Quốc Sắc Thiên Hương

Chương 10 : Hot thread trên diễn đàn

Ngày đăng: 11:22 30/04/20


Edited by Cigar.



Lý Thiếu Thiên đi rồi, nhưng vở diễn mỗi chiều thứ Sáu không có bị hủy bỏ.



Không lo đến chuyện thiếu diễn viên, trong kịch bản có rất nhiều đoạn không có phần diễn của hắn, một mình Mặc Lý cũng có thể chống đỡ tiếp.



Người xem vẫn phải có, vẫn như cũ là một ít cô gái. Mặc bầu gánh cảm thấy thật buồn bực, luôn kiếm tiền từ tiền tiêu vặt của mấy đứa bé gái, ông cảm thấy khuôn mặt già nua của ông cũng phải đỏ lên, nhưng là bọn nhỏ tự nguyện xem, tự nguyện bỏ tiền mua vé, tình huống kinh tế của gánh hát Mặc gia hiện tại cũng không có thích hợp để ông lo đến chuyện nên hay không nên kiếm tiền từ mấy đứa nhỏ này. Trên thực tế, gánh hát Mặc gia hiện tại cơ hồ phải dựa vào số tiền vé từ mấy đứa bé này để duy trì.



Mặc Lý hiện tại mỗi tuần sẽ diễn ba buổi, thu nhập từ ba buổi diễn này thế nhưng có thể chống đỡ được kinh tế của cả gánh hát, còn có thể tiết kiệm được một khoản. Ngoại trừ vở diễn của Mặc Lý, tất cả những tiết mục khác đều bị lỗ vốn, vé bán ra còn không đủ để chi cho tiền nước trà và phí điện nước của một vở tuồng.



Mặc bầu gánh hổ thẹn lấy tiền tiêu vặt của mấy đứa bé gái để duy trì hoạt động của gánh hát. Ông còn không biết những người này có tiềm lực khủng bố cỡ nào, giới giải trí vài năm sau hoàn toàn là dựa vào bọn họ khởi động nửa giang sơn.



Buổi chiều thứ sáu, khi vở diễn kết thúc, những cô gái trẻ có lực cánh tay vững vàng giơ camera toàn bộ quá trình buông camera, vẫy vẫy cánh tay mảnh khảnh, lớn tiếng vỗ tay trầm trồ khen ngợi. Một bó hoa tươi thắm được đưa đến trước đài, vội vã giơ về phía hồ tiên cao cao tại thượng trên sân khấu.



Sau khi có một số fan vấp phải trắc trở khi tặng quà cho Mặc Lý, các cô gái dần dần tìm ra một cách khác để bày tỏ lòng ái mộ. Hồ tiên đại nhân của các cô cự tuyệt lễ vật, nhưng không cự tuyệt hoa tươi. Sự lạnh lùng của Mặc Lý đánh lui nhiệt tình của không ít người, nhưng fan đến xem cậu lại thần kỳ không có giảm bớt, ngược lại càng nhiều. Mỗi một lần cậu diễn xuất, ít nhất một trăm chỗ dưới đài là được lấp đầy.



Mặc Lý nâng bước chân cứng ngắc tiến về phía trước, phong lưu linh hoạt vừa rồi thuộc về hồ tiên biến mất, cậu cảm thấy bản thân giống một con robot, biểu cảm như bị ai thiếu nợ nhận bó hoa từ trên tay của fan, ngay cả một chút tỏ vẻ cũng không có, chỉ để lại một bóng dáng cao ngạo (trong mắt fan), cũng không quay đầu lại tiến vào hậu trường.



Phía sau truyền đến từng đợt ồn ào lưu luyến không tha. Chu Phi lần nào cũng chiếm cố định một loạt vị trí trung tâm dãy đầu tiên ở trong ánh mắt cực kì hâm mộ của các fan, vẻ mặt đắc ý đi lướt qua tấm biển “khán giả dừng lại” tiến vào trong hậu trường.



“Mình cũng muốn vào backstage, mình cũng muốn nhìn hồ tiên đại nhân a a a!”



“Đồ nhà tư bản bất động sản ác ôn!”



Chu Phi quay đầu lại nhếch mày khiêu khích với mấy cô gái, ở trong tiếng kêu tức giận của các cô thong thả biến mất tại phía sau cửa vào hậu trường.



Hai đàn em ở lại khán đài hết buồn bực thì cũng là buồn bực.
Mặc bầu gánh thiếu chút nữa lại bị ván cửa sập vào mặt sững sờ ở bên ngoài, tiểu Xuân tiểu Đậu đứng phía sau hai mặt nhìn nhau.



“Mọi người chờ một lát, Mặc Lý đang thay quần áo.” Giọng của Chu Phi cách ván cửa truyền ra.



Mặc bầu gánh nhất thời liền tức sùi bọt mép, tức giận đến mức khuôn mặt trở nên đỏ bừng. Ông không dám đá cửa, đá hỏng là phải đền, chỉ có thể giậm chân ở tại chỗ.



Nếu không phải gánh hát Mặc gia còn cần nhờ họ Chu một số việc, ông lập tức quăng cái thằng nhóc tóc nhuộm như mào gà này ra khỏi cửa gánh hát!



“Một đám nhóc con đều dám sập cửa vào mặt ta?! Ta nuôi con trai chứ không phải khuê nữ! Ta muốn vào bọn họ dám ngăn hả?!”



Tiểu Xuân tiểu Đậu ở trong cơn thịnh nộ lạm dụng uy quyền của ông miệng ngậm chặt liên tục lắc đầu, tỏ vẻ bọn họ còn nhỏ chuyện này không liên quan đến bọn họ.



Sau một lúc lâu cửa mới mở ra, Mặc Lý có chút kinh ngạc: “Ba, ba đứng ở bên ngoài làm gì? Con thay đồ xong rồi, giờ về nhà đây.”



Mặc bầu gánh lười giải thích với cậu, trừng mắt nhìn Chu Phi đứng ở một bên, Chu Phi vội vàng tươi cười lấy lòng: “Con chào bác ——”



Mặc Lý đi đến bàn trang điểm tay chân nhanh nhẹn thu thập balo, Mặc bầu gánh không phản ứng Chu Phi, đứng ở một bên bắt đầu cằn nhằn Mặc Lý.



“Con trai, diễn xướng càng ngày càng tốt, không tồi. Nhưng mà ba nói với con, về sau nhớ cười với khán giả. Bọn họ đều là cha mẹ lo cho áo cơm của gánh hát, không ai nợ tiền bọn họ. Đều là mấy cô gái thích con, con đừng mãi trưng ra bộ mặt lạnh lùng ấy nữa, dọa người ta chạy mất thì sao.”



Chu Phi ở một bên cướp lời.



“Sẽ không sẽ không, con còn đang muốn nói cho Mặc Lý chuyện này đây. Có người ở trên Tianya tạo thread, post lên toàn là ảnh và video Mặc Lý xướng hí khúc, hiện tại thread nổi lắm.” Trên thread đem khuôn mặt lạnh lùng của Mặc Lý trở thành ưu điểm, ngàn like triệu like, mấy cô gái sao có thể vì vậy mà bị dọa chạy.



“Thread cái gì cơ?!” Mặc Lý và Mặc bầu gánh không hiểu ra sao.