Quán Trà Tình Yêu Của Tiễn Tiểu Háo

Chương 86 : Năm mới (hoàn)

Ngày đăng: 01:00 19/04/20


86, Năm mới - Cái Kết Hạnh Phúc



Hôm nay là đêm 30, Tiễn Tiểu Háo và Duy Duy tốt hơn mọi ngày, chưa đến năm giờ đã hưng phấn từ trên giường ngồi dậy, gây sức ép cho Sở Cố Hoài khiến nàng không thể ngủ ngon giấc, ngược lại Thước Thước thì không coi ai ra gì, kiên trì ngủ đến hừng đông, thỉnh thoảng còn ngáy.



“ Em làm ơn cho người khác ngủ đi, đừng dày vò chị nữa......” Sở Cố Hoài vô lực nằm ở trên giường oán giận.



“ Hôm nay là giao thừa, sao chị lại còn ngủ!” Tiễn Tiểu Háo trách nàng.



“ Em dậy giờ này bộ có người đón giao thừa cùng em sao?” Sở Cố Hoài nói xong lại nằm xuống ngủ tiếp.



“ Mau dậy nhanh, dán câu đối xuân xong sau đó về nhà......” Tiễn Tiểu Háo chạy đến bên giường lay lay Sở Cố Hoài.



“ Bây giờ còn sớm mà......” Sở Cố Hoài trừng mắt nhìn Tiễn Tiểu Háo.



“ Mẹ mẹ......” Ngoài cửa truyền đến giọng nói nhỏ nhẹ của Duy Duy.



“ Oh, bảo bối cũng dậy rồi!” Tiễn Tiểu Háo như là tìm được đồng minh, nàng lập tức xông tới, lôi Duy Duy đến bên giường.



“ Nhìn đi, Duy Duy đã thức, chị còn không chịu dậy sao.” Tiễn Tiểu Háo nói Sở Cố Hoài.



“ Hơ......Thật không có biện pháp làm khó dễ em.” Sở Cố Hoài thở dài, sủng nịch nhìn Tiễn Tiểu Háo, sau đó xốc chăn lên rời giường.



“ Lạnh quá, mặc thêm quần áo rồi đi đánh răng rửa mặt.” Tiễn Tiểu Háo vội vàng đem quần áo bên giường phủ thêm cho Sở Cố Hoài.



“ Ừm.” Sở Cố Hoài quay đầu cười với Tiễn Tiểu Háo.



“ Mẹ mẹ, giao thừa có phải rất vui?” Thấy Sở Cố Hoài vào phòng tắm, Sở Duy Tiêu vội vàng lôi kéo Tiễn Tiểu Háo vẻ mặt chờ mong hỏi nàng.



“ Đúng a, qua bà ngoại hỗ trợ dán câu đối, làm sủi cảo, cùng nhau ăn cơm tất niên, buổi tối cùng nhau đốt pháo, xem pháo bông, đúng rồi, còn có thể thu được rất nhiều rất nhiều hồng bao á. Hí hí, cậu cả, cậu hai, cậu út còn có ông,bà nội ngoại, ông cố khẳng định đều cho con và Thước Thước hồng bao rất lớn.” Tiễn Tiểu Háo cười a a nói.



“ A......” Sở Duy Tiêu thẩn thờ trừng mắt nhìn.



“ Sao vậy, không thích?” Tiễn Tiểu Háo thấy phản ứng của Sở Duy Tiêu, nhất thời không hiểu.



“ Không phải...... Chỉ là cảm thấy...... Giống như đang nằm mơ......” Duy Duy nhỏ giọng nói.



“ Nằm mơ? Sao lại có ý nghĩ như vậy, hử?” Tiễn Tiểu Háo ôm lấy Sở Duy Tiêu, thân mật nhéo nhéo cái mũi nhỏ của hắn.



“ Con chưa bao giờ cùng người nhà đón giao thừa.” Sở Duy Tiêu đem đầu tựa vào người Tiễn Tiểu Háo.



“ Thời khắc giao thừa con chỉ có thể thấy được những đứa trẻ chơi pháo hoa ở bên ngoài, bọn hắn cười rất vui vẻ. Duy Duy ở trong phòng vừa lạnh lại vừa đói......rất khó chịu.”



“ Ngoan, đều là quá khứ. Hiện tại con hạnh phúc hơn rất nhiều người rồi đúng không?” Tiễn Tiểu Háo cười hỏi.



“ Vâng, rất hạnh phúc, tất cả mọi người đều tốt với Duy Duy, hơn nữa các bạn học rất ngưỡng mộ con á, có cha mẹ lợi hại như vậy.”



“ Ha ha, cái này đúng rồi. Mẹ nói cho con biết, hôm nay về nhà bà ngoại phải biết ăn nói một chút. Vừa vào nhà thì phải thưa mọi người, như vậy mới có hồng bao, hì hì, lúc mẹ còn nhỏ đều làm thế, mỗi năm giao thừa đều đi lang thang gõ cửa từng nhà dùng miệng ngoan ngoãn lấy hồng bao, hàng năm đều lấy rất nhiều hồng bao, cậu út con ghen tỵ muốn chết. Ha ha ha......” Tiễn Tiểu Háo nhớ tới chuyện trước đây, cười đến dị thường gian trá.



“ Ôi trời, hình như không cẩn thận nghe được cái gì đó.” Lúc này, Sở Cố Hoài từ phòng tắm đi ra. Cố ý cười nói.



“ Chị......”



“ Chị cái gì?”



“ Chị, chưa nghe gì hết đúng không!”




“ Sao lại đủ rồi, trưởng bối lì xì là việc làm có ý nghĩa đến, cầm lấy.” Tiễn phụ không nghe Tiễn Tiểu Háo, vẫn lì xì cho Sở Duy Tiêu.



“ Cám ơn ông ngoại!”



“ Ôi, ngoan lắm, ông ngoại chúc Duy Duy học giỏi, vạn sự như ý trong năm mới.”



“ Dạ vâng......”



Phát lì xì xong cũng gần 8 giờ, mọi người đều theo phong tục truyền thống là ngồi ở sô pha vừa nói chuyện phiếm vừa xem chương trình đón xuân trên TV, thỉnh thoảng bình luận một chút về chương trình.



“ Không hay bằng năm trước.”



“ Tạm được, anh cảm thấy tiểu phẩm không tệ.”



“ Ừm, nhưng cách nói không hài hước gì hết.”



“ Em cho rằng yêu cầu của anh quá cao......”



“ Chậc, ba, diễn viên mà ba thích ý, tên gì...... ưm.”



“ A, là......”



“ Ha ha ha ha......”



Tiễn Tiểu Háo cho rằng, gia đình sum họp đại khái chính là như vậy đi, tựa hồ nàng đã vô tình có được thứ mà nhiều người dùng cả đời để đạt được.



Quên mất là ai đã từng nói, tình yêu thật sự là tin tưởng chỉ có mình mới có thể đem hạnh phúc đến cho đối phương. Sở Cố Hoài mang lại hạnh phúc ình nhiều hơn bất cứ ai khác nhưng còn mình thì sao? Liệu mình có cho nàng hạnh phúc giống như vậy?



Tiễn Tiểu Háo quay đầu nhìn nhìn bên cạnh Sở Cố Hoài đang nở nụ cười, nàng cũng híp mắt cười, đáp án dĩ nhiên là chắc chắn rồi, hơn nữa không chỉ một chút.



“ Khoảnh khắc đếm ngược thời gian đã đến, mọi người cùng nhau đếm ngược, nghênh đón năm mới......” Trên TV, người chủ trì cười nói, màn hình lớn phía sau cũng đã chuẩn bị tốt......



“ Mười, chín, tám, bảy, sáu, năm, bốn, ba, hai......” Mọi người đếm ngược theo người chủ trì.



“ Một!”



“ Chúc mừng năm mới!!!!!!!!!!”



Ngoài cửa pháo hoa hòa cùng dây pháo đồng thời vang lên, vô cùng náo nhiệt. Trong phòng mọi người ồn ào vui vẻ, tất cả mọi người kích động và hạnh phúc nói “ Chúc mừng năm mới.”



Tiễn Tiểu Háo chìm đắm trong hạnh phúc ngọt ngào, nàng lặng lẽ nắm tay người yêu bên cạnh.



“ Năm mới vui vẻ, honey.”



Sau đó, nàng thấy được nụ cười ấy lại nở trên môi người yêu như lần đầu gặp nhau ở quán trà...



Vẫn khiến trái tim nàng xao xuyến như ngày xưa...



________________________________________



Hẹn gặp mọi người ở tác phẩm khác nhé ^^



Cám ơn đã theo dõi đến cuối truyện.