Quay Đầu

Chương 33 :

Ngày đăng: 15:57 18/04/20


Edit: meoluoihamngu



Trong sinh mệnh của Ninh Vi Nhàn có ba người quan trọng nhất đó là:

Cha, mẹ và Nhan Duệ. Nhưng từ nhỏ cô không nhận được một chút quan tâm

nào từ cha mẹ, hiện tại thật vất vả nhận được một chút quan tâm từ Nhan

Duệ, muốn cô không cần, cô có thể dễ dàng không cần sao? Cô mơ hồ cảm

thấy lạ ở chỗ nào đó, nhưng không nghĩ ra được lạ ở chỗ nào, làm cho

Nhan Duệ cảm thấy cô rất phiền. Anh thậm chí còn không nói chuyện với

cô, thỉnh thoảng khi cô mở miệng nói chuyện, anh lập tức kiếm cớ trốn

tránh, không cho cô cơ hội. Giờ phút này đứng trước cửa phòng Nhan Duệ,

tự nhiên Ninh Vi Nhàn lại chần chừ. Cô giơ tay, không dám gõ cửa, giống

như sợ nếu cô gõ cửa sẽ phải đối mặt với sự tuyệt vọng. Trong lúc cô

đang chần chừ, cửa được mở ra, khuôn mặt lạnh như băng của Nhan Duệ ngay trước mặt cô: “Em còn định đứng ở cửa đến lúc nào?” Nói xong liền xoay

người về phía giường lớn, không nhìn Ninh Vi Nhàn một chút nào.



“Duệ…” Ninh Vi Nhàn muốn nói lại thôi, chỉ cảm thấy miệng mình khô khốc.



“Vi Nhàn, nếu đã như vậy, chúng ta liền nói chuyện rõ ràng đi. Em có

còn nhớ ngày kết hôn tôi nói với em những gì không?” Anh hỏi. Anh muốn

nói rõ với em. Anh sẽ không vì kết hôn với em mà vứt bỏ cuộc sống trước

đây, em có thể là người vợ duy nhất trong đời anh, nhưng tuyệt đối không phải là người phụ nữ cuối cùng. Anh không thể vì một tờ giấy đăng kí

kết hôn mà bỏ qua cả một rừng cây. Ninh Vi Nhàn thẫn thờ gật đầu một

cái, đến bây giờ cô vẫn nhớ rõ vẻ mặt của Nhan Duệ lúc đó, tràn đầy

không kiên nhẫn và khinh thường, giống như cô với bất kì người phụ nữ mà anh thích đều giống nhau, chính là mơ mộng hão huyền.



“Tôi đã bồi em mấy tháng, em nên thõa mãn, chưa có người phụ nữ nào được hưởng
Nhan Tư Tư cắn răng nghiến lợi, Ninh Vi Nhàn chỉ

khẽ mỉm cười, trong mắt tuyệt vọng chợt lóe rồi biến mất. Lúc xuống lầu

vợ chồng nhà họ Nhan đang ngồi trên ghế salon nhỏ giọng nói gì đó, thấy

Ninh Vi Nhàn và Nhan Tư Tư cùng nhau đi xuống, lại nghe thấy các cô nói

muốn đi dạo phố, liền phất tay một cái bảo các cô cứ đi đi, nhưng mà vẻ

mặt nhìn Ninh Vi Nhàn có chút lo lắng. Thần kinh mẹ Nhan thô nên không

cảm nhận được gì, nhưng ba Nhan ở trên thương trường trải qua vô số sóng to gió lớn, ông cảm thấy, ừm, con trai ông gặp phải khắc tinh. Quả

nhiên, không bao lâu sau, đã nhìn thấy Nhan Duệ từ trên lầu đi xuống,

mỗi bước đi đều dùng sức, giống như làm như vậy có thể xả giận.Ai ui,

tuổi trẻ thật tốt, trong lòng Nhan Duệ nhớ lại lời Nhan Tư Tư vừa mới

nói đưa Ninh Vi Nhàn đi tìm đàn ông, nếu chuyện này nói với người khác

anh căn bản không quan tâm, nhưng nha đầu Nhan Tư Tư chết tiệt kia

chuyện gì cũng có thể làm được, anh không thể không đề phòng, về phần vì sao anh muốn đề phòng, anh cho rằng là vì sợ Ninh Vi Nhàn gặp

ngườikhông quen, làm cho hai nhà Nhan Ninh mất thể diện: Anh muốn hỏi

Nhan Tư Tư mang Ninh Vi Nhàn đi đâu, nhưng anh lại ngượng ngùng, sợ mất

mặt, trong lòng nghẹn vì chuyện không thể hỏi này, trên mặt tức giận

ngày càng tăng. Ninh Vi Nhàn từ nhỏ đến lớn đều ở trong nhà, đừng nói là đi dạo phố, ngay cả trường học cũng chưa bao giờ đi, vợ chồng nhà họ

Nhan đều mới giáo sư dạy kèm ở nhà. May mắn Ninh Vi Nhàn tư chất thông

minh, học bài đều không cần quá cố sức. Lúc cô lớn hơn một chút liền bị

mang đến trường đào tạo cô dâu tại Nhật Bản, nơi đó quản lý khép kín,

nói khó nghe chính là vào nhưng không ra được. Ninh Vi Nhàn học ở đó năm năm, chưa từng đi ra ngoài trường học. Đối với thế giới bên ngoài, cô

đơn thuần giống như một đứa trẻ. Không phải là cô không hiếu kỳ, nhưng

mà những thứ kia đối với việc lấy lòng ba mẹ, không coi là gì. Ba mẹ hài lòng về mình, cô liền cao hứng. Hiện tại Nhan Tư Tư mang cô ra ngoài,

hỏi cô muốn đi đâu, cô thực sự nghĩ không ra.