Quỷ Đế Cuồng Thê: Đại Tiểu Thư Ăn Chơi Trác Táng
Chương 1147 : Đại hội y sư (5)
Ngày đăng: 00:04 30/04/20
Edit: Sahara
Cũng may là trong đại hội lần này, Cơ gia chỉ để một mình lão ta tới chủ trì, chứ không có cử thêm các trưởng lão khác đến đây. Như vậy, chỉ cần lão ta phán định đáp án của Vân Lạc Phong là sai, thì sẽ không có một kẻ nào dám nói là đúng?
"Khụ khụ!" Lâm U ho khan hai tiếng, đằng hắng lấy giọng, sắc mặt lão ta hơi âm trầm: "Thời gian đã hết, mời các vị đặt bút xuống, bây giờ lão phu sẽ đến đối chiêu đáp án của mọi người."
Hai tay Lâm U chắp ra sau lưng, làm bộ làm tịch tiến lên trước, ánh mắt đảo qua đảo lại các đáp án trên giấy.
"Thanh Sương công chúa, trả lời năm câu hỏi, xác suất chính xác, mười phần!"
"An Lan điện hạ, cũng trả lời năm câu hỏi, nhưng bị sai hết một câu, xác suất chính xác, tám phần!"
"Lâm Khải, trả lời ba câu hỏi,...."
Lâm U xem xét đáp án của các y sư tham gia trả lời câu hỏi, rồi lần lượt đưa ra phán định.
Cứ thế, những người đã tham gia trả lời câu hỏi đều lần lượt được lão ta đọc tên lên, duy chỉ có một mình Vân Lạc Phong là từ đầu đến cuối chưa từng nghe lão ta nhắc đến.
Vân Lạc Phong cũng chẳng tỏ ra nôn nóng, trên khuôn mặt tuyệt mỹ của cô là một mảnh bình tĩnh, trong đôi mắt đen láy thâm thúy chứa chút ý cười và một vài tia sáng gian xảo.
Thần thái của cô có chút lười biếng, tựa lưng vào một cây cột lớn gần mình, như cười như không mà nhìn về phía vẻ mặt đầy âm hiểm của Lâm U.
Nói cách khác, trong hai mươi câu hỏi, Vân Lạc Phong đã trả lời sai hết mười tám câu?
"Ta đã sớm biết mà, nữ nhân này chẳng qua là một cái gối thêu hoa, chẳng có chút bản lĩnh gì!" một nữ tử bỗng hừ lạnh một tiếng, liếc nhìn Vân Lạc Phong đầy trào phúng: "Trả lời cho nhiều vào thì có tác dụng gì chứ? Còn không phải là tất cả đều sai hết sao?"
Trong giọng nói của nữ tử này có mang theo sự ghen ghét tràn trề, hiển nhiên là còn đang cảm thấy phẫn nộ vì cuộc trò chuyện vui vẻ của Vân Lạc Phong với Cơ Cửu Thiên vừa rồi.
Cho nên, lời nói cô ta thốt ra chẳng hề khách sáo một chút nào.
"Vân Lạc Phong, không ngờ trình độ y thuật của ngươi lại tệ hại đến mức này." Lâm U hơi hất cằm, ý vị châm chọc mười phần có đủ mười phần: "Rõ ràng là cái gì cũng không biết, mà lại ra vẻ học vấn cao thâm. Ngay cả nghĩ cũng không thèm nghĩ lấy một chút mà đã viết ra nhiều đáp án đến như vậy, hành vi này của ngươi không phải muốn lừa gạt qua mặt ta thì là cái gì? Ta khuyên ngươi nên trở vào trong bụng mẹ ngươi để đắp nặn đầu óc lại một lần nữa, tránh cho ở bên ngoài bị mất mặt xấu hổ."
Loại thời điểm như hiện tại, nào có ai dám nghi ngờ phán quyết của Lâm U.
Bởi vì trong cảm nhận của mọi người, Lâm U không có lá gan dám ở trước mặt nhiều người như vậy là lấy việc công trả thù riêng.
Huống chi, vừa rồi bọn họ ai ai cũng nhìn thấy rất rõ ràng, tốc độ trả lời câu hỏi của Vân Lạc Phong phải nói là nhanh đến chóng mặt.
Nếu không phải là viết bậy viết bạ, thì sao Vân Lạc Phong lại có thể trả lời nhanh đến như vậy chứ?
Cơ Cửu Thiên hơi hơi nheo lại hai mắt hẹp dài, khóe môi cong lên một độ cong đầy hứng thú mà nhìn về phía bạch y nữ tử.
Hắn chưa từng có suy nghĩ sẽ bước đến giải vây giúp Vân Lạc Phong, bởi vì hắn muốn biết, cô sẽ dùng phương pháp gì để biện minh cho chính mình.
Khoe môi Vân Lạc Phong lúc này cũng cong lên, như cười như không mà nhìn về phía Vân Lạc Phong: "Ngươi xác định là ta đã trả lời sai hết mười tám câu hỏi?"
"Đúng vậy!" Lâm U ngẩng đầu ưỡn ngực: "Trong tay ta đang giữ đáp án của tất cả các câu hỏi ở đây, ta đã đối chiếu từng câu một, rồi mới đưa ra kết luận này!"