Quan Thanh

Chương 642 :

Ngày đăng: 01:47 20/04/20


Tiêu Khải khẽ mỉm cười, không lên tiếng, tiếp tục gắp một miếng cá bỏ vào miệng, nhai nhỏ nhẹ và cẩn thận rồi nuốt xuống, thấy hai cán bộ cấp dưới An Tại Đào và Dương Hoa tập trung tinh thần ngồi đó chờ ông ta nói chuyện, lúc này mới hài lòng gật đầu, thản nhiên nói:



-Sau khi Bí thư Tỉnh uỷ Đại Niên đến nhậm chức, tuy công tác hết sức bận rộn, nhưng rất quan tâm cuộc sống của các cán bộ cơ quan Tỉnh uỷ và Uỷ ban nhân dân tỉnh. Các đồng chí ở tỉnh đã nghe sớm nghe nói về sản phẩm nông nghiệp sinh thái của Khu kinh tế mới Tư Hà chúng ta, nào là rau quả sạch không bị ô nhiễm, thịt cá, gà vịt ngon nổi tiếng trong nước, hương vị rất thuần khiết. Bên hậu cần kiến nghị với tôi, nên xây dựng một siêu thị nhỏ chuyên bán nông sản trong khu gia đình cán bộ Tỉnh uỷ, tiện cho cuộc sống của các đồng chí trong cơ quan. Tôi đã báo cáo với Bí thư Đại Niên, Bí thư rất đồng ý, cũng rất quan tâm chuyện này, dặn tôi khi nào tới đây thì bàn bạc với đồng chí An Tại Đào một chút, tìm cách cung cấp cho cơ quan Tỉnh uỷ một ít rau xanh và thịt cá, gà vịt các loại. Các đồng chí yên tâm, về mặt giá cả, Tỉnh uỷ sẽ không để các đồng chí bị thiệt thòi, sẽ dựa theo giá cả thị trường mà tính, tuyệt đối sẽ không tạo gánh nặng cho cấp dưới! Thế nào? Đồng chí Tại Đào, đồng chí Dương Hoa, các đồng chí cho biết ý kiến…



An Tại Đào ngẩn ra, hắn hơi bất ngờ, trao đổi một ánh mắt với Dương Hoa, lập tức quyết định trong đầu, cười nói;



-Chủ tịch tỉnh Tiêu, cảm ơn sự tín nhiệm của lãnh đạo tỉnh đối với chúng tôi. Chuyện này tuyệt đối không có vấn đề, thành phố sẽ lập tức thành lập một văn phòng chuyên cung cấp nông sản, phụ trách cung cấp nông sản cho cơ quan hậu cần ở tỉnh. Chỉ cần khu kinh tế mới chúng tôi có sản phẩm gì, bảo đảm trên bàn ăn của lãnh đạo tỉnh không thiếu thứ đó, xin lãnh đạo yên tâm, chúng tôi lập tức thực hiện chu đáo chuyện này.



Dương Hoa cũng cười phụ hoạ một câu:



-Vâng, xin lãnh đạo yên tâm, chúng tôi sẽ cung cấp sản phẩm chất lượng tốt cho tỉnh, có thể vì cơ quan hậu cần tỉnh phục vụ, là vinh hạnh cho chúng tôi. Chúng tôi nhất định sẽ bảo đảm chất lượng, số lượng, hoàn thành nhiệm vụ lãnh đạo tỉnh giao cho, bảo đảm đúng hạn để lãnh đạo tỉnh được ăn những sản phẩm chất lượng tốt, không ô nhiễm!



Tiêu Khải và Hạ Hầu Danh Húc hài lòng gật đầu cười lớn:



-Tốt lắm, như vậy chúng tôi xin thay mặt các đồng chí ở tỉnh cảm ơn hai vị đã mạnh mẽ ủng hộ!



...



Tiệc rượu kết thúc một cách vui vẻ. Buổi chiều, đi lòng vòng ở khu kinh tế mới thị sát một chút, Hạ Hầu Danh Húc và Tiêu Khải mới thoả mãn mà dẫn mười mấy người quay về tỉnh.



Trời chiều, ánh chiều tà buông xuống, gió thu nhẹ thổi thật dễ chịu, khu kinh tế mới ở gần vùng núi, thời tiết đã trở nên hơi lạnh lẽo. Tiễn hai vị lãnh đạo tỉnh xong, An Tại Đào và Dương Hoa sống vai đi dọc theo con đường chính rộng rãi của khu kinh tế mới, dẫn tới đường quốc lộ nối liền khu kinh tế mới với Phòng Sơn, vừa đi vừa nói chuyện.



Xe của An Tại Đào và Dương Hoa được lái xe chạy chầm chậm phía sau, Trang Ninh và các cán bộ khu kinh tế mới cũng không nhanh không chậm theo sau. Vấn đề hai vị lãnh đạo chủ yếu của thành phố đang trao đổi, đương nhiên họ không thể nghe được, nhưng lãnh đạo còn chưa rời khỏi, họ không thể bỏ đi trước.



Đề xuất của lãnh đạo muốn Khu kinh tế mới Tư Hà cung cấp nông sản, thật ra cũng không phải là chuyện gì to tát, nhưng chuyện này có liên quan đến Tỉnh uỷ và Uỷ ban nhân dân tỉnh, không những phải làm cho bằng được mà còn phải làm cho tốt và không được chậm trễ.




An tại đào cười ha hả:



-Lão Dương, cô không nên nói như vậy, cô là Chủ tịch thành phố, lời nói của cô, bọn họ dám không nghe sao? Ai dám như vậy, lập tức cách chức tại chỗ!



Dương Hoa hơi mỉm cười, vẫy tay về phía đám người Trang Ninh ở cách đó không xa:



-Lão Trang, anh lại đây một chút!



Trang Ninh dắt theo các thành viên bộ máy khu kinh tế mới, vội vội vàng vàng chạy tới, vây quanh hai lãnh đạo chủ chốt của thành phố.



-Bí thư An, Chủ tịch Dương.



Trang Ninh cười, tiến sát lại. An Tại Đào nhìn anh ta, cao giọng nói:



-Lão Trang, công tác của các anh không tệ, vừa rồi tôi và Chủ tịch thành phố Dương bnà bàn một chút, lại có trọng trách giao cho anh làm đây!



Trang Ninh ngẩn ra, các cấp phó của Trang Ninh đứng phía sau cũng giật mình kinh ngạc: Chẳng lẽ thành phố muốn đề bạt Trang Ninh? Hắn đã là Trợ lý chủ tịch thành phố, đề bạt lên sẽ thành Phó chủ tịch thành phố!



Trang Ninh hơi do dự một chút, mỉm cười:



-Bí thư An, Chủ tịch Dương, xin lãnh đạo chỉ thị!