Quốc Sắc Thiên Hương

Chương 59 : Công việc mới

Ngày đăng: 11:22 30/04/20


Edited by Cigar.



Không bao lâu sau, Yến Lẫm đã nhận được tin nhắn hồi âm.



“Thì ra là cậu ta.”



Trong tin nhắn, tên của Liễu Kì Hoa hiện ra rất rõ ràng, Yến Lẫm trầm ngâm một lát, sau đó cầm lên điện thoại một lần nữa.



Trên mạng, Chu Phi cũng biến thành Thiện Tài đồng tử (1), dìm cái tin giật tít này xuống.



Nhưng có thể gỡ tin khỏi hot search, song không thể trấn áp được mồm miệng của các cư dân mạng hóng hớt.



Sự nhiệt tình hóng hớt còn đang trong phạm vi nhất định lên men, đây là điều mà sức người không quản được.



Đối với đợt sóng ngầm mãnh liệt sau lưng này, Mặc Lý hoàn toàn không biết gì cả. Sau khi đăng weibo xong thì cậu tự động cắt mạng, làm một cục cưng ngoan ngoãn mỗi ngày đều học tập thật tốt hướng về tương lai, không để ý gì đến chuyện bên ngoài.



Tuy rằng một năm nay cậu đã trải qua rất nhiều chuyện, nhân sinh trên mạng khá là nhấp nhô oanh động, nhưng suy cho cùng cậu hiện tại vẫn chỉ là một sinh viên năm cuối chuyên ngành Sinh vật học.



Sau khi kì nghỉ đông kết thúc sẽ lập tức tới ngày bảo vệ luận văn.



Cho dù có là tiểu thịt tươi, minh tinh hay hot boy mạng, fan và anti thiên quân vạn mã war nhau tưng bừng khói lửa, danh tiếng bùng nổ hay là lên xuống thất thường, thì khi trở lại trường học, ở trước mặt các giáo sư giảng viên trầm mê học thuật đến không thể tự kiềm chế, cậu vẫn là một sinh viên, có thể vẫn là một sinh viên không học hành đàng hoàng.



Không bảo vệ luận văn tốt ư? Bye bye tốt nghiệp đi, không thương lượng gì hết.



Cho nên Mặc Lý hai ngày nay lâm vào trong biển học vô bờ.



Vốn thành tích chuyên ngành của cậu cũng không tốt lắm, mấy tháng nay còn không đụng vào sách vở, hiện tại nếu còn không chịu học, có thể sẽ không lấy được bằng tốt nghiệp.



Đồng thời cũng đang lâm vào tình trạng học đến không biết trời trăng còn có người đại diện của cậu, cũng là một sinh viên năm cuối, thậm chí kì thi tiếng Anh cấp sáu còn chưa vượt qua.



Tuy rằng một rich kid như hắn có thể không cần vượt qua kì thi tiếng Anh cấp sáu, nhưng là vất vả lắm mới đậu đại học, cuối cùng lại tốt nghiệp không nổi thì thật mất mặt.



Quan trọng nhất là ba hắn khẳng định sẽ lấy đó làm cớ để cản trở hắn và Mặc Lý triền triền miên miên, cảm giác nguy cơ của Chu Phi thập phần mãnh liệt, sao hắn có thể để điều này xảy ra được?!



Hai người cùng nhau ngồi ở trước bàn ăn, đầu đối diện đầu chân đối diện chân, trong tay mỗi người là một ly cà phê, tiếng lật giấy sột soạt sột soạt vang lên liên tiếp, đều đang vùi đầu vào sách vở rong chơi trong đại dương tri thức.



Yến Lẫm từ trong thư phòng đi ra định rót ly rượu để thả lỏng: “….”



Hai tên học tra nước tới chân mới nhảy.




Hiện tại ngay cả một cái vị trí gương mặt đại diện chắc như đinh đóng cột cũng đã bị đánh mất, không phải là trúng tà thì là gì?! Cái tên kia có yêu khí! Chờ qua đợt này có thời gian rảnh hắn nhất định phải đi chùa cúng bái tẩy đi tà khí.



Liễu Kì Hoa ngồi chờ tin từ Phùng Thông, Phùng Thông không hổ là người đại diện thâm niên của công ty giải trí Thâm Không, nhân mạch vẫn là đủ rộng, một việc nhỏ như vậy rất nhanh đã có thể hỏi rõ đầu đuôi sự việc.



Ông gọi điện thoại cho Liễu Kì Hoa, không đợi Liễu Kì Hoa khởi binh vấn tội, Phùng Thông giận đến mức liên tục chửi ầm lên.



“Tôi hỏi cậu, cậu rốt cuộc lén sau lưng tôi làm chuyện hồ đồ gì?!”



Liễu Kì Hoa trong lòng lộp bộp, chuyện mà hắn gạt Phùng Thông nếu tính là lớn gần đây thì chỉ có mỗi chuyện hắn lén dùng clone đi bóc phốt Mặc Lý.



Hắn đã muốn thực cẩn thận, tài khoản dùng chính là clone cá nhân, cũng không tự mình đăng bài bóc mà gửi cho blogger nhờ bóc dùm. Vậy mà vẫn có thể tìm ra hắn?! Thật sự là gặp quỷ.



“Anh nói gì vậy em không hiểu, em có làm gì đâu.” Liễu Kì Hoa cố cười, đáp.



Phùng Thông cả giận nói: “Cậu không cần giả vờ giả vịt với tôi, mặc kệ cậu có thừa nhận hay không, có người đã nhận định là cậu cùng người ta đối nghịch! Vị trí gương mặt đại diện cho nhãn hàng lần này cậu cũng đừng có mà nghĩ nữa! Cậu là đối tượng trọng điểm bị “chăm sóc”, ai mà dám hợp tác với cậu!”



Quả nhiên đánh mất vị trí gương mặt đại diện chỉ là phát súng đầu tiên, từ đó về sau Liễu Kì Hoa giống như ngã vào vực sâu của ác mộng, có cố thế nào cũng không thể tỉnh lại.



Công việc lần lượt bị mất, tài nguyên cũng lần lượt bị triệt bỏ, đã thế còn là vô thanh vô thức bị triệt bỏ, ngay cả một chút gợn sóng lăn tăn cũng không có, nhân khí xuống dốc không phanh.



Liễu Kì Hoa rốt cuộc cũng hiểu được vì sao trước đây Phùng Thông nói bị cư dân mạng chế thành meme chỉ là chuyện nhỏ. So với tình cảnh hiện tại của hắn, việc đó thật sự là nhỏ nhặt đến mức chẳng đáng nhắc tới.



Ít nhất khi đó còn có rất nhiều người bởi vì vậy mà biết đến hắn, cái đó thậm chí còn được tính là một chuyện tốt. Ngoại trừ sự bất mãn vì Mặc Lý có mị lực hơn hắn, kì thật tình thế rõ ràng là tốt lắm.



Nhưng hiện tại, hắn ngay cả cảm giác tồn tại đối với công chúng cũng không có.



Làm người đại diện, Phùng Thông hiện tại là tình trạng lao lực quá độ.



Tuy rằng không có chứng cứ, nhưng là ông biết, chính là vị kim chủ không biết tên sau lưng Mặc Lý ra tay. Vừa ra tay liền lập tức làm Liễu Kì Hoa biến mất, thật sự là đủ độc.



Nhưng chuyện làm Phùng Thông không hiểu được chính là nếu khó chịu Liễu Kì Hoa, vì sao không dứt khoát phong sát hắn luôn cho xong, còn từng bước một làm công việc và tài nguyên của hắn bị khuấy đục, như thế cũng quá là thiếu đạo đức, khiến ông mệt tâm quá.



Cứ làm ông cảm thấy còn có chút hy vọng nhỏ nhoi, cứ làm ông cảm thấy còn có thể giãy dụa một chút, kết quả toàn bộ đều là phí công.



Đều là người cùng một công ty mà, cho dù phải phong sát người ta thì có thể làm một lần thống khoái luôn cho xong được không?! Trong lòng Phùng Thông đối với vị cao tầng không biết tên kia chửi ầm lên. Chính là ông không thể không thừa nhận, cây rụng tiền duy nhất trong tay ông này, đại khái chính thức là bị phế đi.



(1) Nhân vật chính trong Phẩm Nhập Pháp Giới trong kinh Hoa Nghiêm. Bên Trung dùng để chỉ người giàu có tiêu tiền như nước.