Quan Thanh
Chương 728 :
Ngày đăng: 01:48 20/04/20
Điều kiện của những cán bộ cơ sở này thật ra đều không có vấn đề gì. Nếu không thì cũng sẽ không xếp vào danh sách khảo sát của Ban tổ chức cán bộ Tỉnh ủy. Nhưng nói thật, quan trường ở trên không thiếu cán bộ tư cách ngang nhau, tiêu chuẩn phù hợp, thậm chí so với những người này còn ưu tú hơn. Cho nên, trong cuộc hội nghị mới tạo nên sự tranh luận.
Trong đó có một bộ phận là người mà Lý Đại Niên lúc trước đã đề bạt lên. Lý Đại Niên tuy rằng đã rời chức khỏi Đông Sơn, nhưng ông ta hiện nay lại là Bí thư Tỉnh ủy của một tỉnh có nền kinh tế phát triển mạnh nhất nước, lại là Ủy viên Bộ chính trị. Địa vị Đảng nội quyết định sự phát triển trong tương lai của Lý Đại Niên, dám đắc tội với ông thì không nhiều lắm.
Hơn nữa, quan hệ Lý Đại Niên và An Tại Đào như thế nào và An Tại Đào đã biểu thị phải kiên quyết giúp Lý Đại Niên thu thập tàn cục ở đây. Đủ loại nhân tố chồng lên nhau, về phần những cán bộ do Lý Đại Niên đề danh đều thuận lợi thông qua, không ai tỏ vẻ dị nghị.
Đây là điều đương nhiên, và nó nằm trong dự kiến của An Tại Đào.
Tuy nhiên, ngoài dự đoán của An Tại Đào, chính là những cán bộ mà Hám Tân Dân đề danh đã bị không ít những Ủy viên thường vụ khác tỏ vẻ nghi hoặc. Tỏ vẻ nghi hoặc không phải là mục đích chính, mà làm cho người đó rút lui thay thế bằng người của mình mới là mục đích chính.
Nếu là trước đây thì sẽ không xuất hiện tình huống này, nhưng hiện tại Hám Tân Dân rõ ràng sắp bị trung ương chuyển đi chỗ khác, đến tỉnh ngoài nhiều lắm là làm một Bí thư Tỉnh ủy bình thường. Lực ảnh hưởng của ông ta ở quyền lực cao tầng tỉnh Đông Sơn đã bị suy yếu.
Lòng người dễ thay đổi. Quan trường cũng như thế khiến cho An Tại Đào trong lòng pha vài phần cảm thán. Đồng thời, cũng đã mang đến một lời cảnh báo cho hắn, quyền lực phân tranh ở cao tầng không đơn giản như ở cở sở. Nó phức tạp và hay thay đổi.
Người thứ nhất làm khó dễ chính là Phó bí thư Tỉnh ủy Tôn Gia Ung.
Tôn Gia Ung khoát tay, thản nhiên nói:
- Đồng chí Tân Dân, đồng chí Tại Đào, người khác thì tôi không có ý kiến, nhưng duy chỉ có đồng chí Hoàng Đại Sơn được đề bạt làm Giám đốc sở Giao thông thì tôi cảm giác không ổn. Vì sao lại không ổn? Không phải là nói đồng chí Hoàng Đại Sơn không đáng tin cậy, càng không phải nói thành tích của anh ấy không đủ lớn, mà là sở Giao thông dù sao cũng là một bộ môn có tính nghiệp vụ chuyên nghiệp. Nhân vật số một của Sở Giao thông không chỉ quản lý mà còn phải am hiểu nghiệp vụ, càng phải có kinh nghiệm trong công tác sản xuất. Nhưng đồng chí Hoàng Đại Sơn thì sao? Là cán bộ xuất thân từ công tác Đảng, tôi đã chú ý đến lý lịch của anh ta. Từ Bí thư Đảng ủy thị trấn đến Bí thư Huyện ủy, rồi đến Phó bí thư Thành ủy quản lý Đảng và quần chúng. Để một người chỉ có kinh nghiệm quản lý công tác Đảng mà thiếu kinh nghiệm quản lý ngành sản xuất làm Giám đốc sở Giao thông thì mọi người cảm thấy thích hợp sao?
- Không thích hợp, rất không thích hợp!
Tôn Gia Ung không chỉ có tự quyết định mà còn đề cao âm điệu, biểu lộ sự kiên quyết phản đối của ông ta.
Lời nói của Tôn Gia Ung khiến Hám Tân Dân nghe xong, sắc mặt đột nhiên trầm xuống.
Nhưng Hám Tân Dân còn chưa kịp nói gì thì Ủy viên thường vụ tỉnh ủy, Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật tỉnh Chu Giai liền phụ họa:
- Ừ, không sai, không sai. Tôi cũng hiểu được vấn đề này. Đồng chí Hoàng Đại Sơn nếu phù hợp với điều kiện đề bạt thì đề bạt, không có vấn đề gì lớn. Nhưng chúng ta nên đặt anh ấy ở một vị trí thích hợp hơn.
- Giống như vừa rồi Bí thư Tại Đào đã nói, chúng ta cần phải đặt những cán bộ thích hợp vào những cương vị thích hợp, lúc này mới phù hợp với nguyên tắc tổ chức, cũng là cơ sở quan trọng để thúc đẩy sự nghiệp của chúng ta tiến về phía trước.
- Không chỉ là có Hoàng Đại Sơn, mà còn có Cơ Bằng Viễn ở sở Xây dựng, Lưu Xuân Tú ở UBND tỉnh đều tồn tại vấn đề như thế. Nghiệp vụ tố chất và năng lực công tác đều không thích hợp. Tôi đề nghị điều chỉnh lại một chút. Thậm chí có thể giảm đi một số người, đem ánh mắt nhìn ra xa hơn. Trong đội ngũ cán bộ của chúng ta có rất nhiều đồng chí ưu tú, xuất sắc hơn.
Chu Gia khoát tay, kết thúc lời phát biểu của mình.
Chu Giai vừa dứt thì Chủ nhiệm Ủy ban Chính trị Pháp luật Chu Hoành Vĩ cũng phát biểu ý kiến cùng quan điểm. Ba người đều nói như vậy, không khí trong hội trường lập tức sôi nổi hẳn lên. Rất nhiều Ủy viên thường vụ mồm năm miệng mười bắt đầu nghi ngờ. Ủy viên thường vụ, Bí thư Thành ủy Thiên Nam Ma Minh Lương lại trực tiếp dùng bút đỏ khoanh tròn một vài người rồi sau đó bắt đầu đưa ra ý kiến.
Mọi người đều nói, không khí nhìn qua thì tưởng như sôi nổi nhưng lại thành ra hỗn loạn. Bất giác Chủ tịch tỉnh Hám Tân Dân sắc mặt trở nên khó coi, khóe miệng hơi co giật.
Thế nên, Lý Bình muốn xuống xe mở cửa thay cho hắn cũng không kịp.
Ngày hôm sau, vào buổi sáng, trước sau có bốn Ủy viên thường vụ tỉnh ủy gọi điện thoại cho An Tại Đào nói về việc đề bạt cán bộ. An Tại Đào trong lòng biết rất rõ, bất kể bọn họ thăm dò hay là thỉnh cầu, hắn đều giống như một tảng đá cứng, ai đến cũng không.
Các Ủy viên thường vụ càng làm hung, thì hắn càng có thể phán đoán được tình thế. Kỳ thật, lúc này đây, quyền lực phân tranh sẽ trợ giúp hắn đứng vững gót chân ở Tỉnh ủy. Từ góc độ của người xem, hắn hy vọng chuyện này có thể tiếp tục tranh cãi ầm ĩ, khiến cho dấu hiệu phân hóa quyền lực trong cao tầng Tỉnh ủy ngày càng rõ rệt.
Nói cách khác, An Tại Đào hy vọng nhìn thấy một tình thế càng thêm trong sáng hóa trong cao tầng quyền lực Tỉnh ủy.
Buổi chiều ngày thứ ba, dưới sự triệu tập của An Tại Đào, hội nghị thường vụ tiếp tục họp thảo luận về ứng cử viên đề bạt. Trong cuộc họp, gần như là không có sai biệt gì với lần trước. Ngay từ đầu cuộc họp, các Ủy viên thường vụ đều vì lợi ích riêng của mình mà biện luận.
Kỳ thật, ý đồ bọn họ không cần nói đến Hám Tân Dân, ngay cả An Tại Đào cùng với Phó chủ tịch tỉnh Trần Sáng trong lòng đều rõ như ban ngày. Đơn giản chỉ là muốn chia cái bánh ngọt lợi ích chính trị mà thôi. Hám Tân Dân khi bị điều đi rồi, dựa vào cái gì mà muốn chiếm hết lợi ích chứ? Nếu phải đi thì nên đi trong giác ngộ. Trước khi đi mà còn muốn tranh quyền với mọi người thì thật là tức cười.
Đương nhiên, việc tranh chấp này cũng biểu hiện một nội hàm nào đó. Có những lãnh đạo tuy không có cán bộ đề bạt nhưng vẫn làm bộ đề bạt vì nó sẽ ảnh hưởng trực tiếp đến địa vị quyền lực trong bộ máy Ủy viên thường vụ Tỉnh ủy sau này.
An Tại Đào vẫn duy trì trầm mặc như trước. Phó chủ tịch thường trực tỉnh vẫn vậy, Hạ Hầu Danh cũng thế. Hám Tân Dân tức giận bất bình tiến hành tranh luận với các Ủy viên thường vụ khác, thậm chí có thể nói là làm mất đi phong độ của mình.
Thấy một số Ủy viên thường vụ không ngờ không nể mặt mình, Hám Tân Dân đột nhiên phẫn nộ, vỗ bàn âm trầm nói:
- Danh sách này đã được thông qua trong hội nghị thường vụ lúc trước. Ban tổ chức cán bộ tỉnh ủy đã tiến hành bước đầu khảo sát, thực hiện những trình tự của bộ phận. Lúc ấy, các vị đang ngồi đây, ngoại trừ đồng chí An Tại Đào, đồng chí Trần Sáng thì ai cũng đều giơ tay đồng ý. Nhưng sao đến bây giờ, một số đồng chí lại đưa ra ý kiến bất đồng. Làm sao vậy? Chúng ta tiếp tục trong hội nghị này cãi cọ nhau, hay là muốn đẩy ngã nó? Đây là sự tình mà Bí thư Đại Niên khi còn đảm nhiệm đã định ra. Bí thư Đại Niên đi chưa được hai ngày, chúng ta ở trong này xảy ra cảnh nội chiến. Quả thật chẳng hiểu ra làm sao!
Hám Tân Dân tức giận nên lời nói cũng khó nghe.
Khụ khụ!
Không ngờ xảy ra tình huống như thế, An Tại Đào không thể cứ duy trì trầm mặc, khẩn trương đứng ra hòa giải. Hắn ho khan vài tiếng, cất cao giọng nói:
- Haha, mọi người tranh luận với nhau, chứng tỏ rằng việc đề bạt cán bộ quả thật tồn tại vấn đề. Như vậy đi, tôi đề nghị đem chuyện này báo cáo cho Bí thư Trương Đức Phúc đang dưỡng bệnh tại Yên Kinh, để nghe ý kiến của Bí thư Trương một chút. Tôi cũng sẽ đến Yên Kinh để giáp mặt báo cáo với Bí thư Trương, đồng thời cũng đại diện cho Tỉnh ủy và UBND thăm hỏi Bí thư Trương.
- Mặt khác, tôi cho rằng, Tỉnh ủy và UBND tỉnh hẳn là phái một số đồng chí đến Yên Kinh, liên hệ với văn phòng của chúng ta ở Yên Kinh vì Bí thư Trương phục vụ.
An Tại Đào cất cao giọng.
Đối với đề nghị của An Tại Đào, Trần Sáng là người thứ nhất hưởng ứng:
- Tôi đồng ý với ý kiến của Bí thư An.