Quốc Sắc Thiên Hương

Chương 61 : Vào rừng làm cướp

Ngày đăng: 11:22 30/04/20


Edited by Cigar.



Bởi vì sự kiện bị chụp ảnh, hai người cũng không có hứng đi dạo nữa, Yến Lẫm rất nhanh đã cùng Mặc Lý về nhà.



Tin tức được đăng lên mạng nhanh hơn dự đoán của bọn họ rất nhiều.



[Nhìn rõ mồn một: Tin độc nhất vô nhị, thái tử Thâm Không Yến Lẫm cùng bạn bè thần bí đi siêu thị mua sắm, toàn bộ hành trình đều thầm thì thân mật.]



Trong bài đăng chẳng những có ảnh chụp, còn có một đoạn video ngắn độ dài tầm vài phút, chính là quay đoạn hai người tranh chấp vì sản phẩm nước giải khát của Phân Thế.



Hai người kia quả nhiên không phải là paparazzi, không vì cầu tiền tài, không có gửi ảnh chụp đến các trang giải trí để bán, vừa trở về liền đăng lên mạng.



Nhìn qua thì như là một cái tài khoản vừa mới bắt đầu kinh doanh, đại khái là muốn tăng độ hot cho tài khoản một chút.



Yến Lẫm thân là một phú nhị đại không quá rêu rao, bản thân hắn không có giá trị giải trí nhiều lắm, hai người kia chỉ tùy tiện sao tác một chút, lại không nghĩ rằng chỉ mới vài tiếng trôi qua, độ hot của bài đăng đã bùng nổ tựa như sét đánh không kịp ôm tai.



[Tiểu khả ái của Yến đại thiếu: A a a, Yến thiếu còn chưa đến cưới tôi mà, là con bitch trà xanh nào có gan dám đến quyến rũ bạn trai của bà?!]



[todet: Fan Mary Sue não tàn đều điên rồi đi.]



[Y nhiên nhiên: Bitch trà xanh gì, người kia vừa nhìn đã biết là con trai rồi.]



[Hứa cùng nhau trải qua quãng đời còn lại: Tò mò, có thể bóc ra là ai không, khẳng định là một tiểu thịt tươi.]



[Đặt tên có ích lợi gì: Đàn bà ham tiền thật nhiều.]



[Hữu hữu nhất diệp: WSN cút ngay, không ham tiền thì cũng chướng mắt loại loser như chúng mày.]



[Nam hài tiêu sái: Đàn ông ham tiền đây, Yến thiếu cưới tôi nhé!]



[wygmz: Không ham tiền, tôi tôn thờ nhan sắc. Yến Lẫm vì sao không debut làm nghệ sĩ, tôi nên tiêu tiền vì anh ấy, tôi muốn ôm goods của anh ấy ngủ…]



[makeup: Thật là chịu không nổi, một đám mê trai….]



Mặc Lý mở weibo đã lâu chưa xài, kéo xem từng bình luận dưới bài đăng.



“Uây, Yến Lẫm, không nhìn ra anh có nhiều fan bạn gái đến vậy.” Mặc Lý hơi chua chua lên tiếng.



“Đây là chỗ ngay thẳng của cư dân mạng Trung Quốc.” Chu Phi tùy tiện ngồi trên sofa đong đưa chân. “Giá trị nhan sắc chính là tất cả.”



Mặc Lý đạp hắn một cước. “Chu phế chết tiệt, cậu cũng vừa mắt Yến Lẫm?!”




Cậu nghĩ nghĩ, đứng dậy đi tìm Yến Lẫm.



“Yến Lẫm, anh đang ở đâu?” Mặc Lý tìm một lượt từ thư phòng, phòng khách đến phòng ngủ của Yến Lẫm, cuối cùng ở ngoài ban công phòng ngủ tìm được hắn.



Yến Lẫm đang gọi điện thoại, thấy thế làm dấu ra hiệu cậu im lặng.



Mặc Lý ôm cánh tay tựa vào lan can cạnh cửa, trực giác của cậu nói cho cậu biết cuộc điện thoại này của Yến Lẫm quá nửa là liên quan đến cậu.



“…… Không có, ba nói tiếp đi.” Yến Lẫm nhìn cậu một cái, tiếp tục nói chuyện điện thoại, thái độ kính cẩn.



“…… Con biết rồi, con sẽ dành thời gian ghé qua.”



Yến Lẫm rất nhanh đã cúp điện thoại, nhìn về phía Mặc Lý.



“Cũng là ba mẹ?” Mặc Lý nâng cằm.



Yến Lẫm nhíu mày: “Cũng? Ba em cũng ——”



“Thì ra là ba anh.” Mặc Lý cắt ngang câu nói của hắn. “Ba anh nói gì vậy?”



Yến Lẫm bất đắc dĩ nói: “Ông ấy kêu anh về nhà một chuyến.”



“Nhà anh ở ngay tại thành phố S, anh đó giờ cũng không về sao?”



Yến Lẫm gật đầu. Kì thật ngoại trừ ngày đó lúc mới tốt nghiệp trở về hắn lên công ty gặp ba hắn, sau lần đó hắn vẫn không có gặp ba hắn thêm lần nào nữa.



Hắn cũng không muốn về nhà, tình nguyện đi đối mặt người anh họ vui buồn thất thường của hắn, cũng không muốn đi gặp ba của chính mình.



Mặc Lý vươn tay xoa xoa thái dương, lại nhìn về phía Yến Lẫm.



“Yến Lẫm, anh là con một đúng không?”



Yến Lẫm gật đầu.



Mặc Lý sau một lúc lâu thì thở dài một hơi: “Thật trùng hợp, tôi cũng vậy…”



“A Ly ——” Yến Lẫm đi về phía cậu, nắm lấy tay cậu, không dùng quá nhiều lực, liền kéo Mặc Lý tới chỗ phía sau bóng rèm ban công.



Đôi mắt ôn nhuận của Mặc Lý trong bóng đêm phát ra ánh sáng nhàn nhạt, dáng vẻ đẹp đến mức khiến lòng người chìm vào cơn say.