Quay Đầu
Chương 45 :
Ngày đăng: 15:57 18/04/20
Editor: YanKui
Theo thông lệ, màn khiêu vũ mở đầu sẽ là Ông Ngô khiêu vũ cùng bạn nhảy,
nhưng ông lấy lý do tuổi cao nên đã nhờ Nhan Duệ và Ninh Vi Nhàn thay
mình nhảy điệu mở đầu. Ninh Vi Nhàn dĩ nhiên không muốn làm trái ý chủ
bữa tiệc, đảo mắt một cái liền tìm thấy vị trí của Nhan Duệ. Cũng chẳng
phải là cô và Nhan Nhuệ có tâm ý tương thông, càng không phải là cô luôn để ý đến anh, tóm lại muốn biết vị trí của Nhan Duệ, đơn giản chỉ cần
hướng đến nơi các cô gái đang xúm lại chỗ nào thì nhất định là anh đang ở đó.
Nhưng giữa chốn đông người như vậy nếu chủ động đi tới lại
có chút ảnh hưởng đến thân phận, không biết có bao nhiêu con mắt vụng
trộm đang chờ xem kịch hay ở đây. Trong cái vòng luẩn quẩn xã giao của
giới thượng lưu này, đối với một cặp đôi thiếu đương gia như cô và anh
họ cũng chẳng có mấy cái nhìn thiện cảm. Nhan Duệ quá mức tự do phóng
đãng, không thể lường trước được, còn Ninh Vi Nhàn sau khi được gả vào
nhà họ Nhan thì rất ít khi xuất hiện, không biết có mánh khóe gì lợi hại mà lại vượt qua bao nhiêu tiểu thư để đứng giữa hai đại gia tộc Nhan –
Ninh.
Ninh Vi Nhàn từ từ đi qua chỗ người phục vụ cầm lên ly
rượu đỏ, cũng không uống, chỉ nhẹ nhàng lắc qua lắc lại, trong nháy mắt
Nhan Duệ dường như biết cô đang muốn tìm anh, thấy cô đang đứng ưu nhã
giữa sàn nhảy giơ lên ly rượu, liền không nói câu nào, đẩy ra mấy cô gái trang điểm lộng lẫy xung quanh, chạy thẳng đến chỗ vợ mình.
Tay
ôm vào vòng eo nhỏ nhắn uyển chuyển, nhấc ly rượu từ tay cô lên uống một hơi cạn sạch, sau đó đưa ly cho người phục vụ, Nhan Duệ phàn nàn như
trẻ con: “Ông Ngô cũng quá hẹp hòi rồi, đem loại rượu thế này đến đãi
ta.” Thấy Ninh Vi Nhàn như có như không nhìn mình cười, lập tức trong
lòng trống rỗng, lúc trước anh phóng túng khắp nơi, rượu ngon gái đẹp
đều thử qua không ít, rượu này trong mắt người thường coi như là cực
phẩm nhưng với anh thì cũng chẳng khác gì nước đái ngựa. Vừa định giải
thích với cô, Ninh Vi Nhàn đã chủ động chuyển đề tài trước: “ Nhảy đi,
nhảy xong anh qua nói vài câu với Ông Ngô, sẽ tốt trong việc giao tế sau này của anh.”
mới phát hiện đã đang nằm ở trên giường của mình rồi. Quần áo lễ phục
trên người đã thay ra, mặc trên người cô hiện giờ chỉ là một áo ngủ bằng lụa mỏng. Ninh Vi Nhàn cảm thấy khát nước, từ trên giường ngồi dậy sờ
soạng tìm cái ly, bỗng dưng sờ thấy một vật ấm áp. Cô sợ hết hồn mới
phát hiện ra là Nhan Duệ, anh lại đang nằm cùng cô trên giường lớn!
Không để ý đầu vẫn còn choáng váng, Ninh Vi Nhàn chân trần bước xuống giường, tay nắm thành quyền, hơi rung động, cuối cùng ngay cả chăn gối cũng
không cầm theo, liền xoay người đi ra phòng khách.
Cô sợ mình không nhịn được sẽ nôn ói.
Nhan Duệ dơ bẩn, ít nhất trong lòng cô, anh đã bẩn tới hết thuốc chữa. Ở
chung một phòng với anh cô liền cảm thấy ghê tởm, lúc anh chạm vào người cô, cô sẽ luôn nghĩ đến ở những nơi cô không nhìn thấy anh ôm ấp các cô gái khác thế nào, càng nghĩ càng thấy bẩn, càng nghĩ càng thấy buồn
nôn.
Tình hình này chắc cô sẽ phải đổi sang phòng ngủ khác mới được.
Sáng sớm hôm sau, đầu bếp đã làm xong bữa sáng. Ninh vi Nhàn vẫn duy trì
thói quen sinh hoạt chuẩn mực như cũ, nhưng sẽ dậy muộn hơn so với bình
thường hai giờ, trước đây là tám giờ thì bây giờ là mười giờ. Cô cứ
tưởng rằng Nhan Duệ đã ra ngoài, không nghĩ tới anh lại đang ngồi trong
phòng ăn chờ cô. Thản nhiên lên tiếng hỏi han cô rồi bảo nữ giúp việc
bưng đồ ăn sáng lên. Bây giờ, cô đã không còn tự mình làm đồ ăn nữa,
chẳng có quý phu nhân nào lại tự mình xuống bếp, nếu để người ngoài biết còn ra cái thể thống gì.
Trong lúc ăn sáng, mấy lần Nhan Duệ
muốn nói chuyện, Ninh Vi Nhàn đều không để ý tới. Quy tắc khi ăn không
nói chuyện chắc chắn anh không thể không biết. Nếu đã biết, vậy thì bắt
đầu từ bây giờ nên tuân thủ rồi.
Rút ra tờ giấy ăn ưu nhã lau
miệng, Ninh Vi Nhàn bưng ly sữa tươi lên uống một hớp, xoa xoa bụng, đứa bé của cô đã trở lại, lần này cô nhất định phải thật cẩn thận mới được.