Quốc Sắc Thiên Hương

Chương 64 : Bội kiếm bay múa, gõ nhịp ngân nga

Ngày đăng: 11:22 30/04/20


Edited by Cigar.



Trong lúc đang trang điểm làm tạo hình, mấy nhân viên trẻ dẫn một người đàn ông trung niên bụng phệ mặc tây trang đi giày da đến.



“Giới thiệu với mọi người, đây là tổng giám đốc Tôn của Phân Thế chúng tôi. Tôn tổng rất xem trọng lần quay chụp quảng cáo này nên đặc biệt dành thời gian đến quan sát.” Một cô gái sở hữu chất giọng ngọt ngào giới thiệu.



Đám Mặc Lý đồng loạt đứng lên, nhất nhất cùng Tôn tổng chào hỏi.



Một bàn tay thô béo của Tôn tổng liên tục xoa xoa cái gáy trống trơn, cười nói sang sảng: “Đừng khách sáo, đừng khách sáo. Mọi người đều là đại minh tinh, họ Tôn tôi cũng chỉ đến để dính chút hơi của minh tinh, hy vọng Phân Thế và các vị hợp tác vui vẻ, đôi bên cùng có lợi, danh lợi song thu, danh lợi song thu.”



Mấy người Tống Văn cũng bắt đầu cùng ông hàn huyên, Mặc Lý không nói gì, vẫn không thể khống chế ánh mắt của cậu nhìn cái đầu hói của Tôn tổng.



Trời ạ…. Quả thật là đáng sợ, hết sức đáng sợ… Chẳng lẽ người đàn ông nào nếu muốn trở thành chủ tịch thì đều phải biến thành dáng vẻ này sao?



Vậy tương lai Yến Lẫm kế thừa gia nghiệp trở thành chủ tịch của Thâm Không, chẳng lẽ cũng không thể trốn thoát thứ vận mệnh ràng buộc này?



Nếu Yến Lẫm hói, hai người bọn họ liệu còn có tình yêu đẹp đẽ lãng mạn không vậy? Cho dù sơ tâm không thay đổi, cũng chỉ là tình yêu của người đàn ông trung niên đầy mỡ, không thể gọi là đẹp đẽ lãng mạn được… Không, cậu cự tuyệt tiếp tục ngẫm nghĩ về mệnh đề chân thật của nhân gian này.



Mặc Lý nhắm mắt, đem cái cảnh tượng đáng sợ kia đuổi ra khỏi đầu, vừa mở mắt đã thấy Tôn tổng đi tới gần cậu.



“Mặc bầu gánh, cửu ngưỡng đại danh, hôm nay rốt cuộc có duyên gặp mặt, thật sự là vinh hạnh của họ Tôn tôi.” Tôn tổng khi đối mặt với các nghệ sĩ không có bày ra dáng vẻ cao ngạo của một chủ tịch nên có, cực kì hòa ái dễ gần, thậm chí còn có fanboy feel, thật sự là phi thường nể tình.



“Họ Tôn tôi không có sở thích nào hết, bình thường chỉ thích nghe hí khúc, gánh hát Mặc gia của Mặc bầu gánh sở hữu phong cách riêng thật sự là khiến họ Tôn mở rộng tầm mắt. Hơn nữa Mặc bầu gánh khi cất giọng thật sự là khiến thần tiên cũng phải khen ngợi, dư âm văng vẳng bên tai ba ngày vẫn chưa dứt, vở hí hay đến vậy, sao giờ tôi mới được xem!” Tôn tổng nói chuyện hết sức chân thành và tình cảm, hơn nữa là hoàn toàn hướng về hí khúc của gánh hát Mặc gia, mà không phải hướng về dung mạo của Mặc Lý.



Mặc Lý nhất thời cảm thấy cái đầu hói bóng lưỡng của Tôn tổng cũng trở nên đáng yêu.



“Tôn tổng quả là một người nhã trí.” Mặc Lý không tiếc lời khen ngợi.



Tôn tổng hiển nhiên càng thêm vui vẻ. Nhìn ra được ông đích thực là fan mê xem hí của Mặc Lý, so với sự khách sáo dành cho ba người còn lại, hoàn toàn không cùng một cấp bậc, nhìn là biết chỉ là tiện thể.



Tống Văn ôm cánh tay ngồi ở ghế dựa, thông qua gương trang điểm theo dõi sự tương tác của hai người họ.



“Biết ngay là một khi cùng người này hoạt động thì tôi sẽ biến thành đá kê chân mà.” Cô than thở: “Sao tôi cứ cảm thấy chúng ta như là diễn viên phụ trong một cuốn tiểu thuyết vậy, chỉ cần cùng Mặc Lý lên sân khấu là liền thành phông bạt cho cậu ta.”




Mặc Lý vỗ hắn một cái: “Cậu nói gì vậy! Không cho phép đặt chủ ý lên người Yến Lẫm.”



Chương trình Quốc Sắc đã là bàn đạp tốt nhất Yến Lẫm đưa cho cậu, chẳng lẽ còn cần Yến Lẫm nâng đỡ cả một đường? Vậy thì cậu sẽ thật sự thành chim hoàng yến mà Yến Lẫm nuôi. Với cả, phải phế cực kì mới có thể đã push mà vẫn không nổi.



Yến Lẫm chưa bao giờ nhắc đến việc cung cấp tài nguyên cho cậu, chính là vì hắn thật sự hiểu cậu.



“Cậu chính là rất không hiểu chuyện.” Mặc Lý giáo huấn. “Làm như vậy thì sao có thể giỏi được? Đến một lúc nào đó tôi không cần cậu nữa cậu cũng chỉ có thể về nhà kế thừa gia nghiệp.”



“A Ly đừng đánh, cẩn thận tay đau.” Chu Phi nắm lấy bàn tay của Mặc Lý vuốt ve.



“Mau đi lái xe. Đừng có chiếm tiện nghi của tôi nữa.”



Hai người một đường đùa giỡn tới khi lên xe, cách đó không xa, trong một chiếc xe màu đen có rèm che, ánh mắt của Yến Thâm dõi theo thân ảnh của Mặc Lý.



“Mặc Lý…” Hắn thấp giọng thì thầm.



Tống Văn ngồi ở bên cạnh vừa gấp vừa đố kỵ, thật sự là trăm vuốt cào tim.



Tên Mặc hồ ly này, đi đến đâu cũng phải chiếm đoạt sự chú ý của người khác!



“Yến ca….” Cô kéo cánh tay của Yến Thâm lắc lắc, gọi về lực chú ý của Yến Thâm.



Yến Thâm vân vê bi lăn tay, gật đầu với lái xe.



“Đi thôi.”



Tống Văn thở ra một hơi, lén liếc nhìn người đàn ông bên cạnh.



Đây là người cô thật lòng yêu thích, scandal tình cảm của Yến Thâm nhiều không đếm xuể, song chưa từng nghe nói đối phương có hứng thú với đàn ông.



Tốt nhất là nên như vậy, bằng không cô cũng không tin tưởng bản thân có thể so được với cái tên đi tới đâu cũng hấp dẫn mọi tầm mắt kia…