Quán Trà Tình Yêu Của Tiễn Tiểu Háo
Chương 76 : Chuẩn bị khởi hành
Ngày đăng: 01:00 19/04/20
Qua một số ý kiến đóng góp, có bạn khuyên editor nên sửa chap thành chương vì đây là BHTT. Editor công nhận sai xót của mình và đã chỉnh sửa. Editor vẫn còn học quân sự, nhưng ráng tranh thủ edit một chương nhờ sự trợ giúp của bạn bè ( ượn laptop:v), xin lỗi đã bắt mọi người đợi lâu. Chúc các bạn đọc vui.
76, Chuẩn Bị Khởi Hành...
“ Con trai giận rồi.” Sở Cố Hoài chỉ chỉ Sở Duy Tiêu đang ngồi trên sô pha.
“ Con trai......giận hả?” Tiễn Tiểu Háo cười đi qua, biết rõ còn cố hỏi, nàng ôm lấy cổ Sở Duy Tiêu.
“ Hừ.” Sở Duy Tiêu hừ một tiếng, xoay người qua chỗ khác.
“ Giận thật sao?”
“ Hừ.”
“ Con trai, cha mẹ đi vài ngày thôi, rất nhanh sẽ trở về.” Tiễn Tiểu Háo nói.
“ Vài ngày?” Sở Duy Tiêu miễn cưỡng quay đầu hỏi.
“ Cỡ 4 ngày.” Tiễn Tiểu Háo nghĩ nghĩ.
“ 6 ngày.” Sở Cố Hoài đính chính.
“ A?” Tiễn Tiểu Háo quay đầu lại vẻ mặt kinh ngạc nhìn Sở Cố Hoài.
“ Tính cả bận đi bận về.”
“ Á, 6 ngày.” Tiễn Tiểu Háo chuyển lời cho Sở Duy Tiêu.
“ Hừ.” Sở Duy Tiêu xoay người sang chỗ khác, không để ý tới Tiễn Tiểu Háo.
“ Ngoan nào. Qua ngoại chơi với em con nha, hay là để mẹ kêu cậu út, cậu cả, cậu hai và mợ hai đến chơi với con.” Tiễn Tiểu Háo khuyên nhủ.
“ Con muốn ở nhà.” Sở Duy Tiêu nghiêm túc nói.
“ Nhưng Thước Thước cần chăm sóc.”
“ Con có thể chăm sóc Thước Thước.”
“ Con không thể, con còn nhỏ mà, ngoan, cha mẹ sẽ mua quà cho con.” Tiễn Tiểu Háo dụ dỗ.
“ Hử? Có quà?” Sở Duy Tiêu xoay người lại.
“ Có a. Không mua cho Thước Thước, mua cho con thôi.” Tiễn Tiểu Háo cười nói, kỳ thật nàng biết, đôi khi nàng và Sở Cố Hoài quan tâm Thước Thước nhiều hơn, dù sao hắn cũng còn nhỏ, Duy Duy sẽ có chút không vui.
“ Thật chứ?” Sở Duy Tiêu vẻ mặt không tin.
“ Đương nhiên là thật.” Tiễn Tiểu Háo nhéo nhéo mặt Sở Duy Tiêu mặt, cam kết với hắn.
Kết quả,lúc ăn cơm chiều, Tiễn Tiểu Háo mới hiểu ra rằng: mình không nên làm như vậy.
“ Mẹ, khó ăn quá.” Duy Duy nhổ ra cọng rau trong miệng, chạy nhanh kiếm nước uống.
“ Hử?” Tiễn Tiểu Háo nghi hoặc nhìn Sở Cố Hoài vẫn giữ vẻ mặt bình tĩnh, gắp một cọng rau cho vào miệng.
“ Lạt mà, con uống nước cái gì.” Tiễn Tiểu Háo hỏi Sở Duy Tiêu.
“ Rõ ràng là rất mặn.” Sở Duy Tiêu vẻ mặt đau khổ nhìn Tiễn Tiểu Háo.
“ Á, bỏ muối vào xào không đều, lần sau cố gắng hơn.” Tiễn Tiểu Háo vẻ mặt cảm động vỗ vỗ bả vai Sở Cố Hoài.
“ Cha làm?” Sở Duy Tiêu quay về chỗ ngồi, gắp một con tôm ăn thử.
“Ưm ưm, ngon quá.”
“ Ờ, món nào ăn ngon là mẹ làm, không ngon là cha con làm.”
“ Khụ......” Sở Cố Hoài ho khan một chút, đôi đũa tự động tránh đi món rau cải xào, gắp một miếng cá bỏ vào bát.
“ Nhìn đi, chính chị cũng cảm thấy không ngon.” Tiễn Tiểu Háo cười nói.
“ Hì hì.” Sở Duy Tiêu cũng cười vui sướng khi người gặp họa.
Ăn xong bữa cơm làm cho Sở Cố Hoài đau đầu, Tiễn Tiểu Háo liền lôi kéo Sở Cố Hoài tiến phòng, bắt đầu thu thập đồ dùng này nọ.
“ Quần áo, giày dép, ô che, thuốc......” Tiễn Tiểu Háo vừa thu thập vừa lẩm bẩm.
“ Mang tấm chăn lông theo luôn đi, em sợ lạnh mà.” Sở Cố Hoài lấy ra một tấm chăn lông nhỏ rồi bắt đầu xếp lên.
“ Nặng lắm.” Tiễn Tiểu Háo ôm oán giận nói.
“ Có phải em xách đâu, quần áo còn rất nhiều, đừng mong nhàn hạ. Còn có khăn quàng cổ, bao tay.” Sở Cố Hoài lấy khăn quàng cổ và bao tay, nhét vào vali.
“ Được rồi. Thứ cần dùng khi du lịch là đây: kẹo cao su, kẹo ngọt, khoai tây chiên, còn có......” Tiễn Tiểu Háo cầm một đống một đống đồ ăn vặt trong tay.
“ Không được mang theo đồ ăn vặt, chiếm chỗ lắm.” Sở Cố Hoài lấy toàn bộ đồ ăn vặt ra ngoài.
“ A, đồ ăn của em.” Vẻ mặt Tiễn Tiểu Háo đau đớn.
“ Để lại cho em bịch kẹo ngọt, còn những thứ khác không được mang theo.” Sở Cố Hoài trừng mắt nhìn Tiễn Tiểu Háo một cái, Tiễn Tiểu Háo đành phải ngoan ngoãn lấy đồ ăn vặt ra hết, nuốt nước mắt đóng vali lại.
Chú thích:
*Thương xuân bi thu: tóm lại là vì xuân đến xuân đi, thu đến thu đi mà bi thương sầu cảm, nói chung là chỉ người đa sầu đa cảm, có trái tim mẫn cảm đi? Đỗ Phủ có câu trong bài Đăng cao: Vạn lý bi thu thường tác khách (khách xa, thu tới thêm sầu, theo bản dịch của Trần Trọng Kim) rất nổi tiếng.