Quan Thanh
Chương 649 :
Ngày đăng: 01:47 20/04/20
An Tại Đào cười cười, trầm giọng nói:
- Chưa nói tới chỉ thị, chỉ là có cảm xúc nên phát ra, coi như đơn giản nói cách nghĩ của cá nhân tôi về công tác và một số vấn đề tồn tại. Vừa rồi, đồng chí Hiểu yến và Phó Chủ tịch thành phố Cổ Lam phân biệt tiến hành tổng kết giai đoạn công tác của UBND thành phố chúng ta, đồng chí Dương Hoa tiến hành bình luận và phát động, động viên công tác... Đối với việc này, tôi rất đồng ý, cũng rất cảm tạ. Gần đây, các đồng chí UBND thành phố làm nhiều công tác, trả giá tâm huyết và mồ hôi thực thi đảnh mạnh chiến lược mấy hạng cải cách lớn cho Thành ủy. Nhất là đồng chí Dương Hoa, làm Chủ tịch thành phố, làm gương tốt, công tác tăng ca thêm giờ, đã liên tục ba tuần không về nhà...
- Hiệu quả công tác cực kỳ rõ ràng, điểm này cần phải khẳng định. Nhưng cũng tồn tại một số vấn đề...
- Hiện giờ tôi nói vài câu bên ngoài. Đương nhiên, thật sự mà nói, cũng không phải lời nói bên ngoài gì. Truyện Tiên Hiệp - Truyện FULL
Ánh mắt An Tại Đào gần như trở nên sắc bén trong khi nói chuyện, sáng ngời mà xẹt qua mọi người:
- Hôm nay, ngay vừa rồi, Phó Vụ Trưởng tiếp đãi Cục Thông tin Đối ngoại quốc gia Trương Thự Quang gọi điện cho tôi nói, trong cơ quan đơn vị thành phố chúng ta có mười mấy lái xe tới Cục Thông tin Đối ngoại quốcg ia kêu oan, trách cứ Bí thư Thành ủy tôi làm loạn, vi phạm quy định, nói là cải cách xe ở Phòng Sơn chính là một cơn gió một hình thức, đồng thời yêu cầu thành phố cam đoan cương vị công tác và các loại đãi ngộ của bọn họ...
An Tại Đào nói tới đây, hơi ngừng một chút, nhưng ánh mắt cực kỳ bình tĩnh.
Mọi người nghe vậy giật mình kinh hãi, vài Phó Chủ tịch thành phố và Chủ tịch thành phố trợ lý còn tốt một chút, Mông Đào và vài chủ quản bộ môn lập tức đều lo sợ không yên --- chuyện đã rõ ràng, người kêu oan chắc chắn có người của đơn vị bọn họ, nếu không mà nói, hôm nay An Tại Đào sẽ không để bọn họ tới dự hội nghị khẩn cấp này.
- Trong các lái xe kêu oan, Ủy ban Kinh tế Thương mại có hai, Ủy ban Xây dựng có một, Cục Tài chính có hai, Cục Công an có một... Danh sách cụ thể ở đây, mọi người xem một chút, lãnh đạo bộ môn đề cập tới đều tự tính toán trong lòng.
An Tại Đào giơ một phần danh sách trong tay lên.
Mà trên trán Mông Đào đã toát ra một lớp mồ hôi mịn, toàn thân đổ mồ hôi lạnh. Gã thật không ngờ, năng lực An Tại Đào lại lớn như vậy, không chỉ lãnh đạo Cục Thông tin Đốingoại quốc gia tự mình "hỏi đến" việc này, còn không ngờ biết được gã âm thầm phái người tiếp ứng ở Yên Kinh... Việc này... như nào có thể? Giờ phút này Mông Đào không dám ngẩng đầu lên, tuy rằng An Tại Đào căn bản không có nhìn gã, nhưng gã lại cảm thấy ánh mắt linh hoạt, sắc bén kia của An Tại Đào thủy chung xoay quanh trên đầu gã.
Xong rồi... lúc này quả thật xong rồi... Mông Đào biết vậy chẳng làm, nắm chặt tay, vểnh tai cẩn thận nghe câu dưới của An Tại Đào.
- Có ý kiến đối với cải cách xe, có thể đề xuất, công khai đề xuất lén đề xuất cũng được, An Tại Đào tôi không phải người nghe không vào ý kiến và đề nghị này. Cải cách xe chạm tới ích lợi của một số người, cũng không thể tránh được, thành phố đã đưa ra sân khẩu, cố gắng lớn nhất cam đoan không để lái xe thất nghiệp. Nhưng vấn đề mấu chốt ở chỗ, mục đích của kẻ đứng sau lưng là muốn quạt gió lạnh, muốn mượn cơ hội phá hỏng cục diện kinh tế phát triển xã hội ổn định của thành phố chúng ta... Hắn không phải có ý kiến, mà là muốn quấy rối! Bụng dạ khó lường, mưu đồ gây rối, vì giải phóng tư dục cá nhân, lại không để ý tới hình tượng toàn thể Thành ủy và UBND thành phố... Người như thế, không chỉ đáng giận còn rất đáng ghét, càng là vô sỉ!
- Cái gọi là người đang làm, trời đang nhìn. An Tại Đào tự hỏi lương tâm mình, tôi làm chuyện gì đều xuất phát từ công tâm, đều là vì ích lợi chỉnh thể của thành phố Phòng Sơn. Chỉ cần chuyện phù hợp toàn bộ kinh tế thành phố phát triển, chỉ cần toàn bộ nhân dân thành phố thật sự thoát khó, tôi không sợ khó khăn, không sợ chướng ngại, không sợ bão tố, ai đến cũng không cự tuyệt cũng không sợ người đến! ... cho dù ngàn vạn người hướng tới tôi!
An Tại Đào ra sức mà phất tay, thủ thể chợt tạo thành tư thế kiên nghị trong không trung.
- Tôi xin khuyên một số người, vẫn nên đặt trái tim ngay ngắn... Bất luận âm mưu quỷ kế gì, bất luận chuyện xấu gì, đều không có kết cục tốt. Nếu không tin, chúng ta liền chờ xem! Tốt lắm, tôi chỉ nói như vậy. Tiếp theo, mời đồng chí Hiểu Yến và đồng chí Cổ Vân Lan dẫn đầu bố trí công tác.
An Tại Đào nói xong, đột nhiên đứng dậy đi nhanh ra cửa. Cửa đóng một tiếng nặng nề, Dương Hoa và Mã Hiểu Yến liếc nhau một cái, cũng đứng dậy. Vài Phó Chủ tịch thành phố khác do dự một chút, cũng chậm rãi đứng dậy chuẩn bị rời đi. Mã Hiểu Yến cố ý quét mắt một cái, vừa lúc nhìn thấy thần sắc xấu hổ và giận dữ khó chịu chợt lóe rồi biến mất trên mặt người nào đó. Tuy rằng gã che giấu rất tốt, tuy rằng gã biết rõ An Tại Đào đã "nhận định" là gã.
Sau khi Dương Hoa và vài lãnh đạo thành phố rời đi, Cổ vân Lan và Mã Hiểu Yến ở lại, vài chủ quan bộ môn cũng không dám đi. Tiếp theo, bọn họ phải toàn lực phối hợp Cổ Vân Lan và Mã Hiểu Yến, làm tốt công tác chùi đít này.