Quốc Sắc Thiên Hương

Chương 87 : Gặp đại boss

Ngày đăng: 11:23 30/04/20


Edited by Cigar.



Mặc Lý rửa mặt xong, nhìn đồng hồ thấy thời gian cách giờ hẹn còn sớm, liền đi đến salon của Dương Kiến Quốc nhờ đối phương làm tạo hình cho cậu. Tất nhiên tự bản thân cậu cũng biết sửa soạn makeup, nhưng là cách cậu makeup thiên hướng về hóa trang hí khúc. Cái loại hiệu quả “make tựa không make”, cậu đúng thật là không biết làm.



Mặc Lý tiến vào salon của Kiến Quốc, ngồi xuống trước tấm gương trang điểm trong phòng VIP rộng lớn quen thuộc, nhìn ngắm đại mỹ nhân quốc sắc thiên hương trong gương, hỏi nhân viên thực tập Kevin nãy giờ bận rộn châm trà lấy bánh cho cậu: “Ông chủ của cậu đâu?”



Nhân viên thực tập Kevin nhanh chóng chạy đi tìm ông chủ: “Thầy Eleven, nhanh, khách hàng đại mỹ nhân lại tới!”



Eleven make theo phong cách nam sĩ thanh tân thời thượng, quần áo gợi cảm thế thái phong lưu, bưng ly Espresso hắn vừa mới pha chế xong, chuẩn bị bỏ thêm vài viên chocolate đen, bật bản Marzuka số 57 của Chopin, nghe được lời của Kevin thì nhất thời rầu rĩ.



“Đám tiểu yêu tinh mà Yến gia nuôi này đều xem tôi như nhà tạo mẫu tư nhân của bọn họ để sai bảo!”



Hắn cong ngón út đặt cái ly giá trị xa xỉ của bản thân xuống, chân bước bước nhỏ về phía khu phòng VIP dành riêng cho các thiếu gia của nhà họ Yến.



Mới vừa mở cửa, chàng trai ngồi ở trước gương trang điểm đã xoay xoay lưng ghế dựa chào hắn.



“Anh Kiến Quốc, cuối cùng anh cũng đến, mau tới mau tới đây!”



“Gọi tôi Eleven.” Eleven có lệ sửa đúng cách xưng hô, trong lòng đã sớm không ôm hy vọng gì.



“Gọi Eleven gì chứ, nghe quê mùa chết được, gọi anh là Kiến Quốc nghe hay hơn, nghe hoành tráng.” Mặc Lý nói.



Nhà tạo mẫu kiêm makeup artist chuyên nghiệp Eleven rối rắm nói không ra lời.



Mặc Lý ngồi nghiêm chỉnh lại tư thế.



“Hôm nay tôi phải đi gặp nhà đầu tư, người đại diện muốn tôi trông sáng sủa có tinh thần chút, làm phiền anh Kiến Quốc.”



Kiến Quốc mở hộp trang điểm lấy cọ và mỹ phẩm ra, nghe vậy thì kinh ngạc đến mức không thèm để ý đến cách xưng hô nữa.



“Cậu còn muốn đi gặp nhà đầu tư?! Yến Lẫm có thể đồng ý?!”



Đầu óc của Mặc Lý cũng không đơn thuần, vừa nghe giọng điệu của hắn liền biết hắn đang suy nghĩ gì, liếc xéo hắn một cái. “Đầu óc của anh đừng có đen tối như vậy được không?”



“Xin lỗi xin lỗi, bệnh nghề nghiệp.” Kiến Quốc vội vàng nhận lỗi, cầm lấy kẹp tóc cố định tóc mái của Mặc Lý về phía sau, bắt đầu cầm cọ hí hoáy trên gương mặt có thể nói là hoàn mỹ của Mặc Lý.



Hắn cũng là rảnh quá nên lo bò trắng răng, tiểu tình nhân của Yến Lẫm sao mà cần phải đi xã giao với nhà đầu tư.




Hà Mân cứng người: “Cậu quay quảng cáo được chủ tịch của phía đối phương tự mình tiếp đãi?”



Mặc Lý bày ra thái độ khá là đương nhiên nói: “Đúng vậy.”



Hà Mân hoàn toàn không còn lời nào để nói. Cô vất vả gian khổ lắm mới liên hệ được với một đại boss, cư nhiên lại là một fan não tàn. Cô làm người đại diện thật sự là không có cảm giác thành tựu.



Tôn tổng vừa dẫn đường vừa bắt chuyện.



“Hai người cũng là bị kẹt xe ở trên đường Kinh Vân?”



Hà Mân biết người ta muốn tiếp xúc thân cận với thần tượng của mình, thông minh không mở miệng, để cho Mặc Lý tự mình ứng đối.



Mặc Lý cười gật đầu: “Đúng vậy, nghe nói là có hai con chim ngốc lái xe trong tình trạng cáu gắt va vào nhau, làm cho nhiều xe bị va chạm liên hoàn, dẫn đến tình trạng kẹt xe trên đường cao tốc suốt một tiếng. May mắn không có thương vong, chỉ có xe bị hư hại.”



Tôn tổng: “…..”



“Ha ha.” Tôn tổng cười gượng hai tiếng: “Một khi đã như vậy thì cũng không phải là chuyện lớn gì, không đáng để quan tâm đến nó nữa. Mặc bầu gánh về sau cũng không cần phải xem mấy loại tin tức này đâu, mất công không vui.”



Hà Mân buồn bực liếc Tôn tổng một cái, chỉ thấy vẻ mặt của đối phương trông rất chột dạ, mắt láo liên như muốn trốn tránh đề tài. Liên hệ với mấy lời trước đó của ông, Hà Mân suy nghĩ một chút liền rút ra kết luận.



Bọn họ đều bị kẹt xe ở trên đường, Tôn tổng thậm chí không có thời gian nghe điện thoại của cô, hiện tại lại nói năng chột dạ như vậy. Đừng nói người gây ra sự cố này chính là đối phương nhé?!



Mặc Lý còn làm trò trước mặt người ta nói người ta là “chim ngốc”…..



Tôn tổng dẫn Mặc Lý và Hà Mân lên thang máy, sau khi ra ngoài trực tiếp tiến vào một phòng riêng.



Trên hành lang thật dài, một cánh cửa đột nhiên mở ra. Hai thân ảnh thon dài từ bên trong đi ra.



Yến Lẫm nhìn thấy Mặc Lý, đầu tiên là kinh ngạc ngẩn người, tầm mắt không tránh khỏi đuổi theo bóng dáng xinh đẹp kia.



Yến Thâm ở phía sau vỗ vỗ bờ vai của hắn: “Sao vậy?” Hắn nhìn theo tầm mắt của Yến Lẫm thấy được bóng dáng thon dài như ngọc kia, sau đó quay đầu nhìn lại Yến Lẫm, nhíu hàng lông mày.



“Gặp được người quen?” Yến Thâm mở miệng.



Yến Lẫm đã sớm phục hồi tinh thần lại, không tiếp tục nhìn chằm chằm Mặc Lý không dứt nữa. Lúc này bị anh họ tùy ý hỏi một câu, lại cảm giác được ý xấu nồng đậm, nhất thời trong đầu vang chuông cảnh báo liên tục.