Quan Thanh

Chương 638 :

Ngày đăng: 01:47 20/04/20


Lâm Lệ tâm trạng không yên rời khỏi Thành ủy. Khi ở trong sân của cơ quan, cô còn quay đầu lại nhìn văn phòng của An Tại Đào ở lầu ba, hơi có chút thất thần.



Cô không biết hành động của mình ngày hôm nay sẽ khiến cho Bí thư Thành ủy An Tại Đào kế tiếp sẽ có hành động nào để dọn dẹp mình, đem lại cho mình vận mệnh ra sao.



Lâm Lệ không nghĩ rằng, An Tại Đào như thế nào lại ra tay với phụ nữ chứ. Cô cúi đầu đánh giá bản thân. Lần đầu tiên từ trước đến giờ, cô đột nhiên sinh ra hoài nghi và dao động về sắc đẹp của mình.



Thật lâu sau, cô mới buồn chán, ủ rũ rời khỏi, cũng không biết với thân phận của An Tại Đào, như thế nào lại đi so đo với một nhân viên công tác nho nhỏ như cô, nên mọi chuyện cũng liền trôi qua.



Tuy nhiên, chỉ cần An Tại Đào còn tại chức, cô nếu muốn có sự phát triển cho riêng mình thì chỉ sợ là không có khả năng.



Hơn 5h chiều, Bí thư Thành ủy Quy Ninh Mã Hiểu Yến theo thói quen ngồi xe chuyên dụng về nhà. Tuy rằng là nhân vật số một của thành phố Quy Ninh, nhưng cuộc sống của Mã Hiểu Yến lại rất đơn điệu. Cô rất ít khi tham dự vào các bữa tiệc xã giao bên ngoài, ngoại trừ những bữa tiệc quan trọng, cô trên cơ bản sau giờ tan tầm thì liền về nhà nấu cơm, xong rồi xem TV hoặc tản bộ bên trong tiểu khu.



Mẹ của cô và gia đình em trai đều ở Yên Kinh, chỉ còn mình cô ở Quy Ninh, cũng không có chỗ nào để đi. Đương nhiên, chỉ cần An Tại Đào có thời gian thì hắn cũng hay đến thăm cô, hoặc là cô lặng lẽ đến thành phố để gặp hắn.



Trên đường đi, di động phát ra âm báo tin nhắn. Mã Hiểu Yến lấy ra xem, không ngờ là tin nhắn của An Tại Đào. Cô trong lòng rất vui mừng, hướng về phía lái xe nói:



- Anh Lý, anh chở tôi đến trung tâm mua sắm ở Quy Ninh, tôi muốn mua một ít đồ. Anh đưa tôi đến đó, xong rồi anh cứ về nhà. Tôi sau khi mua đồ xong sẽ tự lái xe về.



Lái xe chần chừ một chút rồi nói:



- Bí thư Mã, hay là để tôi chờ và đưa cô về nhà. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL



Mã Hiểu Yến khoát tay nói:



- Không cần đâu, tôi đi dạo mua sắm, biết khi nào mới về chứ. Anh không cần chờ tôi, cứ về nhà trước. Đúng rồi, sáng mai anh cũng không cần đến đón tôi, sáng mai tôi còn một số việc cần làm.



Lái xe đương nhiên là không khăng khăng ý kiến với lãnh đạo làm gì. Lãnh đạo nói như vậy, không có lái xe đi, hiển nhiên là có việc riêng tư cần làm. Là lái xe lâu năm của cơ quan Thành ủy Quy Ninh, anh ta đương nhiên là hiểu được việc này. Chỉ có điều mặc dù là về nhà, nhưng trong lòng luôn làm tốt tư tưởng chuẩn bị, bất cứ lúc nào cũng chờ điện thoại của Mã Hiểu Yến.



Kỳ thật, là lái xe của nhân vật số một thành phố Quy Ninh, anh ta không ngờ mình là lái xe nhàn rỗi nhất. Bởi vì Mã Hiểu Yến rất ít khi có hoạt động bên ngoài, sau giờ làm rất ít đi đâu. Làm lái xe mà nhàn rỗi quá nên anh ta cũng cảm thấy buồn bực trong lòng.


Mã Hiểu Yến nghe xong những lời này thì hoảng sợ, hít một hơi thật sâu nói:



- Tại Đào, miễn phí chữa bệnh? Nếu làm việc này thì phải xài biết bao nhiêu tiền anh có biết không? Hơn nữa, anh làm như vậy, có thể khiến ở trên….



Mã Hiểu Yến rên lên một tiếng, gương mặt thanh tú bởi vì bị chạm phải điểm nhạy cảm mà dần dần đỏ ửng lên.



An Tại Đào cười:



- Đương nhiên là phải tốn tiền, tuy nhiên, anh cảm thấy chỉ cần thao tác thật tốt thì hoàn toàn có thể khả thi. Ai nói chính phủ không có tiền? Tiền chúng ta có được từ những gì thì em trong lòng cũng biết rõ. Sau khi cải cách xe công được thành công, từ đó sẽ tiết kiệm được một nửa, và khoản tiền này sẽ dùng để trợ cấp miễn phí chữa bệnh.



- Còn về phần cấp trên, thì anh nghĩ cải cách thí điểm dân sinh, Bí thư Lý sẽ không phản đối. Chỉ có điều chỉ là thí điểm và thăm dò thôi, lãnh đạo tỉnh sao lại can thiệp chứ? Chỉ cần chúng ta không đòi tiền ở tỉnh thôi.



Mã Hiểu Yến thở dài, cũng không tiếp tục phản đối. Cô rất hiểu An Tại Đào, hễ là việc gì hắn đề xuất, bình thường đã trải qua sự suy xét thận trọng từ lâu, thì hắn mới đưa ra quyết định. Nếu đã như vậy, là người phụ nữ của hắn, cô chỉ có thể ủng hộ hắn mà thôi.



Thấy bộ dạng lo lắng của Mã Hiểu Yến, An Tại Đào không kìm nổi hôn lên mặt cô một cái, nhẹ nhàng cười:



- Được rồi, Hiểu Yến, đây chỉ là ý tưởng bước đầu của anh mà thôi, trước mắt vẫn chưa hoàn chỉnh, tạm thời vẫn chưa thực hiện. Anh trước chuyên tâm vào việc cải cách xe công cho xong, sau đó đem công trình cải tạo gia đình sống bằng lều ở phía nam thành phố hoàn chỉnh lên. Năm nay không còn mấy tháng nữa, thời gian kế tiếp, anh sẽ tiếp tục giải quyết bên giáo dục và giao thông công cộng. Năm tới trọng điểm chính là chữa bệnh.



Mã Hiểu Yến mỉm cười, không nói gì. Tuy nhiên trong lòng cô lại gợn sóng. An Tại Đào liên tiếp không ngừng cải cách, bao gồm trước mắt là xe công, hiện tại đã hình thành một cơn gió lốc tại Phòng Sơn. Nếu kế tiếp mà triển khai việc khám chữa bệnh miễn phí thì hiển nhiên sẽ làm cho toàn bộ Phòng Sơn lâm vào một cơn gió lốc lớn nữa. Có thể thành công hay không, Mã Hiểu Yến cũng không quan tâm. Cô chỉ có lắng An Tại Đào có thể vì vậy mà gặp phải phiêu lưu trong chính trị hay không?



Rất nhanh, trong hội nghị thường vụ Thành ủy Phòng Sơn đã thông qua phương án thay đổi chế độ cho lái xe. Phương án an bài cho lái xe gồm có ba phương án: chuyển đổi, về hưu non hoặc xí nghiệp an bài.



Trung tâm quản lý xe hình thành một đơn vị cấp hai, áp dụng hình thức tự hạch toán quản lý.



Mà kế tiếp, mặc dù rất nhiều lái xe không tình nguyện, nhưng vẫn không thể không căn cứ vào tình hình thực tế mà đưa ra lựa chọn cho mình. Không ngoài dự kiến của An Tại Đào, việc chuyển đổi hoặc đến xí nghiệp làm việc vừa đủ số lượng còn lại, chứ rất ít người chịu về hưu non.



Giữa tháng 9, sau cơn bão tố cải cách xe công, An Tại Đào lại một lần nữa tung ra một quả bom tấn.