Quốc Sắc Thiên Hương

Chương 92 : Quy tắc ngầm

Ngày đăng: 11:23 30/04/20


Edited by Cigar.



Phim truyền hình Mạt Đại Phong Vân cũng xem như là chưa công chiếu đã hot, có một mở đầu tốt đẹp.



Mặc Lý đối với chuyện này đã muốn tập mãi thành thói quen, song nam chính Trần Uy lại gặp chuyện vui ngoài dự kiến. Hắn tốt nghiệp đại học chưa được bao lâu, vừa mới tiến vào giới này, công việc không nhiều lắm, độ nhận biết công chúng chưa có mấy. Vì muốn nâng độ hot cũng đã thử các kiểu chiêu số, nhưng là chỉ khuấy nổi lên vài bọt nước. Song ngay cả độ hot mỏng manh như vậy cũng không có cách kéo dài, bọt nước tan đi chỉ còn lại cục diện đáng buồn. Nếu không phải hắn ôm một cái đùi vàng, nuôi thủy quân cho hắn tạo thế, bày ra cho khán giả một độ hot giả dối thì hắn còn chưa có tư cách chạm vào cánh cửa tiểu thịt tươi.



Nhưng thật không lường được, một cử chỉ vô tình lại có thể thu hoạch được tiếng vọng tốt như vậy, Trần Uy càng nghĩ càng cảm thấy Mặc Lý là đại phúc tinh của hắn. Nguyên bản chỉ là tình hữu nghị hữu hảo xuất phát từ quan hệ đồng nghiệp, hiện tại Trần Uy rõ ràng trở nên ân cần hơn với Mặc Lý.



Dĩ vãng Mặc Lý mỗi ngày chỉ gọi điện thoại cho ba của cậu, ngẫu nhiên sẽ gọi cho bạn học chung đại học và Chu Phi, nhưng trong vòng một tuần nay lại bắt rất nhiều cuộc điện thoại với Trần Uy vừa quen biết không lâu.



Yến Lẫm dần dần trở nên bất mãn: “A Ly, em nên ít gần gũi với loại người này. Đều là những người tiếp cận em để dựa hơi ké fame, kết bạn với em không có lấy một chút thật tâm.”



Mặc Lý không thèm để ý, ké fame gì đó, cũng không phải là ai ké fame của cậu thì fame của cậu sẽ giảm đi, fan đều là những chú chó hoa tâm, một người có thể thích nhiều minh tinh, thích thêm một người nữa đối với các cô mà nói chỉ là chút chuyện nhỏ.



“Xem dáng vẻ keo kiệt của anh kìa.” Mặc Lý hừ một tiếng, Yến Lẫm chán nản.



Mặc Lý bị ké fame không có để ý, nhưng lại có người thập phần buồn bực.



Tống Văn làm nữ chính trong phim, mắt thấy nam chính và nam phụ càng ngày càng hot trên internet, hai người cầm tay tương thân tương ái, còn nữ chính là cô đã hoàn toàn trở nên trong suốt.



Còn có rất nhiều fan không ngại phiền nơi nơi comment “Thì ra Mặc Lý cầm kịch bản của nữ chính à?” “Nam chính đã gặp được chân ái” “Nữ chính làm vật hy sinh chắc rồi”,… sao cô lại không cảm thấy bất ngờ chút nào.



Phim còn chưa bắt đầu quay, Tống Văn đã có thể tưởng tượng ra cảnh ngộ bi thảm nữ chính là cô sẽ gặp trong tương lai, tình huống đỡ nhất là bị xem như trong suốt, tệ nhất là hóa thành vật hy sinh, trở thành tảng đá kê chân nâng Mặc Lý lên cao một tầng.



Dù sao chỉ cần là dính vào Mặc Lý, ai cũng đừng nghĩ đến chuyện chiếm được ưu đãi, thật sự là quá tà môn. Cô đã rất sáng suốt rời xa tên yêu tinh có hào quang nhân vật chính chọc mù mắt chó này, nhưng là lúc này đây xem như không thể buông tha, cô không có chỗ để trốn.



Đây là quà của Yến Thâm tặng cô, cô rất vừa ý kịch bản này, cũng rất hài lòng về đạo diễn, cô tin tưởng những thành viên của đoàn làm phim, tóm lại xét về mặt nào cũng tốt, cô không có khả năng vì muốn tránh Mặc Lý mà bỏ qua bộ phim này.



“Tiểu yêu tinh, đoạt kịch bản nữ chính với tôi sao, chúng ta chờ xem! Bà đây tuyệt đối không làm vật hy sinh!” Tống Văn hít sâu một hơi, vận hơi tiến vào trạng thái chiến đấu.



Một tuần sau, đoàn làm phim tìm một ngôi chùa cử hành nghi thức khởi quay long trọng, loại mê tín dị đoan quái lực loạn thần này ở trong giới giải trí từ trước đến nay vẫn đều có chỗ đứng kiên cố.
Nam minh tinh trước kia không được, tự cho bản thân có danh tiếng lớn, cánh cứng, thích mấy cô gái trẻ thanh xuân ngời ngời, ngay cả công phu mặt ngoài “lá mặt lá trái” đối với kim chủ cũng không nguyện ý làm.



Trong hầm garage, Mặc Lý hưng phấn ngồi trên ghế sau của xe motor cool ngầu, nhu thuận cúi đầu để Yến Lẫm đội mũ bảo hiểm cho cậu.



“Yến Lẫm, anh siêu đẹp trai luôn! Em còn tưởng anh định lái cái xe dành cho mấy ông già kia của anh đến đón em đi ăn ấy.” Mặc Lý phấn khích nói.



Yến Lẫm cắn chặt răng: “Cảm ơn lời khích lệ của em.” Vì biết cậu thích phong cách cool ngầu, hắn mới cố ý từ công ty về nhà đổi xe trước rồi mới đi đón cậu.



Bãi đậu xe cách đó không xa truyền đến tiếng người trò chuyện, Mặc Lý nghe ra là giọng của Trần Uy, nhịn không được quay đầu về phía đó xem.



Một thanh niên đeo kính râm, đội mũ, choàng khăn quàng, mặc áo khoác siêu to ôm một người phụ nữ lớn tuổi mặc vest đang cao hứng nói gì đó.



Người phụ nữ phong vận giống như vẫn còn kia có vài phần quen mắt, Mặc Lý cảm thấy cậu hẳn là đã gặp qua ở nơi nào đó.



Đầu óc như điện nhanh chóng vận chuyển, một bóng người từ trong trí nhớ bước ra.



“A, là cô ấy ——” Là Từ tổng cậu từng chạm mặt lúc ở bên ngoài salon của Eleven, lúc ấy cô vẫn còn cùng Lâm Nhan…



Hai tay Yến Lẫm ôm lấy đầu của cậu xoay mặt cậu thẳng lại: “Em ngó gì vậy?”



“Trần Uy…. Là Từ tổng kia, anh có quen biết ấy ——” Mặc Lý chỉ vào cách đó không xa.



Yến Lẫm ấn tay cậu xuống, sau đó chỉnh lại tóc trong mũ bảo hiểm cho Mặc Lý: “A Ly, mấy chuyện trong giới này nhìn biết là đủ rồi, đừng đặt trong lòng, cũng không cần phải nói ra ngoài.”



Mặc Lý vâng lời gật đầu.



Lần đầu tiên cậu trực quan cảm nhận được thế nào gọi là quy tắc ngầm, vẫn là người mà cậu quen biết.



Yến Lẫm khởi động xe, động cơ phát ra một trận ầm vang, xe motor nhanh chóng lao vút đi xa.