Quan Thanh

Chương 653 :

Ngày đăng: 01:47 20/04/20


Trong phòng nghỉ, An Tại Đào và Dương Hoa thì ngồi ở phía bắc sofa, còn Mã Hiểu Yến và các Phó chủ tịch, trợ lý Chủ tịch thì ngồi đối diện. Đây đều là quy cũ. Bởi vì hai người là lãnh đạo chủ chốt của thành phố, nhất định phải có khoảng cách với những người khác. Loại quy cũ này tuy rằng không diễn đạt bằng lời, nhưng là người trong quan trường, không ai lại phá hư quy cũ đó.



An Tại Đào và Dương Hoa nghiêng đầu nói nhỏ vài câu. Còn các Phó chủ tịch khác thì cùng nhau trò chuyện. Chỉ có Triệu Kiến Quốc mơ hồ không nói chuyện với ai, chỉ ngồi bấm điện thoại. Còn các Phó chủ tịch khác cũng biết ông ta sắp được thăng chức, đồng thời cũng biết ông ta dạo này có chút kiêu ngạo nên vô tình cố ý không thèm quan tâm đến ông ta.



Ngồi một hồi, An Tại Đào muốn hút điếu thuốc nên đứng dậy bước ra phòng vệ sinh bên ngoài phòng nghỉ. Chưa hút hết điếu thuốc thì đã nghe tiếng bước chân, nhìn lại thì là Triệu Kiến Quốc.



An Tại Đào thản nhiên cười, không nói gì. Triệu Kiến Quốc miễn cưỡng cười:



- Bí thư An cũng hút thuốc à? Tuy nhiên, hút thuốc lá có hại cho sức khỏe, tôi khuyên Bí thư An nên cai thuốc đi. Cậu còn trẻ, sức khỏe là rất quan trọng. Không thì đến tuổi như chúng tôi, muốn khỏe cũng không khỏe nổi.



An Tại Đào lẳng lặng lắng nghe, không nói gì, nhưng miệng lại phun ra một ngụm khói. Đây là lần đầu tiên trong mấy năm gần đây, Triệu Kiến Quốc dùng giọng điệu bình đẳng, thậm chí là từ trên cao nhìn xuống mà nói với hắn. Bởi vậy cũng đủ để tỏ rỏ cảm xúc nội tâm của ông ta có sự thay đổi rõ rệt.



An Tại Đào nhẹ nhàng cười, rít một ngụm khói:



- Lão Triệu à, tôi cũng không phải là người ham mê nhiều thứ, chỉ có hút thuốc thôi nên khả năng cai cũng khó. Cuộc sống của con người chỉ ngắn ngủi trong mấy chục năm, chớ nên quản thúc mình làm gì. Muốn làm gì thì làm thế đó. Nếu không khi chết sẽ hối hận.



Triệu Kiến Quốc cười:



- Bí thư An tuổi trẻ đầy hứa hẹn, con đường làm quan trước mắt rộng mở. Làm gì mà giọng điệu nghe giống như mấy lão già chúng tôi vậy. Tuổi trẻ thì phải có tinh thần phấn chấn chứ.



An Tại Đào cũng cười, đầy thâm ý nói:



- Phó chủ tịch thành phố Triệu cũng vẫn chưa già mà. Đảng và nhân dân đang rất cần những đồng chí lão thành có kinh nghiệm như ngài.



An Tại Đào cố ý nhấn mạnh "Phó chủ tịch thành phố Triệu", Triệu Kiến Quốc đương nhiên là nghe ra sự trào phúng trong đó. Tuy nhiên, Triệu Kiến Quốc cũng không thèm quan tâm sự châm chọc khiêu khích này của An Tại Đào. Bởi vì lãnh đạo Ban tổ chức cán bộ Tỉnh ủy đã tìm ông ta nói chuyện. Trình tự khảo sát cơ bản đã chấm dứt, chờ trong hội nghị thường vụ Tỉnh ủy sẽ cùng với các cán bộ khác cùng nhau điều chỉnh.



Dựa theo thường quy và trình tự, vị trí Chủ tịch thành phố Lam Yên đã không thoát khỏi tay ông ta, cho nên Triệu Kiến Quốc giờ phút này tâm tình càng thêm thả lỏng. Cũng chính vì thế, khi đối diện với An Tại Đào, ông ta mới cố tình biểu hiện như thế.




Mã Hiểu Yến giơ cao tay:



- Đối với buổi bán đấu giá lần này, UBND thành phố rất coi trọng. Bí thư Thành ủy An, Chủ tịch UBND thành phố Dương đã nhiều lần ra chỉ thị quan trọng cho công tác trù bị bán đấu giá. Chủ tịch thành phố Dương đã mấy lần triệu tập quản lý của trung tâm quản lý xe và người của công ty bán đấu giá cùng nhau họp nghiên cứu xác định phương án bán đấu giá.



- Trải qua năm ngày bán đấu giá, hội bán đấu giá lần này đã thuận lợi hoàn thành. Có thể nói cho mọi người biết, hội bán đấu giá lần này rất thành công, đạt được thành quả huy hoàng. Toàn bộ 521 chiếc xe đã được bán ra ngoài. Tôi vừa mới nhận được số liệu cơ bản từ những đồng chí ở trung tâm.



Mã Hiểu Yến cười, giơ tờ giấy trong tay, liếc mắt nhìn mọi người rồi cất cao giọng nói:



- 521 chiếc xe bán ra thu vào được bảy mươi bảy triệu tám trăm chín mươi ngàn. Sau khi khấu trừ tiền thuê công ty bán đấu giá thì lần này tài chính của thành phố thu vào hơn bảy mươi bảy triệu.



Trong hội trường lập tức vang lên tiếng thì thầm to nhỏ và thán phục. Con số này vượt qua dự đoán của mọi người. Đây không phải là một con số nhỏ. Phải biết rằng, một huyện nhỏ thu vào một năm mới được hơn một trăm triệu đồng.



Chợt, trong hội trường vang lên tiếng vỗ tay nhiệt liệt. Sau khi đợi cho tiếng vỗ tay ngừng, Mã Hiểu Yến mới cười nói:



- Sau đây, xin mời Phó bí thư Thành ủy, Chủ tịch thành phố Dương Hoa lên phát biểu.



Dương Hoa tiếp nhận micro, tổng kết lại kết quả của việc bán đấu giá lần này và những công tác cơ sở của UBND thành phố. Trong bài phát biểu, cô còn cố ý điểm danh khen ngợi sự cố gắng của trung tâm quản lý xe công Phòng Sơn. Tiền Tuyết Lệ ngồi ở dưới ghế, nghe như vậy thì trong lòng vui như tết. Cô hiểu được, dừng ở đây, công tác của cô xem như là đã có thành tịch. Dựa vào thái độ thân thiết của An Tại Đào và Dương Hoa đối với cô, cô như thấy được sự hy vọng sau này của mình.



Dương Hoa nói chuyện trong khoảng vài phút, sau đó liền cười nói:



- Sau đây, mời Bí thư An tuyên bố một chuyện đại sự, đồng thời ra chỉ thị trọng yếu.



Tuyên bố một đại sự? Những phóng viên ngồi ở dưới và có không ít những đại diện của các xí nghiệp cảm thấy tò mò, đều nhìn An Tại Đào bằng ánh mắt nghi hoặc.