Quan Thanh
Chương 715 :
Ngày đăng: 01:48 20/04/20
Cuộc nói chuyện của An Tại Đào ở Đại học Yến Sơn trở thành đề tài sốt dẻo nhất trong tháng. Rất nhiều bài viết về An Tại Đào xuất hiện trên diễn đàn mạng nội bộ của Đại học Yến Sơn như nấm mọc sau mưa, thậm chí, rất nhiều sinh viên còn sưu tập tất cả hình ảnh và tin tức về An Tại Đào trên mạng, xưng tụng hắn là "Bạn học cùng trường kiệt xuất nhất trong hai mươi năm qua", mở cho hắn một trang "Thể kỷ truyện" trên truyenfull.vn" (1)
Đối với các sinh viên tuổi đôi mươi phong nhã hào hoa, tương lai tràn đầy hy vọng, An Tại Đào xuất thân là học sinh cùng trường rồi lại một bước lên mây, trở thành nhân vật có địa vị cao được truyền tụng, không thể nghi ngờ, đã là một điển hình mẫu mực để họ noi theo. Cho dù ai cũng biết, kinh nghiệm và cảnh ngộ của An Tại Đào là điều không thể lặp lại, nhưng càng ngày càng nhiều sinh viên Đại học Yến Sơn lấy An Tại Đào làm tấm gương phấn đấu cho cuộc đời mình.
Như An Tại Đào đã nói, đời người cần phải có lý tưởng, bản thân An Tại Đào đã "cung cấp" một hình mẫu của sự thành công để vô số người ở tầng lớp dưới trông vào.
Theo lý thuyết, cũng là người xuất thân từ Đại học Yến Sơn, Hạ Hiểu Tuyết hiện quản lý tập đoàn Long Đằng, là nữ tỉ phú hàng đầu người Hoa, trong lĩnh vực kinh tế có thể nói là hết sức hiển hách, nhưng ở Đại học Yến Sơn, cô lại không nổi tiếng bằng An Tại Đào. Hiện giờ, trong đề tài câu chuyện của nhiều sinh viên, phần lớn, cô chỉ được nhắc tới với tư cách là vợ của An Tại Đào.
Trên thực tế, trong hai mươi năm vừa qua, cũng có nhiều người ưu tú, từng là sinh viên của Đại học Yến Sơn, chẳng hạn như ngành vật lý năng lượng cao có học giả kiệt xuất Chu Lan ở Mỹ, rồi tác gia nổi tiếng Hứa Đông Sinh, những người này nổi tiếng hơn An Tại Đào, nhưng sức ảnh hưởng tới sinh viên lại không bằng An Tại Đào. Nói chung, đó là vì ý thức quan bản vị đã ăn sâu vào tiềm thức mỗi người trong xã hội chúng ta "Làm quan là có tiền đồ nhất", cho nên một cán bộ lãnh đạo cấp phó bộ như An Tại Đào mới được coi là "Bạn cùng trường kiệt xuất nhất".
An Tại Đào cũng không biết, lúc hắn lên diễn thuyết, cấp dưới của hắn, thư ký Phó trưởng phòng Lý Nguyệt Như cũng ngồi ở phía dưới. Đại học Yến Sơn hoạt động sôi nổi, mời rất nhiều cựu sinh viên của trường, hơn nữa, có một số cựu sinh viên nghe tin liền tự động đến tham dự.
Là một trong số các trường đại học đứng đầu cả nước, cựu sinh viên Đại học Yến Sơn rất đông, trải rộng ở các địa phương trong nước cũng như đủ các tầng lớp trong xã hội, trong đó có mặt đầy đủ các nhân vật xuất sắc ở các ngành.
Đối với Lý Nguyệt Như, An Tại Đào không chỉ là một thần tượng mà còn là một kẻ bề trên nắm quyền lực trong tay, có thể thay đổi vận mệnh của rất nhiều người. Sau khi hoạt động kết thúc, cùng ngày, Đại học Yến Sơn mở tiệc chiêu đãi các khách quý. Cơm nước xong, An Tại Đào, Hạ Hiểu Tuyết và Mạnh Cúc không rời trường ngay mà thong thả đi dạo trong vườn trường. Họ vừa đi vừa nói chuyện, vừa ngắm nhìn phong cảnh, nhớ lại chuyện cũ.
Hiển nhiên có rất nhiều sinh viên qua lại nhận ra An Tại Đào. Dù sao, một kẻ bề trên uy nghiêm, nho nhã, anh tuấn như An Tại Đào đi dạo trong vườn trường là quá mức "chói mắt". Hắn vốn là loại người cho dù ở giữa biển người cũng nổi bật hẳn lên như hạc giữa bầy gà, hơn nữa, còn có hai cô nàng vô cùng xinh đẹp Hạ Hiểu Tuyết và Mạnh Cúc đi cùng, muốn người khác không chú ý là điều không thể.
Một số nữ sinh viên bạo gan, đỏ mặt chạy tới chụp ảnh với An Tại Đào và xin chữ ký của hắn, trong lúc nhất thời, từ hội trường của Đại học Yến sơn tới cổng trường chật kín sinh viên. Vô hình trung, Hạ Hiểu Tuyết và Mạnh Cúc bị mọi người "thờ ơ", trong hào quang của An Tại Đào, ngay cả Hạ Hiểu Tuyết và Mạnh Cúc cũng trở thành mờ nhạt.
Thấy An Tại Đào bị một đám nữ sinh viên thanh xuân, thanh tú vây quanh, hắn điềm tĩnh ký tên hoặc chụp ảnh lưu niệm với các cô, Hạ Hiểu Tuyết nhẹ nhàng che miệng cười:
-Chị Cúc, không ngờ hắn cũng có phần giống diễn viên điện ảnh đấy chứ! Lại còn được nữ sinh viên o bế… Hai chúng ta sẽ không phản ứng nha!
Mạnh Cúc khẽ mỉm cười:
-Sinh viên thời nay không giống với thời của cô đâu! Các cô sinh viên bây giờ rất thực tế, hắn làm lãnh đạo cao cấp như thế, càng khiến mọi người chú ý.
Hai cô đang khẽ bàn luận, chờ An Tại Đào đi ra. Đột nhiên, ba cô gái tuổi độ hai mươi lăm, hai mưoi sáu đi tới, trong đó người dẫn đầu là một cô gái khá thanh tú, sắc mặt ửng đỏ, kính cẩn chào hỏi:
-Xin chào Chủ tịch hội đồng quản trị Hạ và Tổng giám đốc Mạnh.
-Nhà cô ở Bắc Kinh, cô rời bỏ Bắc Kinh được sao? Từ cơ quan Trung ương chuyển đến địa phương, đây không phải là một lựa chọn sáng suốt, cô nên biết, có biết bao nhiêu người muốn vào cơ quan nhà nước mà không được…
-Cục trưởng An, tôi chưa kết hôn, không phải chuyển nhà, cuộc sống cũng không đến nỗi phải thiếu thốn, đi cơ sở rèn luyện rất tốt. Tôi biết, tôi nói như thế này là rất mạo muội, là thêm phiền phức cho lãnh đạo. Nhưng tôi nghĩ, nếu có thể, xin lãnh đạo cho tôi một cơ hội, dìu dắt tôi một chút.
Lý Nguyệt Như hơi khẩn trương, nói chuyện hơi lộn xộn:
-Một năm vừa qua, được ở bên lãnh đạo, tôi học được rất nhiều điều, tôi muốn được tiếp tục công tác bên lãnh đạo…
Không thể không nói, cô gái Lý Nguyệt Như này tuy không có tài năng và dung mạo xuất chúng, nhưng lại rát tinh mắt. Cô đoán biết tương lai An Tại Đào tiền đồ vô lượng, có thể có quan hệ gần gũi hơn với An Tại Đào và dựa vào hắn, sẽ rất có ích cho tương lai phát triển của cô. Cô biết, một năm công tác bên cạnh An Tại Đào là một cơ hội rất quan trọng trong cuộc đời cô, cô không muốn bỏ qua một "kỳ ngộ" như vậy. Nếu cứ ở lại cơ quan Trung ương, cả đời này có khả năng cũng chỉ như vậy. Giờ là cấp phó phòng, rồi cấp phòng, mười năm nữa có lẽ sẽ lên tới cấp cục phó, nhưng muốn vượt qua cánh cửa cấp cục phó này để lên cao hơn là điều khó như lên trời.
-Nếu cô làm như vậy, ra khỏi cơ quan Trung ương thì dễ nhưng muốn vào lại thì rất khó. Hơn nữa, một khi cô rời khỏi Bắc Kinh, muốn quay về cũng không phải dễ dàng.
An Tại Đào lẳng lặng nhìn Lý Nguyệt Như, nói một cách đầy thâm ý.
Hắn có thể nhìn ra được tham vọng của Lý Nguyệt Như qua ánh mắt của cô, nhưng người ra làm quan, mà không có tham vọng và ham mê quyền lực thì cũng không bình thường.
Nhưng qua một năm làm việc chung, An Tại Đào cũng hiểu, Lý Nguyệt Như là một phụ nữ rất kiên định và cầu tiến, là loại thanh niên muốn làm việc thật sự. Người như vậy, nếu được tạo cơ hội, nói không chừng, cô sẽ thật sự làm nên sự nghiệp. Về mặt nào đó, hắn có thể thấy bóng dáng của Dương Hoa trên người cô.
-Cục trưởng An, tôi thật sự muốn đi rèn luyện…
Lý Nguyệt Như thấy An Tại Đào không tức giận, lại nói thăm dò.
An Tại Đào liếc nhìn cô như nhìn thấu cả gan ruột, mỉm cười:
-Ha ha, sau này có dịp lại nói sau. Cô cũng đừng quá đặt nặng, tiếp tục công tác cho tốt, cho dù ở nơi đâu, công tác vĩnh viễn là vị trí quan trọng nhất.
(1)Thể kỷ truyện (một thể loại viết sử truyền thống của Trung Quốc: kỷ là bản kỷ của đế vương; truyện là các truyện của các nhân vật khác, bắt đầu từ Sử ký của Tư Mã Thiên)