Quán Trà Tình Yêu Của Tiễn Tiểu Háo
Chương 40 : Vết thương chồng chất
Ngày đăng: 01:00 19/04/20
40. Vết Thương Chồng Chất...
“ Roi thứ hai, đánh mày về tội phá hư Tiễn gia nha đầu.” Sở ông nội một chút cũng không nương tay, hung hăng hướng Sở Cố Hoài trên người quất xuống, hai mắt Sở mẹ mẹ sớm đã rơi nước mắt, tựa vào Sở ba ba khóc, Tiễn ba ba Tiễn mẹ mẹ cũng cau mày, một bộ muốn nói lại thôi bộ dáng.
“ Roi thứ ba. Vì mày đã làm cho ba mẹ mày quá đau khổ.”
“ Ba!”
“ Thả tôi ra ngoài!! Cố Hoài!! Cố Hoài!!” Tiễn Tiểu Háo mạnh mẽ đập cửa, nghẹn ngào rống to, tay đập đến mức đều sưng đỏ cả lên nhưng nàng tựa hồ không cảm thấy đau, trong lòng đau đớn đã che dấu tất cả mọi thứ.
Cứ như vậy hỗn loạn qua nhiều giờ, Sở ông nội dừng tay, nhìn Sở Cố Hoài không biết đã bị hắn đánh không biết bao nhiêu roi lại còn cắn răng chống đỡ.
“ Phục hay không phục?”
“ Không phục.”
“ Cái gì? Mày! Có phải tao đánh vẫn chưa đủ hay không?!” Sở ông nội tức giận đứng lên.
“ Hai chúng cháu không sai, chỉ là yêu nhau mà thôi.” Sở Cố Hoài ngẩng đầu nhìn Sở ông nội, môi bị mình cắn ra máu, sắc mặt cũng trắng bệch.
“ Hai đứa tụi bây là nữ!”
“ Nữ thì sao?” Sở Cố Hoài giơ lên khóe miệng cười cười.
“ Chính vì là nữ nên mới không được!”
“ Ông nội, cháu không thể bỏ nàng được, nếu cháu phải nhìn thấy nàng cùng nam nhân khác ở bên nhau, cười với nam nhân khác, cấp nam nhân khác nấu cơm, nằm bên cạnh nam nhân khác, ngài bây giờ dứt khoát đánh chết cháu luôn đi.” Những lời nói này khiến cho Sở ông nội mất đi ngôn ngữ, trượt ngồi trên sô pha, Sở mẹ mẹ âm thầm rơi lệ, Tiễn ba ba Tiễn mẹ mẹ thì không ngừng thở dài.
“ Đem Tiễn nha đầu thả ra đi.” Sở ông nội đối Tiểu Trương nói.
“ Vâng.”
Tiểu Trương đi đến cửa phòng, mắt nhìn đến Sở Cố Hoài đang xoay thân mình, mắt không chớp một lần nhìn đăm đăm căn phòng, Tiểu Trương có chút khó chịu, lẹ làng mở cửa.
“ Chị cũng vậy, đứa ngốc, quỳ gối ở đó cho bị đánh, chị không biết em đau khổ thế nào đâu.”
“ Không đau.”
“ Không đau cái con khỉ, đưa em coi coi.” Tiễn Tiểu Háo chu chu miệng, đem Sở Cố Hoài dìu lại đây, vén lên áo nàng. Nhìn thấy những vết thương lớn nhỏ chồng chéo lên nhau sau lưng Sở Cố Hoài,Tiễn Tiểu Háo thật hít một hơi, trong lòng thu thành một đoàn.
“ Nhìn đáng sợ vậy thôi, không đau.” Sở Cố Hoài ra tiếng an ủi.
“ Gạt người!”
“ Thật mà, mới trước đây cũng thường xuyên bị đánh, không đau.”
“ Em không tin chị đâu!”
“ Ai.” Sở Cố Hoài thở dài, sau đó liền cười.
“ Chị cười cái gì.” Tiễn Tiểu Háo vểnh miệng hỏi.
“ Đột nhiên cảm thấy mình rất hạnh phúc.” Sở Cố Hoài nhẹ nhàng chạm chạm môi Tiễn Tiểu Háo.
“ Hạnh phúc? Chị bị đánh đến ngơ luôn rồi.” Tiễn Tiểu Háo bộ dạng uể oải tựa vào vai Sở Cố Hoài.
“ Không, bị đánh cũng không xi nhê gì cả, có em cùng chị.”
“ Chị muốn em cùng chị! Chứ không phải là đem em nhốt trong phòng sao.” Tiễn Tiểu Háo còn nhớ kỹ” Tội Ác” vừa rồi của Sở Cố Hoài
“ Còn nhớ hả? Quỷ hẹp hòi.”
“ Chị mới là quỷ hẹp hòi, cả nhà chị đều là quỷ hẹp hòi, ông nội thật là xấu.” Tiễn Tiểu Háo bất mãn nói.
“ Hửm? Ông xấu đến vậy sao?” Cửa mở ra, Sở ông nội vẻ mặt nghiêm túc ngoài cửa đứng cùng bốn cha mẹ vẻ mặt hắc tuyến.