Quốc Sắc Sinh Hương
Chương 79 :
Ngày đăng: 13:37 30/04/20
Nhi tử chọn Vương Phi chỉ nhìn khuôn mặt, Tuyên Đức Đế lại không thể tùy tùy tiện tiện định con dâu, nghiêm mặt nói: "Con hồi phủ trước, để trẫm suy nghĩ một chút."
Triệu Hằng cam chịu, hành lễ cáo lui.
hắn buổi sáng tiến cung, Sở vương buổi chiều mới nhận được tin tức, hết bận việc phải làm liền đi Thọ vương phủ.
Triệu Hằng ở thư phòng chờ đợi một ngày, lúc này đã đến bên cạnh hồ sen trong nội viện, thời tiết đầu mùa đông, lá sen sớm đã héo rũ, cá cũng không thấy tăm hơi, hắn chắp tay đứng ở trên cầu gỗ, đôi mắt nhìn chằm chằm vào mặt nước, cũng không biết đang nhìn cái gì. Sở Vương ngó ngó đệ đệ, hỏi dò: "Ban ngày đệ tiến cung, đi cầu phụ hoàng tứ hôn?"
Triệu Hằng gật đầu.
Sở Vương vui vẻ: "Phụ hoàng nói như thế nào?" Nghĩ đến đệ đệ sắp lập gia đình, Sở Vương quả thực so với lúc chính mình đính hôn còn vui hơn. thật sự là đệ đệ hũ nút này quá mức làm hắn bận tâm, cưới vợ có vợ quản, hắn làm ca ca có thể một lòng hầu hạ Tiểu Tổ Tông trong nhà vừa sinh ra.
"Ông ấy phải cân nhắc." nói xong rồi, Triệu Hằng cầm hòn đá nhỏ trong tay xoay một lúc rồi ném vào trong nước.
Nụ cười trên mặt Sở Vương cứng lại, lập tức vừa hiểu rõ, cười vỗ vỗ bả vai đệ đệ: "Đừng có gấp, khi ta cầu phụ hoàng chỉ hôn chị dâu con cho ta, phụ hoàng cũng nói như vậy, qua bảy tám ngày mới cho lời chắc chắn. Hôn nhân đại sự, phụ hoàng muốn xác nhận cô nương tự chúng ta chọn có thể làm Vương Phi, khẳng định cần có thời gian, đây cũng là bình thường."
Triệu Hằng nhìn huynh trưởng, thần tình trên mặt không có thay đổi gì, nhưng ngực thư thái vài phần. Phụ hoàng cố ý chỉ ra thân phận của nàng, hắn còn tưởng rằng trong miệng phụ hoàng cân nhắc liền tỏ vẻ không cho phép.
Tiễn huynh trưởng, Triệu Hằng tiếp tục mỗi ngày luyện chữ vẽ tranh, sau năm ngày, trong cung truyền đến tin tức, gọi hắn tiến cung.
"Phụ hoàng." Lần nữa bước vào Sùng Chính điện, Triệu Hằng cung kính hành lễ.
Tuyên Đức Đế vẫy vẫy tay, lấy ra tấu chương của nhi tử nói: "Năm trước trẫm đã nói qua, bảo con tự chọn Vương Phi hợp tâm ý, nhưng nha đầu Quách gia thân phận đặc thù, trẫm phải bảo đảm nàng có thể đảm nhiệm vị trí Vương Phi. Như vậy, đầu xuân sang năm trẫm sẽ an bài tuyển tú, cho nàng ở trong cung học quy củ một tháng cùng với tú nữ khác, nếu nàng có thể kiên trì đến cuối cùng, trẫm sẽ tứ hôn cho con."
Tống Gia Ninh ngọt ngào nói lời cảm tạ: "Đa tạ biểu ca nhường cho chúng ta."
"Cần phải vậy." Lương Thiệu thấp giọng nói, ánh mắt ôn nhu.
Tống Gia Ninh giả bộ xấu hổ cúi thấp đầu, Song nhi đến, nàng ta bảo Lương Thiệu ngồi xổm xuống, nàng ta tự tay che mắt thay hắn, cam đoan làm Lương Thiệu cái gì cũng nhìn không thấy, tiếp theo bảo Thượng Ca Nhi nắm Lương Thiệu đi lên trên băng. Vì Lương Thiệu, Tống Gia Ninh lúc này cũng khôngsợ băng nữa, đi ở phía trước dẫn đường cho Thượng Ca Nhi.
Rất nhanh, Tống Gia Ninh dừng ở trước một hang băng.
Cái băng động này có thể thả một cái ghế đi vào, là ngày hôm trước đôi song sinh đục ra, hai huynh đệ buông mồi câu, trong ánh mắt sợ hãi thán phục của bọn đệ đệ câu được mấy con cá to lên. Chủ tử câu hết cá, gã sai vặt nhét khối băn về lại chỗ cũ, hôm qua khối băng một lần nữa ngưng kết, Mậu Ca Nhi bướng bỉnh, một tay nắm gã sai vặt một cước giẫm loạn ở phía trên, lại giẫm nới lỏng ra, sáng nay tới đây lại giẫm mấy cước, còn dùng gậy gộc chọc vào bên trong khối băng.
Vừa rồi Tống Gia Ninh và bọn đệ đệ thật ra hợp mưu hai chuyện, đầu tiên là tỷ đệ cùng ra lòng bàn tay, là quan trọng nhất, là muốn dụ Lương Thiệu rơi vào trong nước. Mậu Ca Nhi đều nghe tỷ tỷ, Thượng Ca Nhi là bé ngoan, nhưng ai bảo người ra chủ ý xấu chính là Tứ tỷ tỷ xinh đẹp mà hắn thích chứ? một biểu ca xa lạ, một tỷ tỷ ở cùng ba năm, Thượng Ca Nhi đương nhiên nghe lời của tỷ tỷ.
Ngược lại là Song nhi, nhìn ra ý định của Tống Gia Ninh, liên tiếp lắc đầu với Tống Gia Ninh, lo lắng biểu công tử gặp chuyện không may, Tống Gia Ninh sẽ bị phạt.
Tống Gia Ninh không có sợ chút nào. Hai gã sai vặt của đệ đệ cũng ở bên cạnh, nhất định có thể kịp thời cứu Lương Thiệu lên, Lương Thiệu nhiều lắm là đông lạnh thôi, cho dù đoán được nàng là cố ý, với tính cách nịnh bợ của Lương Thiệu đối với Quốc Công Phủ, hắn cũng chắc chắn giả bộ rộng lượng. Còn chỗ Thái phu nhân, Tống Gia Ninh ra sức nghe lời, tổ mẫu thích nàng như vậy, chắc sẽ không phạt nặng.
Chuẩn bị xong, an bài Lương Thiệu đứng đưa lưng về phía băng động, Tống Gia Ninh thì vây quanh băng động, sau đó khi Lương Thiệu đếm tới mười, nàng cố ý nhỏ giọng nhắc nhở đệ đệ: "Mậu Ca Nhi đừng nhúc nhích..."
Mậu Ca Nhi kéo Thượng Ca Nhi cùng nhau chạy, nghe được lời của tỷ tỷ, lập tức ngoan ngoãn đứng vững.
Lương Thiệu cũng đã nghe được tiếng của Tống Gia Ninh, khóe môi khẽ nhếch, hắn chậm rãi xoay người lại, từng bước một đi đến hướng Tống Gia Ninh.
Tống Gia Ninh khẩn trương theo dõi chân hắn, một bước, hai bước, ba bước... lúc Lương Thiệu bước ra bước thứ sáu, lúc chân của hắn rơi xuống, lần này, hắn thật là cái gì cũng không có dẫm lên, "đông" một tiếng, trong nháy mắt, cả người Lương Thiệu liền hoàn toàn rơi vào hố tuyết!