Quốc Sắc Thiên Hương

Chương 122 : Ai quấy nhiễu trí nhớ của cậu?

Ngày đăng: 11:23 30/04/20


Edited by Cigar.



Tầm mắt ác ý giống như ẩn chứa kim châm nhọn hoắc làm người ta cảm thấy cả người không khỏe. Mặc Lý khẽ nhíu mày, theo tầm mắt kia nhìn lại, người nọ cũng không tránh, ngoài cười nhưng trong không cười chào đón.



“Mặc bầu gánh, chúng ta xem như lâu rồi không gặp, cậu vẫn tốt chứ?” Liễu Kì Hoa tự cười tự đáp: “Đúng rồi, là tôi hỏi thừa rồi, cậu sao có thể không tốt? Có kim chủ trợ lực, cậu sao có thể như chúng tôi tự mình đi tìm tài nguyên cho được.”



Phía sau hắn còn có một người đàn ông trung niên khoảng hơn bốn mươi tuổi, thân cao thể tráng, mặt chữ điền, mặc dù không anh tuấn nhưng thập phần khí thế, bước chân thong thả tiến lại gần.



“Liễu Kì ——” Mặc Lý chỉ vào hắn.



Liễu Kì Hoa cười lạnh nhìn cậu. Nghiêm khắc mà nói, hắn và Mặc Lý cũng không có thâm cừu đại hận gì, nhưng từ khi tiến vào giới đến nay, người vẫn luôn giao hảo với mọi người như hắn chỉ kết mâu thuẫn với duy nhất mỗi mình Mặc Lý. Bắt đầu từ lúc hắn và Mặc Lý cùng tham gia cái chương trình thực tế kia, sự nghiệp nguyên bản phát triển thuận buồm xuôi gió của hắn liền không hiểu sao rắc rối chồng chất, dần dần rơi vào trạng thái đình trệ thậm chí là xuống dốc, cuối cùng kết cục là vực sâu vạn dặm, thất bại thảm hại, nhanh đến mức làm cho hắn bất ngờ không kịp phòng.



Chuyện này nếu không liên quan đến Mặc Lý, tên hắn lập tức viết ngược lại.



Ai kêu kim chủ của Mặc Lý chính là cái tên họ Yến kia, ai bảo Mặc Lý bám vào được con trai độc nhất bảo bối của chủ tịch giới giải trí.



So sánh với tình trạng xuống dốc không phanh của hắn, Mặc Lý kể từ khi tham gia chương trình kia liền một bước lên mây, liên tục bạo hồng, vô số fan vì cậu điên cuồng, cho dù là tin tiêu cực cũng không ngăn cản được nhân khí tăng vọt, hiện giờ lại thành công giành được vai nam hai của phim điện ảnh do đạo diễn Phương đạo diễn.



Vô luận là công lực push diễn viên của đạo diễn Phương, hay là thân phận sư huynh sư đệ của Lý Thiếu Thiên thủ vai nam chính và Mặc Lý khiến phần đông fan như si như túy —— tác phẩm đủ tiềm lực, sao tác CP lại nước chảy thành sông thiên thời địa lợi, Liễu Kì Hoa đã có thể tưởng tượng ra, sau khi bộ phim điện ảnh này công chiếu, Mặc Lý sẽ nổi tiếng rung động toàn bộ internet cỡ nào.



Mỗi khi nghĩ đến loại khả năng này, trái tim của hắn như bị con thú hoang tên là ghen tỵ cắn nuốt hết thảy.



Sâu thẳm trong lòng, Liễu Kì Hoa cho rằng hết thảy Mặc Lý có được, ít nhất có một bộ phận vốn dĩ hẳn là nên thuộc về hắn.



Từ khi hắn tham gia chương trình thực tế chỉ chuyên để push Mặc Lý kia, hắn giống như bị con hồ ly tinh này hạ chú, hút sạch đi số mệnh của hắn.



Cho nên sự nghiệp của hắn xuống dốc không phanh, Mặc Lý lại nương thế một bước lên mây.



Đây không phải là mê tín, rõ ràng có thể nhìn ra được từ thực tế.



Ít nhất, nếu không có Mặc Lý, với hình tượng đắp nặn từ hí khúc chuyển sang diễn viên có thể nói là độc nhất trong giới của hắn, có một vài vai diễn chỉ có hắn là thích hợp nhất, chỉ có hắn mới có thể diễn.
Mặc Lý trở về phòng ngây người một lát, thẳng đến khi Trương Phi Hoa gọi điện thoại thúc giục cậu, nói Lý Thiếu Thiên đã tới rồi, cậu mới nhích người đi về phía phòng mà Trương Phi Hoa đã đặt.



Vào phòng, Mặc Lý trước tiên nhìn thấy ánh mắt thân thiết của Lý Thiếu Thiên.



Hai người ngày đó cãi nhau một trận lớn, Mặc Lý nghĩ rằng sau này lúc đối mặt với Lý Thiếu Thiên sẽ càng thêm mất tự nhiên, bằng không cũng sẽ không nghĩ đến chuyện kéo Yến Lẫm đến đây để tăng thêm can đảm.



Song Lý Thiếu Thiên lại tựa hồ hoàn toàn không bị ảnh hưởng, giống như hai người chưa từng khắc khẩu, vẫn đang là sư huynh sư đệ huynh hữu đệ cung.



“A Ly, lại đây ngồi.” Lý Thiếu Thiên kéo ghế dựa bên cạnh hắn ra, ý bảo Mặc Lý lại đây.



Mặc Lý cũng không khách khí, so với đối phó loại nhân vật khó chơi như Trương Phi Hoa, chút không được tự nhiên dành cho Lý Thiếu Thiên có thể xem nhẹ.



Liễu Kì Hoa nhìn thấy Mặc Lý thong dong ngồi xuống, hừ lạnh một tiếng, đổi lấy một cái xem thường từ Mặc Lý.



Cậu còn chưa biết chuyện tốt mà Yến Lẫm làm, cho nên địch ý mà Liễu Kì Hoa nhắm vào cậu ở trong mắt Mặc Lý rất là không thể lý giải.



Lý Thiếu Thiên thường thường liếc mắt nhìn Mặc Lý, hắn đã không như hôm biết được Mặc Lý và Yến Lẫm ở bên nhau hoàn toàn đánh mất lý trí, nhưng ánh mắt đánh giá kia cũng làm cho Mặc Lý có chút ngồi không yên.



Trong bốn người có ba người ôm tâm tư trong bụng, trên bàn rượu này giống như chỉ có Trương Phi Hoa là tâm tư đơn giản nhất, đến bây giờ còn bởi vì ngày mai được tham gia đóng phim mà hưng phấn không kiềm chế được ——



“Lý Thiếu Thiên, Mặc Lý, hai hảo đồ đệ của ta, nào, vi sư trước kính các ngươi một ly! Có bao nhiêu giao tình thì đều thể hiện qua rượu, hai người các ngươi uống cho ta xem!”



Trương Phi Hoa giơ ly rượu uống một hơi cạn sạch, hướng chiếc ly cạn đáy về phía bọn họ, Mặc Lý và Lý Thiếu Thiên chỉ có thể bưng ly rượu, hai người nhìn nhau, chậm rãi uống.



Liễu Kì Hoa từ đầu tới đuôi ngồi ở một bên, vô thanh vô tức, Trương Phi Hoa cũng không nghĩ đến chuyện lo cho hắn.



Một bên là con tiểu sủng vật, một bên là hai đồng sự sắp sửa hợp tác, Trương Phi Hoa phân chia rành mạch ở trong lòng.



Hiện giờ là một ngày trước khi hắn hoàn thành giấc mộng, đương nhiên là công việc và đồng sự quan trọng hơn, tiểu sủng vật đến thăm và vân vân, toàn bộ đứng sang bên cạnh.