Quay Đầu
Chương 51 :
Ngày đăng: 15:57 18/04/20
Edit: meoluoihamngu
Sau khi cười xong, Ninh Vi Nhàn nhắm mắt lại: “Anh có thể cút.”
“Ninh tiểu thư vô tình như vậy không tốt chút nào?” Người đàn ông không dễ dàng buông tha.Đam mê lớn nhất của hắn chính là đem người phụ nữ
khác lừa gạt trong tay, đùa giỡn một phen, tận tình sủng ái, đợi người
phụ nữ kia yêu hắn, liền không chút lưu tình vứt bỏ, hắn chia rẽ không
biết bao nhiêu đôi tình nhân và vợ chồng. Ninh Vi Nhàn không phải người
ngu ngốc, dĩ nhiên biết người đàn ông này ở bên ngoài nổi tiếng nhưthế nào. Nhan Duệ còn có một chút nhân cách, còn người đàn ông này, căn bản là mặt dày vô cùng.
Đáng nhẽ người này mặt dày hay không cũng không liên quan đến cô, nhưng vấn đề chính là, hơi thở trên người hắn
và cha thật sự giống nhau. Từ khi cô còn bé cha đã ở bên ngoài đùa giỡn
phụ nữ, lạnh lẽo vô tình trong đầu chỉ có tiền tài lợi ích và người phụ
nữ của cha.
Người đàn ông như vậy…
Cô nheo mắt lại:
“Tôi không muốn làm quen với anh, ai mà không biết chuyện tình của anh,
mà tôi cũng không có hứng thú làm đồ chơi của anh, huống chi…” Cô mở mắt ra, nhìn về phía hắn, cười lạnh một tiếng: “Tôi nghĩ anh không xứng để
đùa giỡn tôi.” Nói xong liền bảo tài xế. “Báo cảnh sát.”
Tài
xế kinh ngạc một chút, lắp bắp đáp một tiếng, tay chân luống cuống lấy
điện thoại ra muốn gọi, lại bị một giọng nói chen ngang, cười nói: “Ninh tiểu thư, nhất định phải làm đến mức này sao? Anh thật sự thích em,
không thể cho anh một cơ hội sao? Chồng em đối với em không tốt, em còn
muốn vì hắn giữ gìn tiết hạnh sao?”
Đối với lời lý luận của
câu ghét Nhan Duệ, càng không vì anh phụ bạc mà đi chà đạp mình. Anh
không thương cô, không sao, cô còn có đứa bé, cô còn có thể yêu chính
bản thân mình. Không có anh cô vẫn sống được, có thể hô hấp uống nước ăn cơm, không khác gì trước đây. Nhưng nhìn hiện tại, anh đang nói với bản thân mình cái gì? Anh cho rằng ai cũng giống như anh, không biết xấu hổ sao? Nhưng cô cũng không nói gì, chỉ nhàn nhạt nâng khóe miệng,bàn tay
trắng nõn xoa bụng, đứa bé vẫncòn là một bào thai nho nhỏ, không có
nhịp đập, lại đủ cho cô dũng khí và ấm áp: “Không phải ai cũng giống như anh.”
Ý tứ trong lời nói chính là: Đừng có nghĩ rằng ai cũng mặt dày giống như anh.
Ninh Vi Nhàn kiêu ngạo, mặc kệ có Nhan Duệ hay không, cô đều chung thủy.
Nhan Duệ á khẩu không trả lời được, còn muốn nói chuyện, lại nhìn thấy
Ninh Vi Nhàn nhắm mắt lại, giống như là mệt mỏi. Trong lòng mềm nhũn, cô đang ôm bảo bảo. Bàn tay từ từ đưa ra, thật là nhớ cảm giác ôm cô… Anh
đã rất lâu không có ôm cô, cảm thấy trong ngực trống rỗng giống như mất
đi thứ gì đó, khó chịu muốn chết.
Nhưng tay đưa ra, lại không dám.
Anh thật tâm xin lỗi Ninh Vi Nhàn, nếu như lúc kết hôn anh biết quay
đầu, như vậy trong lòng sẽ không áy náy như vậy, Ninh Vi Nhàn sẽ không
thất vọng về anh. Ninh Vi Nhàn hết hi vọng là vì: Anh không giữ đúng lời hứa với cô, nói yêu cô, nhưng lại một lần lại một lần làm cô thất vọng. anh giống như đứa bé chăn cừu, kết quả như thế nào chứ? Đứa bé kia nói
láo cừu bị sói ăn, nhưng thiếu gia nhà họ Nhan vẫn ung dung tự tại như
cũ.
Đây chính là cuộc sống bất công trong xã hội.
Ninh Vi Nhàn không oán giận.
Từ ngày gả cho Nhan Duệ, thật ra mọi chuyện cũng đã kết thúc rồi.