Quan Thanh

Chương 668 : Tân Uỷ Viên Thường Trực Phó Chủ Tịch Thành Phố (phần 1)

Ngày đăng: 01:47 20/04/20


Buổi sáng hôm sau, Chủ tịch tỉnh Hám Tân Dân, Ủy viên thường vụ Tỉnh ủy, Trưởng ban Tổ chức cán bộ Hạ Hầu Danh đoàn người đúng giờ chạy đến thành phố Phòng Sơn.



Mặc dù là Chủ tịch của một tỉnh, nhưng ở tỉnh Đông Sơn, ông hoàn toàn xứng danh là nhân vật số hai quyền cao chức trọng. Chủ tịch tỉnh xuất hành tất nhiên là phải có người đi theo. Mặc dù Hám Tân Dân làm việc khá khiêm tốn, nhưng lần này đến Phòng Sơn, cùng với Trưởng ban thư ký UBND tỉnh kiêm Chánh văn phòng Mã Minh Tài, còn có Giám đốc sở Giáo dục Trương Kim Ái và một số người. Hơn nữa, Hạ Hầu Danh cùng với người của Ban tổ chức cán bộ Tỉnh ủy, tổng cộng hơn mười người, trong đó có mấy người là thư ký.



Sở Công an tỉnh phái xe cảnh sát mở đường. Sau khi xe Hám Tân Dân tiến vào Phòng Sơn thì quay trở về, Đương nhiên, khi đó xe của Cục công an Phòng Sơn xe mở đường và bảo vệ. Dù sao thì cũng là hai lãnh đạo tỉnh đến, Hám Tân Dân mặc dù khiêm tốn nhưng cảnh vệ tất yếu là không thể thiếu.



Mà An Tại Đào cho dù là chán ghét quy cũ nghênh đón rườm rà của quan trường, nhưng cũng không thể thay đổi. Đó chính là sự nể mặt. Chủ tịch tỉnh và Ủy viên thường vụ Tỉnh ủy đến, quy cách đương nhiên là phải cao. Nếu để cho hai vị lãnh đạo chủ chốt xảy ra vấn đề thì cho dù là An Tại Đào cũng không thể tha thứ được.



Chủ tịch thành phố Dương Hoa đích thân mang xe dẫn đường, từ đường cao tốc trở về tòa nhà Thành ủy. Suốt dọc đường, xe cảnh sát giao thông trước tiên khai thông xe cộ, rất nhiều xe đã tránh qua một bên. Còn An Tại Đào thì cùng với Hám Tân Dân và Hạ Hầu Danh ngồi cùng một chiếc xe.



Đây là lần đầu tiên Hám Tân Dân đến Phòng Sơn sau khi nhậm chức tại Đông Sơn. Ông ta rất có hứng thú nhìn qua cửa kính xe quan sát cảnh tượng thành phố Phòng Sơn. Hiển nhiên, đối với những gì trước mắt, ông cảm thấy có chút giật mình và không ngờ. Trong suy nghĩ của Hám Tân Dân, thành phố Phòng Sơn là một căn cứ công nghiệp có tiếng của tỉnh Đông Sơn. Tuy rằng cải cách mở cửa đã lâu, nhưng sau khi cải cách thì trong thập niên 80 và 90, nền kinh tế phát triển rất chậm, xếp hạng gần cuối ở tỉnh. Ngay cả những năm gần đây mặc dù đã có sự phát triển nhưng cũng không nhanh.



Nhà cao tầng san sát nhau, đường cái mở rộng, toàn bộ bố cục thành phố rất đẹp, cách thức mới mẻ, nhất là việc xanh hóa thành phố đã bao trùm hết thảy. Một hơi thở đô thị hiện đại đập vào trước mũi. Nguồn: https://truyenfull.vn



Hám Tân Dân cười ha hả, quay đầu lại nhìn An Tại Đào, cất cao giọng nói:



- Đồng chí Tại Đào, nghiêm khắc mà nói, đây là lần thứ hai tôi đến Phòng Sơn. Lần đầu tiên là mười năm về trước. Nói thật, tôi rất giật mình. Thật không ngờ, một thành phố công nghiệp lâu đời như vậy chỉ trong vài năm ngắn ngủi đã thay đổi diện mạo. Không tồi, không tồi. Có thể nhìn ra được, mấy năm qua, các đồng chí ở Thành ủy và UBND thành phố Phòng Sơn làm công tác rất tốt.



Hạ Hầu Danh ngồi bên cạnh cũng chen vào nói:



- Chủ tịch tỉnh Dân, tôi đã nói rồi, hiện tại Phòng Sơn không thua gì những thành phố vùng duyên hải. Tôi đã đến Phòng Sơn hai lần, lưu lại ấn tượng sâu đậm nhất cho tôi chính là sự xanh hóa của thành phố. Có thể nhìn thấy công viên phía trước thì biết. Bí thư Tiểu An, công trình xanh hóa của thành phố các người làm không tồi đấy.




- Đồng chí Tại Đào, các người có suy xét đến việc dẫn xây dựng ống dẫn khí thiên nhiên hay không? Trước đây, ở tỉnh cũng đã thương lượng với tập đoàn Thạch Hóa ở trung ương, Bí thư Niên cũng đã nhắc đến vấn đề này. Trong toàn thành phố cấp địa ở tỉnh, trước mắt chỉ có Phòng Sơn và một số ít các thành phố khác là dùng đến khí thiên nhiên.



- Chủ tịch tỉnh Hám, chúng tôi nằm mơ cũng muốn có thể dẫn được khí thiên nhiên vào. Khí thiên nhiên có giá trị rất cao trong việc bảo vệ môi trường. Nhưng vì vị trí địa lý của Phòng Sơn, các tuyến ống ở trên đều cách chúng tôi quá xa, dẫn khí thiên nhiên vào phí tổn rất cao. Đo lường tính toán, vận chuyển đến nhà dân thì phí tổn là không thể tính. Như vậy thì tất sẽ phải tăng giá, mà như thế thì sẽ mang đến cho người dân thành phố một gánh nặng rất lớn.



Hám Tân Dân mỉm cười:



- Từ từ rồi sẽ được. Bước tiếp theo, ở tỉnh sẽ tiếp tục đàm phán với tập đoàn Thạch Hóa ở trung ương, xem có thể mở một lỗ hổng ở vùng phụ cận Phòng Sơn hay không. Chúng tôi có thể cho các người tranh thủ một chút.



An Tại Đào mừng như điên, liên tục gật đầu cảm ơn:



- Cám ơn lãnh đạo tỉnh, tôi xin đại diện cho Thành ủy và UBND thành phố Phòng Sơn cùng với hơn bốn triệu nhân dân Phòng Sơn, cảm ơn sự quan tâm của lãnh đạo tỉnh đối với sự phát triển kinh tế xã hội ở Phòng Sơn.



Hám Tân Dân và Hạ Hầu Danh nhìn nhau cười:



- Tôi nói rồi, Trưởng ban Hạ Hầu à, vị Bí thư Tiểu An này của chúng ta thật đúng là một người tinh ranh, tận dụng mọi thứ để có thể tranh thủ người khác. Được rồi, đồng chí Tại Đào, tôi chỉ là nói lén thôi, chứ không đảm bảo được. Nếu chuyện không xảy ra thì tôi đảm đương không nổi đâu.



Haha! An Tại Đào cũng cười, không nói vấn đề này nữa. An Tại Đào xem ra, việc dẫn khí thiên nhiên phí tổn rất cao. Hắn cũng không nghĩ chuyện này sẽ thành. Đương nhiên, nếu ở tỉnh mạnh mẽ đồng ý, thì hắn cũng vui vẻ mà hưởng thôi. Chỉ có điều hắn biết rõ khó khăn quá lớn, sợ Hám Tân Dân chỉ là ngẫu nhiên mà nói thôi.