Quỷ Đế Cuồng Thê: Đại Tiểu Thư Ăn Chơi Trác Táng

Chương 1049 : Cuồng vọng khí phách điếu tạc thiên (3)

Ngày đăng: 00:03 30/04/20


Edit: Sahara



Yên lặng......



Toàn bộ sân viện lúc này là một mảnh tĩnh lặng như chết.



Đại đoàn trưởng một tay che ngực, trong miệng không ngừng phun ra máu tươi cuồn cuộn, sắc mặt lãnh lệ của lúc đầu bây giờ trở nên vô cùng tái nhợt, trong đôi mắt hắn ta tràn đầy cảm giác không dám tin.



Vân Lạc Phong tiến gần thêm hai bước về phía hắn: "Ta cho ngươi thêm một cơ hội, đem tất cả những kẻ hôm nay đã đến gây sự với Y Tháp đều giao hết ra đây cho ta, có lẽ.... Ta sẽ cho ngươi được chết có tôn nghiêm một chút!"



Y Tháp?



Đại đoàn trưởng bỗng nhiên trừng lớn hai mắt, nữ nhân trẻ tuổi này.... Chính là tháp chủ của Y Tháp?



"LÃO TAM!"



Tức thì, đại đoàn trưởng liền gầm lên một tiếng, phẫn nộ quay đầu sang nhìn về phía tam đoàn trưởng đang run run rẩy rẩy, hỏi bằng giọng lạnh lùng đầy lệ khí: "Không phải ngươi nói thực lực của Y Tháp không có gì đáng ngại hay sao? Lại không có kẻ nào chống lưng cả! Bây giờ ngươi có thể giải thích cho ta biết rốt cuộc tình huống hiện tại là như thế nào không hả?"



Cả người tam đoàn trưởng run lập cập: "Đệ.... Đệ cũng không biết! Nếu như Y Tháp thật sự có tài có thế, vậy không thể nào bọn họ lại đi đến một nơi như Tây thành được!"




Nghe được lời này của tam đoàn trưởng, đại đoàn trưởng tức đến nỗi muốn lập tức đánh cho hắn ta một trận, chợt, đại đoàn trưởng quay đầu lại nhìn Vân Lạc Phong, đáy mắt xẹt qua một tia sáng tàn nhẫn.



"Cô nương, ta biết thực lực của cô rất mạnh, tuy nhiên, ta cũng có thể nhìn ra được, thực lực của cô cũng mới chỉ là Tôn Linh Giả cao giai thôi, vẫn chưa đột phá đến Thánh Linh Giả! Chẳng qua là phương pháp của cô tu luyện khá đặc thù, cho nên ta mới không phải là đối thủ của cô mà thôi!"



Đại đoàn trưởng dừng lại cười lạnh một tiếng, rồi mới nói tiếp: "Thế nhưng, tam đại gia tộc trong Vô Tận Thành này đều có cường giả ở cảnh giới Thánh Linh Giả, chỉ dựa vào sức một mình cô, cô cho rằng mình có thể ứng phó với tam đại gia tộc hay không?"



Vân Lạc Phong hơi nhướng mày, ý bảo đại đoàn trưởng cứ tiếp tục nói.



Trước kia, Vô Tận Thành này không phải là lãnh thổ của Thiên Vân Quốc, cho nên tam đại gia tộc có cường giả Thánh Linh Giả cũng chẳng có gì lạ!



Nhìn thấy thần thái mỉm cười tươi tắn của Vân Lạc Phong, ngữ khí của đại đoàn trưởng cũng dần hòa hoãn lại, tiếp tục nói: "Nếu cô muốn được yên ổn mà sinh tồn ở trong Vô Tận Thành này, vậy thì cần phải che giấu đi bản lĩnh thật sự của mình! Nếu không, một khi để người của tam đại gia tộc biết được thực lực của cô, bọn họ nhất định sẽ vì bảo vệ an bình của bản thân mà giết chết cô!"



Ngụ ý, nếu như Vân Lạc Phong diệt Nghịch Thiên Đạo Tặc đoàn, thì chiến tích vĩ đại như vậy chắc chắn sẽ bị truyền ra ngoài, lúc đó, khi tam đại gia tộc biết được thiên phú và thực lực của Vân Lạc Phong, bọn họ khẳng định sẽ không để Vân Lạc Phong sống trên đời này.



Vân Lạc Phong mỉm cười.



Nụ cười của Vân Lạc Phong rất đẹp, phong hoa tuyệt đại cũng không đủ để miêu tả.



"Ý của ngươi là, bảo ta buông tha cho ngươi?"
"Ý của ngươi là, bảo ta buông tha cho ngươi?"



Đại đoàn trưởng gật gật đầu: "Đúng vậy! Chỉ cần cô buông tha cho ta, chúng ta nhất định sẽ giữ kín mọi chuyện như bưng, sẽ không để cho người nào biết được thiên phú của cô!"



Một người còn trẻ như vậy mà đã đột phá đến Tôn Linh Giả, nếu như truyền ra ngoài, người của tam đại gia tộc làm sao có thể ăn ngon ngủ yên được nữa?



Bọn họ khẳng định sẽ nhân lúc nữ tử này còn chưa trưởng thành mà ra tay hạ sát!



"Bàn tính này của ngươi đúng là tính toán không tồi, đáng tiếc.... Vân Lạc Phong ta lại không có dự định sẽ che giấu đi mũi nhọn của mình!"



Gió nhẹ phất qua, thiếu nữ đứng yên trong gió, bộc lộ khí phách toàn thân, tẫn hiện một thân phong hoa tuyệt đại.



Đại đoàn trưởng có chút nóng nảy, vừa định nói thêm gì đó, thì lại thấy Vân Lạc Phong thản nhiên xoay người, nhẹ nhàng buông bỏ lại một câu vang vọng khắp toàn bộ sân viện.



"Hỏa Hỏa, đem hang ổ của Nghịch Thiên Đạo Tặc đoàn này đột sạch hết cho ta, một kẻ cũng không lưu!"



Giọng nói của Vân Lạc Phong lạnh nhạt vô tình.



Cô chỉ cần nhớ đến những vết thương trên người của mọi người trong quân đoàn, thì sát khí toàn thân lại càng phát ra mãnh liệt.



Cho dù trong số những người này cũng có kẻ vô tội, nhưng cô tuyệt đối không thể bỏ qua cho chúng.



Huống chi, Nghịch Thiên Đạo Tặc đoàn này phạm nhiều tội ác, cô cũng không tin, trong đám người này, thật sự có kẻ nào là vô tội.



Dựa theo hành vi của những kẻ này, nếu không phải lần này may mắn mình trở về kịp lúc, thì có lẽ đợi đến ngày mà cô trở về Y Tháp, nghênh đón cô chính là thi thể của mọi người trong quân đoàn....