Quán Trà Tình Yêu Của Tiễn Tiểu Háo

Chương 56 : Gia sư quái dị

Ngày đăng: 01:00 19/04/20


56. Gia Sư Quái Dị...



“ Nghe nói, em muốn tới sự vụ sở hỗ trợ hả.” Tề Tiểu Mi ngồi trên sô pha, một bên ăn bánh bích quy Tiễn Tiểu Háo mang đến một bên hỏi, Quách Mỹ Mỹ ôm Duy Duy ở bên cạnh cười giỡn vui vẻ, thỉnh thoảng nhét một cái bánh bích quy vào miệng Duy Duy, hoặc là quăng đến trước miệng Mặc Địch.



“ Ai, cậu đừng cho Mặc Địch ăn bậy bạ, lát nữa tiêu chảy liền xong đời.” Tiễn Tiểu Háo vội vàng tiến lên ngăn cản hành động của Quách Mỹ Mỹ.



“ Vâng, mới vừa thi lấy bằng luật sư, sau này em sẽ là đồng nghiệp của chị.” Đúng lúc ngăn cản được Quách Mỹ Mỹ, Tiễn Tiểu Háo trở về chỗ ngồi tiếp tục trò chuyện với Tề Tiểu Mi.



“ Chậc chậc, chân nhân bất lộ tướng nha, nhìn không ra thật, mang mặt nạ giỏi......”



“ Ai, mấy lời này của chị rất chính xác nha......”



“ Em đi chết đi, nói thật, nếu em đi làm thì quán trà làm sao bây giờ.” Tề Tiểu Mi hỏi.



“ Ừm, không phải ngày nào em cũng ở sự vụ sở, nói sau quán trà có Tiểu Vi trông coi, không có việc gì đâu, tiền lương tăng gấp đôi cho nàng, vài năm nay nàng đi theo em cũng tích lũy đủ kinh nghiệm, dư sức quản lý một quán trà.” Tiễn Tiểu Háo uống một ngụm nước trái cây.



“ Không phải em rất để tâm đến thành quả mình khổ công gây dựng sao, bỏ được à?” Tề Tiểu Mi cười hỏi.



“ Đương nhiên không muốn rồi, nhưng là, sự vụ sở của các chị có ai kia rất quan tâm “học tỷ” Cố Hoài, em nhìn thấy sẽ không thoải mái, một ngày nào đó chị Cố Hoài đã bị nàng cướp mất em có hối hận cũng đã muộn.” Tiễn Tiểu Háo nghiêm túc nói.



“ Cướp không nổi đâu, người ấy của em có mắt nhìn mà.” Tề Tiểu Mi khoát tay.



“ Chị thì biết cái gì, phụ nữ là loài thay đổi nhanh nhất, con bé kia nấu cơm làm điểm tâm, trình độ hiền hậu đảm đang mau vượt qua Háo Tử của chúng ta,đáng sợ nhất là ở lâu sinh tình, chị không giúp Háo Tử trông chừng tốt, buổi tối xéo qua thư phòng ngủ đi.” Quách Mỹ Mỹ kiên quyết giúp đỡ Tiễn Tiểu Háo, lên tiếng ủng hộ bạn thân.



“ Ai, chị với nàng là bạn bè nhiều năm rồi nên chị rất hiểu biết nàng, làm sao có thể a.” Tề Tiểu Mi quyết định nói đỡ cho Sở Cố Hoài.



“ Nàng nha, thoạt nhìn lạnh lùng, kỳ thật rất mềm lòng.” Tiễn Tiểu Háo ngọt ngào mật mật nói.



“ Đúng như thế thật.” Tề Tiểu Mi gật gật đầu.



“ Tại chị không biết đó thôi, gần đây lòng em rất hoảng loạn, dường như chị Cố Hoài đối xử với Thôi Hi Lâm không giống người khác, tỷ như là......dịu dàng hơn, đôi khi lại khen nàng năng lực rất tốt, em thấy không bình thường chút nào.” Tiễn Tiểu Háo buồn phiền nói.
Vẫn là Sở Cố Hoài thần thông quảng đại, ba bước cũng chỉ cần hai bước đi lên trước tách ra thiếu niên, đem người yêu bảo hộ ở phía sau, hai vị trên sô pha che miệng cố gắng không ình cười ra tiếng.



“ Ách......Vị này là, thầy Vương?” Tiễn Tiểu Háo khóe miệng run rẩy, hỏi Sở Cố Hoài đang đứng phía trước nàng.



“ Ừ.”



“ Như vậy nha......” Tiễn Tiểu Háo không nói gì.



“ Tiễn tỷ bảo em Tự Lập là được rồi, em tên là Vương Tự Lập, ai, em ngưỡng mộ chị đã lâu, hôm nay cuối cùng cũng được thấy người thật.” Thiếu niên có chút kích động.



“ Khụ, tốt...... Tự Lập a, em bao nhiêu tuổi?” Tiễn Tiểu Háo nhìn thấy người trước mắt rõ ràng là một thiếu niên, không nghĩ hắn đã tốt nghiệp đại học.



“ Em 22 tuổi.” Vương Tự Lập vẫn như cũ nở nụ cười sáng lạn.



“ Thoạt nhìn y như 18 vậy.” Tiễn Tiểu Háo lẩm bẩm.



“ Ai, mặt còn trẻ con lắm.” Thiếu niên như trước cười.



“ Được rồi, Tự Lập em ngồi xuống trước đi, cơm rất nhanh sẽ làm xong, buổi tối ở lại ăn cơm đi, chị đi kêu Duy Duy xuống.” Tiễn Tiểu Háo gian nan bảo trì mỉm cười.



“ Ai, vâng, Tiễn tỷ thật đảm đang.”



Tiễn Tiểu Háo đem Sở Duy Tiêu đi ra, cùng hắn giới thiệu trước mắt thiếu niên, thiếu niên quả nhiên là học qua chuyên nghiệp giáo dục, đối phó tiểu hài tử rất tốt, tuy nhiên thoạt nhìn không có bài bản lắm, nhưng lại làm cho Sở Duy Tiêu ngoan ngoãn nghe lời,chưa tới nửa giờ hai người đã thân thiện hơn rất nhiều.



Tiễn Tiểu Háo làm xong đồ ăn, để cho Sở Duy Tiêu hỗ trợ mang ra, Vương Tự Lập cũng chạy lại đây tự động muốn phụ giúp, kết quả nàng nhận được là các nàng mất đi ba cái bát và một cái chén đĩa.



“ Tốt lắm, Tự Lập, em ra ngoài ngồi đợi ăn đi, để cho Duy Duy phụ là được rồi, phải rèn luyện ý thức lao động từ nhỏ cho hắn.” Tiễn Tiểu Háo nghiêm túc nói.



“ Vâng.” Vương Tự Lập kính cái lễ, từng bước từng bước di động đến bàn cơm ngồi xuống đợi ăn cùng Quách Mỹ Mỹ và Tề Tiểu Mi.