Quán Trà Tình Yêu Của Tiễn Tiểu Háo

Chương 47 : Bỏ nhà ra đi

Ngày đăng: 01:00 19/04/20


47. Bỏ Nhà Ra Đi...



“ Oa, bá mẫu thật là lợi hại, con rất bội phục người......” Tiễn Tiểu Háo vỗ tay, vì Sở mẹ mẹ vĩ đại diễn giảng.



“ Đó là vì, bác ăn muối nhiều hơn các con ăn cơm. Nghĩ tới năm đó câu dẫn ba Cố Hoài, quả thật phí không ít sức lực.” Sở mẹ mẹ đắc ý nói.



“ Gì cơ, bá mẫu theo đuổi bá phụ a?” Tiễn Tiểu Háo kinh ngạc hỏi.



“ Vô nghĩa, chờ tên đầu gỗ kia đến truy bác đến bao giờ?”



“ Thật là lợi hại! Bá mẫu, giúp con giúp con!” Tiễn Tiểu Háo chợt đứng dậy bắt lấy tay Sở mẹ mẹ.



“ Con không phải theo đuổi thành công Cố Hoài rồi sao?” Sở mẹ mẹ khó hiểu hỏi.



“ Ai nha, không phải mà...... Chuyện đó......” Tiễn Tiểu Háo mặt đỏ hồng.



“ Nè, anh đi ra ngoài đi ra ngoài.” Tiễn Tiểu Háo đẩy đẩy Tiễn Nhị ca.



“ Ác.” Tiễn Nhị ca ngoan ngoãn đi ra phòng, còn giúp các nàng đóng cửa.



Sau đó Tiễn Tiểu Háo liền bắt đầu cùng Sở mẹ mẹ ở trong phòng âm thầm thương lượng, ai cũng không biết ngày đó các nàng buổi tối tán gẫu chuyện gì, tóm lại khi Sở Cố Hoài lôi kéo Tiễn Tiểu Háo về nhà, thấy trên mặt nàng có chút cổ quái, làm cho người ta sợ hãi cười......



Sở trạch



“ Rốt cuộc em bị làm sao vậy? Từ nhà trở về đây vẫn cười như thế.” Sở Cố Hoài nhịn không được, khoanh tay hỏi.



“ Không có gì đâu, không có gì.” Tiễn Tiểu Háo không muốn nói, vẫn là cổ quái cười.



“ Nói hay không?”



“ Thật sự không có gì mà.”



“ Đêm nay em ngủ khách phòng, đứng lên đi, chị phải ngủ.” Sở Cố Hoài quyết đoán đem Tiễn Tiểu Háo đẩy hướng ngoài cửa.



“ Ai, em nói, em nói......” Tiễn Tiểu Háo xin khoan dung, thỏa hiệp.



“ Nói đi, Sở Cố Hoài đem Tiễn Tiểu Háo lôi đến trên giường, ôm nàng nằm xuống.



“ Chị Cố Hoài, chúng ta phải có em bé.” Tiễn Tiểu Háo cười quái dị nói nhưng mặt khác nàng lại không muốn nói cho Sở Cố Hoài.



“ Ờ.” Sở Cố Hoài phản ứng không kinh ngạc như Tiễn Tiểu Háo dự kiến, chỉ là thản nhiên “ Ờ” Một tiếng.



Điều này làm cho tâm Tiễn Tiểu Háo lập tức trầm xuống, chị ấy......không muốn có em bé sao.



“ Chị Cố Hoài...... Chị, chị không thích?” Tiễn Tiểu Háo thanh âm nho nhỏ, che dấu run rẩy.



“ Đầu óc em lại suy nghĩ linh tinh cái gì rồi hả, sao chị lại không thích được chứ, chuyện này bá mẫu buổi chiều đã nói cho chị, chị biết cho nên mới không ngạc nhiên.” Sở Cố Hoài cười vỗ vỗ đầu Tiễn Tiểu Háo.




“ Ô...... Đồ tồi.” Tiễn Tiểu Háo nắm đôi bàn tay trắng như phấn đập đập vai Sở Cố Hoài, khóc nước mắt chảy ào ào.



“ Đừng khóc, cho em đánh lại nè.” Sở Cố Hoài đau lòng giúp Tiễn Tiểu Háo lau nước mắt.



“ Sở Cố Hoài chị là đồ tồi!” Tiễn Tiểu Háo khóc mắng.



“ Ừ, chị là đồ tồi.” Tuy nhiên Sở Cố Hoài vẫn không hiểu được tại sao mình lại trở thành đồ tồi nhưng nhìn Tiễn Tiểu Háo lấm lem nước mắt, nàng đau lòng đến không nói được gì.



Đợi Tiễn Tiểu Háo bình tĩnh lại, Sở Cố Hoài mới bắt đầu hỏi.



“ Cả ngày nay đi đâu vậy?”



“ Công viên Phố Tâm.”



“ Ngồi ghế đá cả ngày?” Sở Cố Hoài thanh âm hơi lớn.



“ Ừm.” Tiễn Tiểu Háo gật gật đầu.



“ Rất thú vị sao?”



“ Nhớ chị.” Tiễn Tiểu Háo vừa lắc đầu vừa thổ lộ.



“ Nếu nhớ sao không trở về nhà?”



“ Chị là đồ tồi.”



“ Chị có làm gì sai đâu?” Sở Cố Hoài trong lòng kêu oan, sao lại liên quan tới nàng chứ.



“ Tối hôm qua chị nói giúp học muội kia, em giận chị cũng không đến dỗ em.” Tiễn Tiểu Háo lên án.



“ Có việc này sao?” Sở Cố Hoài quả thật là nghĩ không ra, tối hôm qua buồn ngủ quá, ai nhớ rõ mình từng nói gì chứ.



“ Chị dám nói không có!” Tiễn Tiểu Háo bùng nổ.



“ Rồi rồi rồi, em nói có là có.” Sở Cố Hoài đầu hàng.



“ Nói vậy còn nghe được chút.”



“ Về sau không được làm thế nữa, cả ngày nay chị lo lắng muốn chết.” Sở Cố Hoài căn dặn thêm.



“ Ừm, sau này bỏ nhà ra đi em sẽ nói trước với chị.”



“ Em......”



Vì thế, lần này bỏ nhà ra đi như vậy chẳng hiểu tại sao bầu không khí lại bớt căng thẳng đi nhiều, tuy đã bị đánh nhưng Tiễn Tiểu Háo lại không có cảm giác đau, đúng thế, chị Cố Hoài của nàng làm sao dùng hết sức mạnh đánh nàng được.