Quay Đầu
Chương 87 :
Ngày đăng: 15:57 18/04/20
Edit: meoluoihamngu
Ỷ vào tuổi còn nhỏ, dám chui vào ngực Ninh Vi Nhàn không chịu ra ngoài, còn làm mặt quỷ với cha mình, Nhan Duệ tức giận đến râu mép cũng nhếch lên ---Ô, anh không có râu mép.
Ninh Vi Nhàn cười nhìn hai cha con đùa giỡn, nói: “Được rồi, hai người đừng đùa nữa, em còn muốn chơi trò chơi này, hai người dạy em.”
Hai cha con lập tức thu hồi địch ý, cầm trò chơi lên, một nhà ba người lại chăm chú nhìn vào màn hình, bởi vì nhân vật trong trò chơi động tác rất nhanh, Ninh Vi Nhàn không nhịn được hét chói tai, ba người cười rất vui vẻ, quản gia đứng ở cửa mấy phút chần chừ không dám vào quấy rầy.
Ông ở nhà họ Nhan hầu hạ đã mười năm, nhưng mười năm này ông đến bây giờ cũng chưa bao giờ nhìn thấy tiên sinh và tiểu thiếu gia cười vui vẻ như vậy, một lần cũng không có. Trên thế giới này thật sự có tình yêu sao? Ông lớn tuổi, đối với chuyện này đã sớm nhìn thấu, nhưng vẫn không thể hiểu.
Trong phòng ba người đang chơi vui vẻ, ai cũng không chú ý đến quản gia đã đến biết bao nhiêu lần. Phòng chơi nhà họ rất lớn, trò chơi ba người mỗi người cầm một cái điều khiển, trong ngực Nhan Duệ là Ninh Vi Nhàn, trong ngực Ninh Vi Nhàn là Nhan Ninh, ba người thỉnh thoảng tránh né đung đưa phải trái, trong phòng tràn đầy giọng nói vui vẻ. Nhan Ninh vẫn luôn hi vọng mẹ tỉnh lại, nhưng cậu không biết là việc mẹ cậu tỉnh lại mang hạnh phúc đến cho cậu vượt xa tưởng tượng của cậu. Nhan Duệ cũng như vậy, trong lòng anh lo sợ, nhưng rồi lại có suy nghĩ cứ đến đâu hay đến đó, nếu cuối cùng cô ấy muốn rời xa anh, anh cũng sẽ không hối hận, chỉ cần có thể ở với cô, chỉ cần có thể cảm nhận được hơi thở của cô, bây giờ muốn anh trực tiếp chết, anh cũng không có oán hận cái gì.
Hai người đàn ông đều cố gắng hầu hạ Ninh Vi Nhàn đưa quả anh đào đút cho cô, cô mở miệng nuốt vào, kêu a một tiếng, nhanh nhẹn né tránh xe đối diện, cô chẳng qua chỉ quên đi rất nhiều thứ, cũng không có ngu ngốc, những trò chơi này chơi hai ba lần đều chậm tay hơn, hơn nữa hai vị nam chủ nhân đều cố ý nhường cô, nên Ninh Vi Nhàn không tốn chút sức lực nào thắng.
“Em dọa được chị dâu sao?” Nhan Tư Tư chỉ chỉ cái mũi của mình, cảm thấy rất tò mò, “Em sẽ dọa chị sợ sao? Chị nói, chị nói xem, chị dâu, em không làm chị sợ có đúng hay không?”
Ninh Vi nhàn chưa kịp trả lời, Nhan Ninh liền nói: “Cô, bây giờ mẹ cái gì cũng không nhớ rõ, co nhào đến ôm như vậy, thật sự sẽ làm mẹ sợ.”
Vừa nghe cháu trai nhỏ khéo léo hiểu chuyện nói mình dọa người, có thể là thật sự dọa người… Nhan Tư Tư vội vàng nói xin lỗi Ninh Vi Nhàn, “Thật xin lỗi chị dâu, em đã hơi kích động rồi… Oa, chị dâu không có già đi nha, giống hệt mười năm trước!” Quỷ rống quỷ kêu một phen, nhịn không được xúc động đứng lên lại ngồi xuống, nhưng đôi mắt vẫn nhìn chằm chằm Ninh Vi Nhàn như cũ, quyết định trước lúc đi nhất định phải hỏi anh trai cách bảo dưỡng mới được, sao anh nuôi chị dâu thành bộ dáng này được chứ? Về nhà cô cũng muốn thử một chút, tránh cho mấy đứa bé nhìn thấy mình gọi là dì… Dì, cô già như vậy sao? Cô trẻ tuổi như thế…rõ ràng là chị, nơi nào giống dì chứ?
“Vi Nhàn…”
Tên của mình được bốn trưởng bối gọi ra, Ninh Vi Nhàn thấy hơi lạ, cô biết trong này có một đôi là cha mẹ mình, một đôi là cha mẹ chồng, nhưng vừa nhìn, không có nhận ra ai với ai. Vì vậy cô gật đầu đáp một tiếng, sau đó cẩn thận quan sát bốn người trước mặt. Một người trong đó là người đàn ông có thân hình cao lớn mái tóc lốm đốm sợi bạc, nhưng cả người mang theo khí phách của bề trên, hơn nữa đôi mắt giống Nhan Duệ và Nhan Ninh như đúc.
Đây chắc chắn là cha chồng, về phần người bên cạnh cha chồng kia, chắc chắn là mẹ chồng. Mà một người khác… cô mở trừng hai mắt nhìn, lại cảm thấy đôi vợ chồng này rất xa lạ, tướng mạo của người đàn ông rất anh tuấn, mặt ẩn giấu kích động, người phụ nữ thì dáng dấp rất giống cô, đây là cha mẹ của cô… Nhưng mà, thật kỳ lạ, tại sao trong lòng cô một chút cảm động cũng không có, ngược lại cô rất muốn quay đầu chạy đi chứ? Ninh Vi Nhàn cảm thấy mình rất kỳ lạ, nhưng muốn cô tỏ ra vui vẻ với bọn họ, cô cũng không làm được, cuối cùng trừ cười ra, cô cái gì cũng không làm.