Quán Trà Tình Yêu Của Tiễn Tiểu Háo
Chương 6 : Em giúp chị nấu cơm nhé
Ngày đăng: 01:00 19/04/20
6. Em Giúp Chị Nấu Cơm Nhé...
“ Là em sao?”
Sở Cố Hoài có chút kinh ngạc. Nàng đối với Tiễn Tiểu Háo có ấn tượng khắc sâu, nhưng mà đầu óc chứa” Mao Chủ Tịch” - Tiễn Tiểu Háo đã sớm quên Sở Cố Hoài từ lâu, còn toát ra ý nghĩ:“ Nàng thật là đẹp”, lại không biết rằng mới vài ngày trước đây tại quán trà nàng cũng đã từng có ý nghĩ như vậy.
“ Chúng ta.....đã gặp qua?” Tiễn Tiểu Háo gãi gãi đầu, dè dặt hỏi han, hiển nhiên nàng biết đầu óc của mình không tốt.
“ Ừ, mấy ngày hôm trước ở quán trà của em, chị đem theo một cái bánh kem......”
“ A! Là chị, chị đã cho em một trăm.”
Bất đắc dĩ cười cười, Sở Cố Hoài rốt cục phát hiện ý nghĩ của các nàng căn bản không giống nhau.
“ Hihi, về sau chúng ta là hàng xóm. Em tên là Tiễn Tiểu Háo.” Tiễn Tiểu Háo cười ha ha nói, xem ra đối Sở Cố Hoài ấn tượng không tồi.
“ Sở Cố Hoài.” Sở Cố Hoài cười cười, cũng nói tên mình.
Lúc này, di động Sở Cố Hoài vang lên, hướng Tiễn Tiểu Háo cười có lỗi một chút. Sở Cố Hoài lấy ra di động ấn hạ tiếp điện thoại.
“ Alo, Cố Hoài, thật có lỗi, Dương Thánh nói người giúp việc nhà hắn về quê rồi, không giúp được cậu.” Di động truyền đến thanh âm xin lỗi của Mạc Tiểu Phàm.
“ Quên đi, mình vẫn là kêu khách sạn làm đồ ăn đưa tới đi.” Sở Cố Hoài nhíu mày nói.
“ Đành vậy, mình nói nè Cố Hoài, cậu nên học nấu cơm đi a, cũng không phải là chuyện gì khó, thức ăn bán ở ngoài không vệ sinh.”
“ Mình làm gì có thời giờ học, nói sau đi, cậu có thể tưởng tượng đến bộ dáng mình đeo tạp dề ở nhà bếp nấu cơm sao?”
“ Không thể.” Mạc Tiểu Phàm trảm đinh tiệt thiết* nói.
“ Kia không thể là được rồi, tốt lắm,không nói với cậu nữa, mình tìm số điện thoại của khách sạn.”
“ Ừm, chơi vui vẻ nha.”
“ Cậu nói cái gì, La Thượng? năm trước…
“ Mình liên thủ đưa hắn vào tù phải không?” Sở Cố Hoài nhíu mày.
“ Ừ, được bảo lãnh ra rồi. Cậu biết ai bão lãnh không?”
“ La Hào Danh.” Sở Cố Hoài chậm rãi phun ra một cái tên.
“ Bingo, a, cha hắn là người có địa vị. Chúng ta đã quá mức xem nhẹ.”
“ Ừ, này mình biết, quan quan cùng hộ* cũng không phải chuyện lạ, mình vốn tưởng rằng hắn phải bị giam ít nhất mười năm.” Sở Cố Hoài cong khóe miệng, xả ra một nụ cười đầy tà khí.
“ Ai cho cậu làm, mình đã nói phải đem con đường của hắn diệt.”
“ Không, canh thời điểm hoa nở là trực tiếp xả ra một đao đến, như vậy mới có ý nghĩa không phải sao?”
“ Lão Đại, nghe ý tứ của cậu, việc này có thể giải quyết ổn thỏa?”
“ Cậu quên rằng mình là người như thế nào mới có thể làm Lão Đại của cậu a, người mình đã đưa vào tù làm sao để cho hắn dễ dàng đi ra được.” Sở Cố Hoài cười lạnh.
“ Buổi tối chúng ta có thể yên tâm đi dùng cơm ở nhà cậu.” Tề Tiểu Mi lại là dùng giọng điệu như đòi nợ nói.
“ Ừ, lát nữa đem tư liệu vụ kiện thu thập tốt rồi mang lại đây ình.”
Nói xong, Sở Cố Hoài liền treo điện thoại.
Chú thích:
*Trảm đinh tiệt thiết: Chém đinh chặt sắt, ý nói lời nói quả quyết, đanh thép, chắc như đinh đóng cột.
*quan quan cùng hộ: quan lại bao che tội trạng của nhau.