Quán Trà Tình Yêu Của Tiễn Tiểu Háo

Chương 34 : Tiễn tiểu háo mình cùng một chỗ đi

Ngày đăng: 01:00 19/04/20


34. Tiễn Tiểu Háo, Mình Cùng Một Chỗ Đi...



Sở Cố Hoài vừa bước khỏi quán trà, liền nghe Tiễn Tiểu Háo” Oa” khóc nức nở cước bộ dừng một chút, sau đó xoay người lại, chạy về phía Tiễn Tiểu Háo, dùng sức kéo nàng đến trong lồng ngực mình.



“ Không khóc.”



“ Vẫn, vẫn khóc......” Tiễn Tiểu Háo nghẹn ngào cãi lại Sở Cố Hoài.



“ Ngoan, là chị sai.” Sở Cố Hoài nhẹ giọng an ủi.



“ Chị thật đáng ghét.” Tiễn Tiểu Háo ủy khuất chỉ khống.



“ Ừm, rất đáng ghét.” Sở Cố Hoài theo Tiễn Tiểu Háo.



“ Không thèm đếm xỉa tới chị nữa.” Tiễn Tiểu Háo quay mặt đi, tay vẫn còn gắt gao xiết chặt áo Sở Cố Hoài.



“ Khó mà làm được.” Nghe xong mấy câu giận dỗi như con nít của Tiễn Tiểu Háo, Sở Cố Hoài cười dịu dàng, lôi Tiễn Tiểu Háo chạy ra quán trà.



Chung Giai đứng tại chỗ, không có xem nhẹ nụ cười Sở Cố Hoài tặng ình trước khi đi, đây...... Đây là đại biểu cho cái gì? Chung Giai trực giác Sở Cố Hoài không đơn giản, càng thêm kiên định với ý tưởng sẽ không buông tay.



Bờ biển



“ Gió lớn quá.”



“ Ừ.”



Tiễn Tiểu Háo vừa mới khóc xong, khóe mắt còn sưng đỏ, giờ phút này nàng tựa như đã quên hết chuyện vừa rồi, thành một đứa trẻ nghịch ngợm.



“ Người ướt dễ bị cảm lạnh.” Sở Cố Hoài chặn nàng lại.



“ Không sợ, chị sẽ chăm sóc em.” Tiễn Tiểu Háo cười sáng lạn khiến cho Sở Cố Hoài nghẹt thở.



“ Đứa ngốc.”



“ Ờ, khà khà khà khà.” Tiễn Tiểu Háo ngây ngô cười đáp lại, sau đó cúi xuống nhặt lên một cái vỏ sò.



“ Chị không hề coi em là đứa con nít.” Sở Cố Hoài thản nhiên nói.




“ Tiểu Háo, đi ra, chị có chuyện muốn nói với em.”



“ Chị có chìa khóa nhá.”



“ Aishhh...... mở cửa đi, chúng ta nói chuyện.”



“ Tiễn Tiểu Háo, chúng ta cùng một chỗ đi.”



Cửa rốt cục” Đông” một tiếng mở ra, Tiễn Tiểu Háo đứng ở trong phòng, mặt đầy nước mắt, hôm nay nàng khóc rất nhiều lần.



“ Lại khóc, ai......” Sở Cố Hoài hít một hơi, lấy tay lau nước mắt trên mặt Tiễn Tiểu Háo.



“ Chị mới vừa nói gì?” Tiễn Tiểu Háo run rẩy hỏi.



“ Đi tắm rửa trước đã,trí óc tỉnh tỉnh đi rồi mình nói chuyện.” Sở Cố Hoài bước từng bước về phía trước, hôn hôn mặt đầy nước mắt Tiễn Tiểu Háo, sau đó đẩy nàng về hướng phòng tắm.



Lúc Tiễn Tiểu Háo từ phòng tắm đi ra mới tỉnh táo lại, run rẩy từ từ vào phòng, đi đến bên giường nhìn thấy Sở Cố Hoài thon dài diễm lệ nằm ở trên giường.



“ Ừm, đem sữa trong chén uống hết trước đã.” Sở Cố Hoài hất hất đầu, trên mặt xuất hiện tầng mây hồng mờ ảo.



“ Dạ.” Tiễn Tiểu Háo ngoan ngoãn bưng lên cái chén uống nhưng ánh mắt không hề rời đi Sở Cố Hoài.



“ Đừng nhìn chằm chằm chị mà.” Sở Cố Hoài rốt cục chịu không được mở miệng nói.



“ Uống xong rồi.”



“ Ừ, lại đây ngồi.” Sở Cố Hoài vỗ vỗ giường.



Tiễn Tiểu Háo ngoan ngoãn ngồi xuống vẫn là trực trực nhìn chằm chằm Sở Cố Hoài.



“ Chị Cố Hoài, vừa rồi chị nói......”



“ Ừm, cùng một chỗ.” Sở Cố Hoài nâng lên thân mình, ôm lấy Tiễn Tiểu Háo.



“ Thật, thật chứ?” Tiễn Tiểu Háo vẻ mặt không thể tin được, ngay cả nói chuyện còn nói lắp.