Quán Trà Tình Yêu Của Tiễn Tiểu Háo

Chương 68 : Trách nhiệm của người mẹ

Ngày đăng: 01:00 19/04/20


68. Trách Nhiệm Của Người Mẹ...



“ Chị Cố Hoài, chị Cố Hoài, ban nãy hai người đã nói những gì?” Sau khi tắm rửa xong, Tiễn Tiểu Háo lôi Sở Cố Hoài lên giường, hỏi.



“ Cũng không có gì, hỏi hắn định làm thế nào, dù sao Viên Văn vẫn phải dựa vào Tiểu Ngôn một chút.” Sở Cố Hoài đắp chăn cho Tiễn Tiểu Háo, sau đó cũng xốc lên một góc, chui vào trong chăn.



“ Á, vậy hắn muốn làm gì.” Tiễn Tiểu Háo hỏi.



“ Còn có thể làm gì nữa, mỗi ngày chạy tới thỉnh an ông nội và ba mẹ, làm đến khi nào bọn họ đồng ý mới thôi, lòng người đều làm bằng xương bằng thịt, tuy mấy năm nay bọn họ chưa từng nhắc tới Tiểu Ngôn nhưng lại để trong lòng, thỉnh thoảng mẹ chị lại khóc một mình trong đêm, có thể là nhớ hắn.”



“ Cũng đúng, Viên Văn quả nhiên phải dựa vào Ngôn cục cưng, Ngôn cục cưng sẽ chạy tới cửa để bị đánh vài cái.” Tiễn Tiểu Háo xê dịch đến bên Sở Cố Hoài.



“ Ừm, kỳ thật lần này bọn hắn trở về không chỉ giải quyết chuyện này thôi, công ty của Viên Văn gặp chuyện phiền phức, hắn trở về giải quyết một chút.” Sở Cố Hoài kéo Tiễn Tiểu Háo vào lòng mình.



“ Ô, là việc kiện tụng sao, buổi sáng có nhắc tới.” Tiễn Tiểu Háo yên tâm thoải mái dựa vào người Sở Cố Hoài. Nàng thích mùi hương tự nhiên từ cơ thể Sở Cố Hoài.



“ Ừm, xung đột với một xí nghiệp nước ngoài, đối phương khởi tố hắn.”



“ Hơ, hình như sự việc không phiền phức lắm a.” Tiễn Tiểu Háo nghĩ nghĩ nói.



“ Nói lớn thì không lớn nói nhỏ cũng không nhỏ, chuẩn bị đầy đủ cũng không dễ dàng đánh thắng.” Sở Cố Hoài nói.



“ Dễ dàng đánh thắng thì còn tìm chị để làm chi.” Tiễn Tiểu Háo cười hì hì nói.



“ Hửm? Tìm chị?” Sở Cố Hoài xoay đầu nhìn Tiễn Tiểu Háo.



“ Đúng a, hắn không phải tìm chị giúp hắn sao?” Tiễn Tiểu Háo nghi hoặc hỏi.



“ Không phải a, tìm em, chị không tiện ra mặt.”



“ Cái gì?! Em?” Tiễn Tiểu Háo thét chói tai, chị Cố Hoài đã nói những vụ kiện khó sẽ không giao ình? Giờ vụ kiện quốc tế gì gì chứ.



“ Chị cũng cảm thấy khó, còn để em tiếp?! Lỡ thua làm sao bây giờ!” Tiễn Tiểu Háo lo lắng nói.



“ Ừm, em nhất định phải tiếp, kỳ thật không đơn giản là mâu thuẫn trong công việc. Chủ yếu là.....tổng tài xí nghiệp kia, thích Tiểu Ngôn.” Sở Cố Hoài giải thích thêm.



“ Không phải chứ! Cẩu huyết như vậy?” Tiễn Tiểu Háo khóe miệng run rẩy, không nghĩ tới Sở Cố Ngôn thật đúng là một tai họa.



“ Ừm, vì là chị hắn nên không tiện ra mặt. Nhưng vụ kiện này phải dốc hết sức để đánh thắng, để người khác tiếp chị rất lo lắng, Tiểu Háo, em có tin tưởng bản thân và tin tưởng chị không?” Sở Cố Hoài ôn nhu hỏi.



“ Em tin chị, nhưng lại không tin chính mình a!” Tiễn Tiểu Háo cau mày trả lời lại.



“ Tự tin lên, em chính là tài năng từ đại học S đi ra a.” Sở Cố Hoài cười vỗ vỗ đầu Tiễn Tiểu Háo.



“ Em, Em không có kinh nghiệm.” Tiễn Tiểu Háo nói lắp bắp.
“ Ai, cà phê của chị mà.”



“ Ôi trời, chị lại lười biếng nữa, làm thêm một ly nữa có chết ai đâu.” Tiễn Tiểu Háo mắt nhìn màn hình, uống một ngụm cà phê.



“ Em dám nói chị lười ha.” Sở Cố Hoài đi ra ngoài chuẩn bị, liền uống ké Tiễn Tiểu Háo một ngụm.



“ Thế nào? Tự cảm thấy mình không phải là người mẹ tốt?” Sở Cố Hoài cười nói.



“ Ừ, từ hôm nay trở đi em phải làm một người mẹ có trách nhiệm.” Tiễn Tiểu Háo nghiêm túc gật đầu.



“ Em? Thật sự làm được mới nói nha.” Sở Cố Hoài sờ sờ đầu của nàng.



“ Tất nhiên rồi.”



Nghiên cứu mấy tiếng đồng hồ, Tiễn Tiểu Háo mới chịu rời máy tính chạy đi nấu cơm, lại còn vừa làm vừa nghĩ.



“ Làm xong chưa, chị với Duy Duy sắp đói chết rồi nè.” Sở Cố Hoài bên ngoài nói vọng vào.



“ Hả? Á...... Còn vài món nữa, từ từ.”



“ Vài món?!!!!! Tiễn Tiểu Háo em muốn cha con chị chết đói hả, thế nãy giờ em ở bên trong lâu như vậy làm gì.” Sở Cố Hoài đói đến mắt sắp mờ đi.



“ Nghiên cứu các chất dinh dưỡng phong phú có trong hoa quả.”



“ Trời đất, hóa ra nãy giờ em không có nấu ăn, đói chết......”



“ Trời ơi, hai người ăn chút bánh bích quy dằn bụng trước đi.” Tiễn Tiểu Háo không chút để ý trả lời.



“ Duy Duy không muốn ăn bánh bích quy.” Sở Duy Tiêu làm nũng.



“ Trong tủ lạnh có thạch sữa đó, lấy một chén ăn đi, mẹ mới làm ngày hôm qua.”



“ Hì hì, vâng......” Sở Duy Tiêu chạy vào nhà bếp.



“ Cha cũng ăn. Duy Duy giúp cha lấy một chén.” Sở Cố Hoài hướng Sở Duy Tiêu hét.



“ Cha, hết rồi.” Sở Duy Tiêu đi tới, trong tay cầm một chén.



“ Ai...... Quên đi. Cha giảm béo.” Sở Cố Hoài bất đắc dĩ ngồi ở sô pha, tự kỷ ôm lấy Mặc Địch.



“ Sắp xong rồi, từ từ nào, buổi tối đi cửa hàng mua đồ chơi trẻ em cho Thước Thước nha~~”



Lời của Editor: