẩn bị cho Hạ Hiểu Tuyết sinh nở. Hạ Hiểu Tuyết dự sinh vào khoảng đầu tháng 5, từ đây đến đó chưa đầy hai tháng, An Nhã Chi dù sao cũng là bà nội, tất nhiên là không thể rời khỏi.
Ngày 12 tháng 3, khi An Tại Đào đang muốn lái xe rời khỏi Tân Hải về Phòng Sơn thì đột nhiên nhận được điện thoại của Dương Hoa. Thanh âm của Dương Hoa trong điện thoại có chút hưng phấn:
- Bí thư An, có chút tin tức tốt muốn báo cáo với anh.
- Ồ, tin tức tốt gì vậy, nói tôi nghe một chút đi?
An Tại Đào cười ha hả, vừa nói chuyện điện thoại, vừa khóa cửa phòng, xuống lầu, bước vào xe.
- Bí thư An, vừa rồi, Ủy ban nhân dân tỉnh thông báo với chúng ta, nói là Ủy ban nhân dân tỉnh đầu tháng 4 này sẽ mời dự họp triển khai giao lưu kinh nghiệm công tác công khai quản lý nhà nước toàn bộ tỉnh. Đến lúc đó chúng ta sẽ tiến hành mở rộng kinh nghiệm thành công của mình đến các nơi trong tỉnh. Chủ tịch tỉnh Cung còn phê chỉ thị, phải tiến hành đẩy mạnh công khai tuyên truyền danh sách quyền lực. Ban Tuyên giáo Tỉnh ủy cũng đã gửi công điện, nói chúng ta tổng kết kinh nghiệm, đưa ra những thành tích điển hình.
Dương Hoa cũng có lý do hưng phấn. Cái này là công tác do cô phụ trách, hiện giờ đã có được hiệu quả. An Tại Đào có thành tích thì cô tất nhiên cũng có.
An Tại Đào ngẩn ra, chợt cũng có chút cao hứng. Chỉ bằng một sức lực của hắn thì cũng có giới hạn. Khi hắn còn đương nhiệm thì có thể đẩy mạnh công tác này. Mà một khi hắn từ chức, thì cái gọi là công khai quản lý nhà nước rất có khả năng bị đẩy ngã. Nhưng hiện giờ nó đã trở thành điển hình của toàn bộ tỉnh. Về sau người kế nhiệm hắn tất phải duy trì hiện trạng và không thể không đẩy mạnh.
Trời đất chứng giám, Hoàng Phủ Cương tuyệt đối không có ý định nịnh bợ An Tại Đào. Chỉ có điều, dưới sự chỉ thị của y, lập tức Trưởng phòng Giáo dục khu Lương Sơn khắc sâu lĩnh hội, sau đó quán triệt chứng thực tinh thần chỉ thị, từng bước biến dạng, khiến chỉ thị của Hoàng Phủ Cương giống như sự nịnh bợ An Tại Đào, khiến bản thân Hoàng Phủ Cương cũng thấy bất ngờ.
An Tại Đào lạnh lùng nhìn Hoàng Phủ Cương. Hoàng Phủ Cương cảm thấy khổ sở không nói nên lời, chỉ nhỏ giọng nói:
- Bí thư An, tôi thật sự không có ý này.
An Tại Đào khoát tay nói, chặn ngang lời nói của Hoàng Phủ Cương:
- Được rồi, anh không cần nói nữa, tôi hiểu được. Trưởng ban Tôn, sự việc rất rõ ràng, chuyện này hoàn toàn là do một số người ác ý đầu cơ. Như vậy đi, Ban tuyên giáo mau chóng làm chút công tác, tổ chức truyền thông có liên quan lấy tin viết bản thảo, đưa tin tức này ra bên ngoài.
- Đồng chí Trường Lăng, Hoàng Phủ, tôi thấy nhờ chuyện này mà lộ ra những vấn đề nghiêm trọng trong hệ thống giáo dục ở khu hai người. Là ai đã cho chiếm dụng thời gian nghỉ trưa của bọn nhỏ để ngâm nga trên lãnh đạo? Là Hoàng Phủ anh hay là đồng chí Trường Lăng? Sự việc tuy rằng không lớn, nhưng tính chất rất nghiêm trọng. Tôi hy vọng khi các người trở về, sẽ lập tức điều tra chuyện này, đến tột cùng là ai đã đằng sau phát cơn gió lạnh như vậy?
An Tại Đào khoát tay, giọng nói có chút âm trầm. Cổ Trường Lăng và Hoàng Phủ Cương đầu đổ mồ hôi lạnh, không dám chậm trễ, lập tức đồng ý rồi nhanh chóng quay trở về, biết mình nên làm gì.
Nhìn theo bóng dáng rời đi của hai người, An Tại Đào quay đầu lại nhìn Lý Tương cười nói:
- Lý Tương, bên cô cũng hãy giúp tôi đưa tin gỡ bỏ tin đồn này.
Lý Tương yên lặng gật đầu.
- Anh cứ yên tâm, tôi sẽ đích thân viết bản thảo.
Nói xong, Lý Tương cũng vội vàng rời đi.