Quốc Sắc Thiên Hương

Chương 31 : Yến – Chuyên ngành là dỡ nhà cậu – Lẫm

Ngày đăng: 11:22 30/04/20


Edited by Cigar.



Mặc Lý gọi điện thoại cho Lý Thiếu Thiên.



Tiếng chuông đơn điệu vang lên hồi lâu, Mặc Lý và Chu Phi không hẹn mà cùng nín thở chờ, vẫn đợi cho đến khi một giọng nữ máy móc truyền ra.



“Thuê bao quý khách vừa gọi hiện không liên lạc được, vui lòng gọi lại sau.”



Mặc Lý mở to hai mắt nhìn, đồng tử tối như mực không dám tin chuyển hướng sang phía Chu Phi.



“Anh ta không nghe điện thoại của tôi?! Anh ta dám không nghe điện thoại của tôi!”



Chu Phi vội vàng trấn an: “Người ta là đại minh tinh bận rộn, có thể là không nghe thấy tiếng chuông điện thoại.”



“Anh ta không nghe điện thoại của tôi!” Mặc Lý đã muốn tức giận đến mức không nghe lọt lời khuyên, ném điện thoại xuống sofa, trong đầu nháy mắt lướt qua rất nhiều loại khả năng có thể xảy ra.



Lý Thiếu Thiên nhìn thấy là số điện thoại của cậu, nở nụ cười trào phúng, để điện thoại sang một bên không để ý tới. Đợi tới thời điểm tiếng chuông dừng hẳn, con bò kia lại cười đắc ý.



Lý Thiếu Thiên nhìn thấy là số điện thoại của cậu, không kiên nhẫn vứt điện thoại vào thùng rác, sau đó châm điếu thuốc lá móc ra một cọc tiền ném cho trợ lý sai người đi mua một cái điện thoại mới cho hắn.



Lý Thiếu Thiên căn bản không lưu số điện thoại của cậu…



Lý Thiếu Thiên…



“Nghiệt súc! Cầm thú!” Mặc Lý ôm cánh tay ngồi ở một góc sofa bị sức tưởng tượng phong phú của bản thân làm cho tức giận đến mức đỏ bừng mặt, Chu Phi giống như thấy được một cái ống khói tàu tức giận xì khói thẳng lên trời.



Hắn cầm lấy quạt tay ở bên cạnh Mặc Lý quạt trái quạt phải, quạt quạt hạ nhiệt độ xuống, bằng không cậu thật có thể tức giận đến mức đỉnh đầu bốc hơi nước.



Thật là, tính tình sao mà khó chiều như vậy.


“Vị Yến thiếu gia đó chuẩn bị quay lại Mặc Huyền đó!” Lưu Đại Quân cười ha ha, vừa lòng vỗ vỗ bụng bia. Người của Yến gia đến Mặc Huyền đại biểu cho điều gì? Đó là đầu tư, là kim chủ, là thương cơ của Mặc Huyền, là cơ sở chiến tích của ông!



Mặc Lý quá sợ hãi: “Đến nữa? Anh ta còn muốn dỡ nhà sao?!”



Cái tên họ Yến này có cừu oán với cậu sao?! Cậu dùng nông trại nuôi gia súc xây gánh hát hắn cũng muốn dỡ?! Cái tên gian thương này mũi chó hả?! Muốn dỡ đi mà dỡ nhà hắn, cứ phân cao thấp với cậu để làm gì?!



Lưu Đại Quân sửng sốt, vội vàng xua tay: “Không phải, không phải, lần này không tới để dỡ nhà, tiểu bầu gánh đừng sợ.”



“Vậy anh ta tới làm gì?” Mặc Lý vẫn là thực khẩn trương.



“Người ta không tới dỡ thì không thể tới sao. Lần này là chuyện tốt, gánh hát Mặc gia của cháu này cũng xem như là văn hóa truyền thống địa phương của Mặc Huyền chúng ta, nghe nói truyền mấy trăm năm, không phải còn được chứng nhận di sản phi vật thể sao? Lần này Yến gia chuẩn bị sản xuất chương trình gì đó, nội dung là tuyên truyền văn hóa địa phương ở một số nơi tại Trung Quốc. Người ta đến Mặc Huyền là hướng về phía cháu mà tới, chú vừa nhận được tin lập tức liền tới tìm cháu nè. Tiểu bầu gánh, Mặc Huyền phát triển được là dựa vào tất cả mọi người, tương lai tốt đẹp của Mặc Huyền lần này nên đến phiên cháu xuất lực.” Lưu Đại Quân nói ra lời thấm thía.



Mặc Lý còn đắm chìm ở tin tức cực xấu Yến – chuyên ngành là dỡ nhà cậu – Lẫm đến Mặc Huyền, cũng không biết chủ tịch Lưu nói cái gì, chỉ gật đầu có lệ.



Lưu Đại Quân vui vẻ nói: “Vậy chốt thế nhé, đến lúc đó làm phiền tiểu bầu gánh làm trung gian đứng ra tiếp đón, chú ở khách sạn lớn của Mặc Huyền tổ chức một bữa tiệc đón gió tẩy trần cho Yến thiếu gia.”



Mặc Lý chậm nửa nhịp phản ứng lại đây: “Muốn cháu làm trung gian đứng ra tiếp đón?!” Cậu căn bản không muốn gặp người kia, còn muốn cậu làm trung gian giật dây, cậu sợ không nhịn được dùng dây siết cổ chết hắn.



“Cháu không làm.” Mặc Lý lập tức lắc đầu. “Cháu không muốn gặp, anh ta làm cháu thấy phiền, chủ tịch đi mời cao minh khác đi.”



“Nhìn xem, tiểu bầu gánh lại tùy hứng rồi, anh ta làm cháu phiền chỗ nào?” Lưu Đại Quân chân thành dạy bảo. “Nhà họ Yến tài đại khí thô, bọn họ quay chương trình giúp tuyên truyền cho gánh hát nhà cháu không tốt sao? Người ta còn muốn đi nơi khác khảo sát đấy, Mặc Huyền của chúng ta chỉ là trạm thứ nhất, bỏ qua dịp này sẽ không còn dịp khác, tiểu bầu gánh ơi!”



Mặc Lý bắt đầu do dự. Đúng vậy, hiện tại cậu có một cái gánh hát phải nuôi, cậu còn muốn tuyên truyền tuồng diễn của gánh hát Mặc gia càng rộng càng tốt, muốn các sư huynh sư đệ đều trở về. Hiện tại cậu đã không thể tùy hứng muốn làm cái gì thì làm cái đó.



Lưu Đại Quân vẫn còn nói: “Bọn họ bốn giờ chiều nay tới Mặc Huyền, ở tại khách sạn Phương Viên. Chú bày cháu ý này, lát nữa cháu nên lên xe của chú Lưu, chú chở cháu đến khách sạn cùng Yến thiếu gia gặp mặt làm quen trước. Chỉ cần có quan hệ, về sau cái gì cũng có.”



Mặc Lý một đầu đầy quạ đen. Biết Lưu Đại Quân là muốn đi lôi kéo quan hệ cho bản thân, mang theo cậu chỉ là cái cớ. May mắn cậu không phải là con gái, bằng không chỉ cần lên xe Lưu Đại Quân đi tới đó, mạng che mặt của cậu cũng khó giữ.



Cậu tất nhiên là không đi đến khách sạn cùng Lưu Đại Quân, nhưng là nghĩ đến chuyện tên kia cư nhiên lại ở trong cùng một thành phố với cậu, Mặc Lý liền như là lâm vào đại địch trở nên khẩn trương, vứt mọi rối rắm về Lý Thiếu Thiên ra sau đầu.