Quan Thanh
Chương 707 : Cơn lốc hỏi tội (phần 2)
Ngày đăng: 01:48 20/04/20
Lý Nguyệt Như ngây người nhìn ra ngoài ban công, trong lúc nhất thời không biết tâm trạng của mình như thế nào. Vừa cảm phục, lại mơ hồ có vài phần mất mát. An Tại Đào quyền cao chức trọng, là cán bộ cấp thứ trưởng, theo lý thuyết thì cô là người từ cục sai đến để phục vụ cho lãnh đạo của mình. Mà cô cũng nguyện ý, thừa dịp này để kéo gần quan hệ với An Tại Đào. Nhưng An Tại Đào lại dường như không muốn cho cô một cơ hội nào cả.
Lý Nguyệt Như chậm rãi quay người sang chỗ khác, nhìn bóng dáng anh tuấn của An Tại Đào, trong lòng rối bời. Cho đến khi nghe tiếng ho khan của An Tại Đào bên ngoài, cô mới đỏ mặt vội vàng đi ra.
Ngày 5 tháng 10, An Tại Đào cùng với toàn bộ thành viên của tổ công tác quốc vụ viện, kết thúc đợt làm việc tại tập đoàn khai thác mỏ Nam Hà, ngồi máy bay bay về Yên Kinh.
Tuy rằng, lấy cấp bậc của An Tại Đào, dựa theo quy định và tiêu chuẩn, hắn có tư cách sử dụng khoang hạng nhất, nhưng An Tại Đào và thành viên tổ công tác vẫn kiên trì ngồi khoang thương vụ.
Vừa mới lên máy bay, An Tại Đào theo thói quen lật báo ra xem, mà cũng từ Báo chiều Nam Hà phát hiện một tin tức khiến hắn tức phát điên.
- Theo phóng viên tin tức ở Nam Châu, việc cứu hộ tai nạn mỏ ở Mạnh Gia Loan sắp được công ty điện ảnh Nam Châu làm thành phim với tựa đề tạm thời là "Ba ngày ba đêm, dự tính mức vốn đầu tư là mười triệu nhân dân tệ và sẽ trình chiếu trước ngày lễ quốc khánh sang năm.
Nhìn thấy sắc mặt trầm ngâm của An Tại Đào, ngồi bên cạnh hắn Lý Nguyệt Như nhỏ giọng hỏi một câu:
- Cục trưởng An, anh cảm thấy không khỏe à? Có phải là anh say máy bay? Để em đi tìm nhân viên phục vụ lấy thuốc cho anh.
An Tại Đào lắc đầu, thuận tay đưa tờ báo cho Lý Nguyệt Như, trầm giọng nói:
- Cô hãy xem đi, những người này quả thực là vô sỉ, vô sỉ cực kỳ.
Ở một quầy bán quần áo tại lầu ba, cô nhàm chán xem qua sản phẩm, đột nhiên ánh mắt phát hiện một bóng dáng quen thuộc.
Mã Hiểu Yến đột nhiên quay đầu lại, lại phát hiện bóng dáng người phụ nữ đó đi xuống thang máy. Mã Hiểu Yến lập tức bỏ qua bộ quần áo đang xem trong tay, chậm rãi đuổi theo.
Mắt thấy người đó lên taxi, cô cũng khẩn trương leo lên một chiếc taxi đi theo. Mãi cho đến một nhà trẻ ở một khu vực thuộc thành phố Thiên Nam mới dừng lại. Trước cổng nhà trẻ đã có đầy phụ huynh đến đón con.
- Tiểu thư, có đi xe nữa hay không?
Gã tài xế có chút khó chịu hỏi.
Mã Hiểu Yến liếc nhìn lái xe, thuận tay đưa qua một trăm đồng, nhẹ nhàng nói:
- Thật ngại quá, làm ơn chờ tôi một lát. Tôi ở đây chờ bạn.
Mã Hiểu Yến không xuống xe, chỉ ngồi trong xe có chút thất thần nhìn người phụ nữ đứng cách nhà trẻ đó không xa, ánh mắt hơi chút sáng lên.