Quay Đầu
Chương 54 :
Ngày đăng: 15:57 18/04/20
Editor: Yankui
Cô cảm thấy mệt mỏi, không muốn mẹ cô tiếp tục dây dưa chủ đề này nữa. Ninh Vi Nhàn đứng lên. “Mẹ, con nói đến thế thôi, về sau mẹ còn gì không vừa lòng, xin mẹ đừng đến đây chất vấn con nữa. Con bây giờ là thiếu phu nhân nhà họ Nhan, trong bụng đang mang thai người thừa kế của Nhan gia, mẹ tùy tiện đến đây như vậy, mẹ nên nghĩ đến nếu để người ta biết được mà mượn cớ đặt chuyện, đến lúc đó tin tức truyền ra ngoài e rằng còn khó nghe hơn nữa.”
“Vi nhàn!” Mẹ Ninh kích động, cả người run rẩy hít một hơi khí lạnh.
Ninh Vi Nhàn thực không muốn cùng mẹ mình nói nhảm thêm nữa, trong lòng mỗi người đều biết rõ đối phương là hạng người gì, hà tất còn phải tiếp tục ở đây giả bộ với nhau? Bước chân đi thẳng lên lầu, “Mẹ biết cửa ở đâu rồi đấy, con không tiễn đâu.”
Mẹ Ninh đang muốn nói thêm gì đó, bỗng nghe thấy một giọng nói tràn đầy sinh lực cùng tiếng sủa gâu gâu của chú chó: “Vi Nhàn, Vi Nhàn!! Em xem anh và Chocolate tìm được cái gì này!!”
Vừa quay đầu lại liền nhìn thấy Nhan Duệ, lập tức theo thói quen nở nụ cười ôn nhã: “Nhan Duệ, con không đi làm sao?”
Nhan Duệ sống tới nay hai mươi mấy năm, chơi đùa với đủ loại phụ nữ, anh cũng luôn thích cảm giác chinh phục phụ nữ, nhưng nếu như thật sự có một loại phụ nữ mà anh không thích nhất, đó chính là kiểu người giống như mẹ vợ anh, người luôn lạnh lẽo, cứng ngắc, không hề biểu lộ tình cảm gì. Vì ấn tượng rất không tốt với mẹ vợ, nên hôm nay gặp anh cũng chỉ khẽ gật đầu, “Chào mẹ.”
Mẹ Ninh khẽ mỉm cười nụ cười xã giao: “Con đã về rồi, ta liền đi đây, chuyện trên báo chí mong con thông cảm. Vi Nhàn ở nhà bị mẹ và cha nó chiều quá thành hư rồi, khó tránh khỏi tính khí vẫn còn trẻ con.”
Nhan Duệ không thể tin nổi mình đang nghe thấy cái gì, Vi Nhàn tùy tiện?! Vi Nhàn bị chiều thành hư rồi sao?! Cô căn bản không phải là người dễ cáu giận! Cưng chiều … Anh nghi ngờ vợ chồng nhà này rốt cuộc có coi Vi Nhàn là con gái họ hay không! Nhưng Mẹ Ninh dù sao cũng là bề trên, dù trong lòng anh không vừa lòng thì cũng không biểu hiện ra ngoài, chỉ có thể nở nụ cười cứng ngắc nhìn mẹ Ninh rời đi.
Từ trên cầu thang, Ninh Vi Nhàn xoay người lại, Chocolate kêu ô ô chạy tới, cô dịu dàng xoa xoa lên bộ lông trắng mềm mại rối bù của nó trách cứ: “Sao lại bẩn thế này? Thành ra hắc cẩu rồi.”
Từ trên cầu thang, Ninh Vi Nhàn xoay người lại, Chocolate kêu ô ô chạy tới, cô dịu dàng xoa xoa lên bộ lông trắng mềm mại rối bù của nó trách cứ: “Sao lại bẩn thế này? Thành ra hắc cẩu rồi.”
Giọng nói vô cùng dịu dàng, giống như là giọng nói trước kia cô hay nói với anh vậy. Nhan Duệ kinh ngạc nhìn Ninh Vi Nhàn, thật muốn đi tới cầm tay cô, dắt cô đi chơi, muốn cô không còn cứ buồn bã, đè nén mình như vậy nữa. Nhưng … ai cũng có tư cách an ủi cô, trừ anh ra. Vi Nhàn vốn không phải như thế này, chính anh đã đẩy một Vi Nhàn xinh đẹp dịu dàng thành cô như hiện nay.
Hốc mắt Nhan Duệ chua xót, nhìn Ninh Vi Nhàn vuốt ve đỉnh đầu Chocolate, hận không thể hoán đổi vị trí cùng Chocolate để hưởng thụ sự dịu dàng của cô.
Đã rất lâu cô không thèm để ý tới anh, dù anh bám lấy cô cả ngày, quậy ầm ĩ lên muốn chơi đùa cùng cô, nhưng trừ khi cần thiết, nếu không thậm chí một câu nói cô cũng không muốn nói với anh. Nhan Duệ nhớ rất rõ ngày đó ở bệnh viện, Ninh Vi Nhàn đã biểu hiện sự chán ghét anh đến mức nào, cô nói anh dơ bẩn, cô nhìn anh như nhìn thấy thứ gì đó dơ bẩn nhất trên đời này vậy.
Tại sao con người không thể đặt mình vào vị trí của người khác để suy nghĩ đây? Nhan Duệ chỉ cần nghĩ đến cảnh Ninh Vi Nhàn ở trên giường cùng người đàn ông khác, liền không nén được cảm giác muốn giết người. Hôm đó nhìn thấy người đàn ông từ trong xe bước ra, thỏa mãn vuốt khóe miệng, lại nhìn thấy cánh môi Ninh Vi Nhàn sưng đỏ, nhưng một tiếng anh cũng không dám hỏi, loại cảm giác đó … khổ sở tới cực điểm, giống như tay chân xương cốt đều bị trúng chất kịch độc, đến hít thở cũng không thông.
Cho nên, lúc anh cùng những người phụ nữ khác anh anh em em, tâm tư Vi Nhàn sẽ như thế nào chứ?